Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1445: Hồi kinh

Cập nhật lúc: 2025-10-02 15:25:36
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian trôi nhanh, chiến tranh cũng kết thúc nhanh như . Dã tâm của Hoàng thượng chỉ là đ.á.n.h bại các bộ tộc, theo thời gian trôi qua, hai chiến trường như hai cối xay thịt khổng lồ, khắp nơi là xương trắng. Triều đình phản công đ.á.n.h cho các bộ tộc kịp trở tay, dần dần các bộ tộc truy đuổi cũng kinh nghiệm, nhất thời chiến tranh thể kết thúc .

 

Triều đình thương vong ít hơn một chút, Hoàng thượng chuẩn đủ sung túc, cũng sợ để tiếng , chiến trường dùng ít độc dược.

 

Chu Thư Nhân lúc thấy các loại độc d.ư.ợ.c đều chút c.h.ế.t lặng, thật sự tàn nhẫn là Hoàng thượng. Cũng can gián rằng g.i.ế.c chóc quá nặng, Hoàng thượng chỉ , đầu với Chu Thư Nhân: “Lịch sử là do thắng .”

 

Chu Thư Nhân đồng tình với lời của Hoàng thượng, xóa một lịch sử, thực đơn giản. Đồng thời cũng từ miệng Thái Thượng Hoàng một bí mật của mười năm chiến loạn.

 

Thái Thượng Hoàng : “Chu gia thôn của các ngươi là may mắn, năm đó trẫm khởi binh tạo phản, các nơi khởi binh ít, trẫm chuẩn sung túc còn thiếu lương thảo, huống chi là những khác. Đốt g.i.ế.c cướp bóc nhiều kể xiết, nhiều nạn trộm cướp đều là do binh tướng giả trang, thủ đoạn của trẫm xem như , a.”

 

Loạn thế mười năm mới thật sự là khắp nơi xương trắng, đế vị của ngài là đạp lên vô xương cốt mà lên.

 

Chu Thư Nhân xong cũng kinh ngạc, thà ch.ó thời thịnh thế còn hơn thời loạn thế, mười năm chiến loạn mạng ngược là thứ rẻ mạt nhất. May mà xuyên đến sớm hơn.

 

Hai chiến trường chỉ xay thịt, mà còn là con quái vật nuốt bạc. Chu Thư Nhân mỗi ngày vì lương thảo mà vò đầu bứt tai, lo xa, bây giờ thấy tấu sớ thúc giục lương thảo cũng thấy da đầu tê dại.

 

Tin chiến thắng ngừng truyền kinh thành, sự hoảng loạn ở kinh thành sớm còn, một từ Đông Bắc chạy nạn đến đây đó cũng lượt trở về quê nhà.

 

Thương nhân các nước qua với kinh thành, sự kiểm soát thị trường của Chu Thư Nhân đó phát huy tác dụng. Những kẻ phát tài trong chiến tranh thì thật ngượng ngùng, giá cả vượt quá giá thị trường gấp đôi sẽ phạt tiền vì tội gây rối loạn thị trường, nghiêm trọng sẽ tịch thu hàng hóa.

 

Lúc đó khi ban hành pháp luật tuyên truyền, đây là cái hố đào sẵn, g.i.ế.c gà dọa khỉ thu hoạch một mớ hàng hóa và bạc.

 

Thương nhân các nước tự nhiên phục, pháp luật ban hành ghi chú thời gian, các ngươi kỹ thì trách ai?

 

Nếu tâm tư thừa nước đục thả câu, sẽ phạt, ai bảo các ngươi tâm tư thuần khiết.

 

Dung Xuyên chính là lúc đến kinh thành.

 

Chu gia, Trúc Lan nhận tin Tần vương đến kinh, nàng liền mong ngóng chờ đợi, nàng tận mắt thấy con gái, nàng yên tâm.

 

Tần vương binh hộ tống, mục tiêu lớn, hành tung bại lộ, ám sát quy mô lớn , nhưng những vụ ám sát nhỏ lẻ ngừng, ám sát nhiều, đôi khi cũng khó lòng phòng .

