Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1493: Dài mặt
Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:11:34
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan nhận trang viên của Ôn gia là mấy ngày . Bà cầm lấy khế thư, bĩu môi, Ôn gia nhất định dọn ít thứ trong trang viên.
Lý thị lượng ruộng đất khế thư: "Trang viên lớn lắm."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan gõ gõ khế thư: "Đây là khế thư mới , trang viên của Ôn gia chia thành mấy trang viên nhỏ."
Bà là họ sẽ dễ dàng giao trang viên mà. Việc chia nhỏ trang viên cũng thể nghĩ , thể thấy Ôn gia cam tâm đến mức nào.
Lý thị tức giận: "Còn thể như ?"
"Đương nhiên thể. Lúc chỉ quyên tặng trang viên chứ rõ diện tích bao lớn. Nếu sợ quá khó coi, lẽ ruộng đất họ cũng cho."
Nói xong, bà với Đinh quản gia: "Ngươi cầm khế thư phái xem, về báo cho ."
Đinh quản gia nhận lấy khế thư: "Vâng ạ."
Trúc Lan cũng tức giận nhiều, dù cũng là của trời cho. Bà danh sách trẻ mồ côi, với Vương quản gia trở về: "Những đứa trẻ ghi chép chi tiết, ngươi phái điều tra một chút. Chúng thu nhận là trẻ mồ côi, mới mấy ngày mà một trăm linh năm đứa ."
Vương quản gia: "Lão phu nhân, nhân lực đủ."
Nếu nhân lực đủ, ông sớm điều tra. Lần tự trở về cũng là tìm thêm một .
Trúc Lan trầm tư một lúc: "Ngươi mang mười về ."
"Được."
Vương quản gia , Trúc Lan lấy bút báo cáo cho Thái hậu. Ba ngày một báo cáo, kèm theo cả sổ sách. Đợi nhà kính và nhà ở xây xong, chi tiêu của các khoản mục, bà chuẩn đăng lên tuyên truyền báo, công khai minh bạch, ai cũng đừng nghĩ lấy sổ sách khó.
Thái hậu nhận báo cáo là một canh giờ rưỡi . Thái Thượng Hoàng xem danh sách trẻ mồ côi . Thái Thượng Hoàng nhíu mày: "Gần kinh thành nhiều trẻ mồ côi như ?"
Tính cả trẻ mồ côi ở đông thành, hơn 300 .
Thái hậu đưa báo cáo qua: "Dương thị thôn dân vì tiết kiệm lương thực để con cái giả trẻ mồ côi. Nàng phái điều tra, còn nhân lực đủ, xin từ ."
Thái Thượng Hoàng nhanh chóng xem xong, báo cáo của Dương thị trình bày rõ ràng mạch lạc. Trong lòng ông thầm tiếc, nếu là nam tử nhất định sẽ nên chuyện lớn. "Ừm, trẫm một , thể phái qua đó."
"Người của ngài đều là vạn chọn một, Dương thị hời ."
Thái Thượng Hoàng : "Ôn gia thật kỳ cục, mà chia nhỏ trang viên."
Thái hậu: "Hậu cung quyên tặng ba tòa trang viên, Hoàng hậu một lúc quyên hai cái, đều là những trang viên vị trí tồi. Nể mặt Hoàng hậu mà thôi."
Thái Thượng Hoàng hừ một tiếng: "Ai bảo Ôn gia chọc Chu hầu, Chu hầu bênh vực nhà đến mức nào."
"Sau thể yên tĩnh hơn một chút, ai cũng sợ Chu hầu đến uống nhờ."
Nụ mặt Thái Thượng Hoàng càng sâu hơn: "Cái miệng của Thư Nhân a, thể chọc ."
Giữa trưa, Trúc Lan nhận thư nhà của Minh Đằng. Bà chỉ xem lá thư Minh Đằng cho , những lá thư khác bà đều đưa cho đại phòng.
Trong thư, Minh Đằng về nỗi khổ ở thảo nguyên. Mùa xuân gió lớn, thiếu củi lửa. Mấy hôm một trận tuyết lớn c.h.ế.t ít gia súc. Minh Đằng đề cập đến việc phân chia châu thuận lợi, dân chăn nuôi quá phân tán.
Cùng với thư nhà trở về còn năm con dê và ít thịt bò. Bò là bò cày (hoàng ngưu), mà là bò thảo nguyên, đều là c.h.ế.t trong trận tuyết lớn.
Số thịt là cho , mà là dùng lương thực để đổi. Minh Đằng việc nguyên tắc, Trúc Lan thật sự vui mừng.
Trúc Lan với Thanh Tuyết: "Hiếm khi thịt bò, ngươi dẫn phân chia, nên biếu ai thì biếu một ít. , Lưu gia là nhà vợ của Minh Đằng, biếu thêm hai con dê."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1493-dai-mat.html.]
Trang viên nhà còn dê, để ba con là đủ .
Thanh Tuyết: "Vâng ạ."
Thịt bò là thứ , khi phân chia xong gửi cho họ hàng thích, ai nhận cũng đều vui.
Tại Uông gia, Đào thị với công công: "Mấy hôm còn nhắc đến thịt bò, xem, nhà thông gia hôm nay liền tặng thịt bò, đến ba mươi mấy cân!"
Uông lão đại nhân đừng tuổi cao, dày , còn một hàm răng chắc khỏe. "Nhà thông gia quả thực hào phóng, ăn ít đồ của nhà thông gia ."
Ngỗng lớn, mấy hôm là thịt hươu, bây giờ là thịt bò. Lão gia tử cảm thấy kết với Chu gia là việc đúng đắn nhất.
Đào thị liếc hai em dâu, a, nhà đẻ của bà sa sút, nhưng bà cháu dâu , cháu dâu quá bà dài mặt.
Còn nhà đẻ của hai em dâu, khi nào từng gửi đồ đến đây, đặc biệt là trong thời buổi thiếu thốn . Càng cần đến các con dâu của hai em.
Đào thị : "Vậy tối nay luôn nhé?"
Lão gia tử vuốt râu: "Thịt bò hiếm , đừng hết một , chia mấy mà ."
"Được ạ."
Lão phu nhân mỉm : "Chu hầu và Dương thị đều là hào phóng bản lĩnh, mối hôn sự kết thật ."
Sắc mặt của nhị phòng và tam phòng tự nhiên. Mấy ngày nay vì việc của Dương thị, các bà ít lưng bàn tán, bây giờ chồng , đây là đang gõ các bà!
Đào thị trong lòng hả giận. Bà cũng kinh ngạc về việc của Dương thị, nhưng họ là bạn bè, lúc quyên tặng ít ủng hộ. Nhị phòng và tam phòng ý kiến liền lớn. Quyên tặng là việc của cả gia tộc, quyên nhiều, nhị phòng và tam phòng , họ cũng nghĩ, danh sách quyên tặng của bà cha chồng gật đầu, bà nhiều cũng vô dụng.
Đào thị trong lòng lạnh, với chồng: "Cô nhi viện dân gian của Dương thị sắp xếp, bây giờ gọn gàng ngăn nắp. Cô nhi viện cách chùa Hộ Quốc xa, đợi khi xuân về hoa nở, chùa Hộ Quốc lễ Phật tiện đường ghé qua xem?"
Lão phu nhân về phía chồng, thấy chồng gật đầu, : "Được, cũng tò mò lắm, còn xây cả nhà kính."
Điều Ngọc Lộ là rõ nhất. Mấy ngày nay nàng ít về nhà đẻ, thấy , nàng tiếp: "Vâng, xây nhà kính. Bà nội một phần nhà kính sẽ trồng rau xanh sớm, mùa đông trồng rau trái mùa. Cha con bồi dưỡng ít nông hộ trồng rau, đến lúc đó sẽ đến cô nhi viện truyền thụ kinh nghiệm."
Uông lão gia tử cảm khái: "Bà nội của con cũng là hào phóng."
Rau trái mùa ở kinh thành các thế gia đều trồng, rau của Chu gia thể xếp top mười, kinh nghiệm trồng rau bao nhiêu !
Tại Liễu gia, Liễu Nguyên Bác ưỡn n.g.ự.c mặt trai: "Hầu phủ gửi thịt bò đến, ca, đây là thứ đấy."
Liễu Nguyên Thanh kéo kéo khóe miệng, gì đây, chẳng qua là trêu chọc thằng nhóc chỉ hào phóng với nhà vợ tương lai. "Ừ, ừ, nhà vợ tương lai của ngươi đối với ngươi ."
Liễu Nguyên Bác mỉm : "Đại ca, nhà vợ của tặng gì a!"
Hừ, nào tặng đồ cho Chu gia, đại ca đều trêu chọc . Đại ca cũng ít khi tặng đồ cho nhà vợ của .
Liễu Nguyên Thanh im lặng, hình như vẫn luôn là Liễu gia tặng đồ cho nhà vợ. Từ đầu năm đến giờ thấy bất cứ thứ gì từ nhà vợ. Sờ sờ mũi, : "Nhà vợ của so với Chu gia."
Nói thế nào nhỉ, là cưới vợ địa vị thấp hơn, nhà vợ là nhà thanh liêm, khụ, trắng là gia nghiệp bao nhiêu, quý ở kho sách, cuộc sống thật dư dả. Mấy quyên tặng , cuộc sống của nhà vợ càng thêm khó khăn.
Mà nhà vợ tương lai của em trai, gia thế của em dâu tương lai , hơn nữa là thật sự tiền.
Quách thị gõ đầu con trai út: "Đừng khoe khoang, con cứ con đến Chu hầu phủ siêng năng hơn ai hết, con gặp Ngọc Điệp mấy ?"
Liễu Nguyên Bác: "..."
Mẹ chỉ đả kích . Hắn ít căng da đầu lấy lòng cha vợ, kết quả thì , từ đầu năm đến giờ chỉ gặp Ngọc Điệp vài !
Ngược gặp cha vợ tương lai đặc biệt nhiều. Bây giờ nghĩ những lời luận bàn của cha vợ là da đầu tê dại!