 

May mà cuối cùng cũng bình an đến kinh thành.

 

Hoàng cung, vết thương của Dung Xuyên khỏi, thấy hoàng và phụ hoàng, “Con phụ hoàng và hoàng lo lắng .”

 

Thái Thượng Hoàng thấy vết sẹo mu bàn tay của tiểu nhi tử, “Vết sẹo của con?”

 

Dung Xuyên, “Lúc ám sát dùng tay che mặt.”

 

Lúc đó thật sự quá nguy hiểm, nếu tay che mặt, mặt sẽ lưu một vết sẹo dài.

 

Thái Thượng Hoàng đau lòng vô cùng, theo sự phản công điên cuồng của các bộ tộc thảo nguyên, họ quyết tâm g.i.ế.c Dung Xuyên, ám sát một so với một hung hiểm, “Về là , về là .”

 

Hoàng thượng vỗ vỗ lưng , đường về kinh của quả là hung hiểm, đồng thời cũng dọn dẹp ít gián điệp. Lần vì g.i.ế.c c.h.ế.t Dung Xuyên, nhiều mật thám của các bộ tộc thảo nguyên bại lộ, “Vất vả .”

 

Dung Xuyên thật sự mệt mỏi, mệt mỏi về tinh thần. Hắn là m.á.u thịt, đối mặt với những vụ ám sát khó lòng phòng , tinh thần cũng đến giới hạn. Rốt cuộc cũng về đến kinh, nơi nào an hơn hoàng cung.

 

Sau đó Dung Xuyên liền hôn mê bất tỉnh, điều Thái Thượng Hoàng sợ hãi, tay Thái Thượng Hoàng run rẩy ngừng, cho đến khi Hoàng thượng mở miệng : “Dung Xuyên , chắc là mệt quá thôi.”

 

Thái Thượng Hoàng mới dám qua, giơ tay sờ sờ thở, thở phào một , “Cho thái y đến xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1445-hoi-kinh.html.]

 

Hoàng thượng đỡ tiểu chiếc giường đất nhỏ để nghỉ ngơi.

 

Dung Xuyên mệt mỏi ngủ , Tuyết Hàm cũng nghỉ ngơi. Hoàng thái hậu canh giữ bên cạnh, ám sát nhằm Tuyết Hàm, nhưng phu thê là một thể, Tuyết Hàm gầy nhiều, Hoàng thái hậu đau lòng vô cùng.

 

Hoàng thái hậu ở cửa cung chờ con trai, thấy con trai thì yên tâm. Con dâu thấy thai vị , vội vàng đưa con dâu về hậu cung, kỹ, con dâu gầy đến nỗi mặc nổi bộ vương phi phục.

 

Thái y cân nhắc : “Tần vương phi nhiều động thai khí, sẽ sinh non, hơn nữa...”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Hoàng thái hậu trong lòng giật thót một cái, “Hơn nữa cái gì?”

 

“Tần vương phi cần cẩn thận điều dưỡng, nếu sinh sản e là thuận lợi.”

 

Hoàng thái hậu sắc mặt trầm xuống, đây là Tuyết Hàm khả năng khó sinh, nhiều động thai khí, cơ thể tổn hại, đứa trẻ tổn thương cũng nhỏ. Hoàng thái hậu hận c.h.ế.t những kẻ ám sát con trai .

 

Chu gia, Trúc Lan chờ con gái và Dung Xuyên, cũng chờ cung nữ trong cung đến báo tin. Chu Thư Nhân trở về, Trúc Lan liền nóng nảy, “Tình hình của hai vợ chồng nhất định , nếu sẽ quên gửi tin bình an cho chúng .”

 

Chu Thư Nhân trong lòng cũng bất an, Dung Xuyên nhiều ám sát, vẫn là do Thái Thượng Hoàng lo lắng, chia sẻ nỗi lo với , mới .

 

“Có thể là bận quá, hai vợ chồng mệt mỏi quá nhất thời quên mất.”

 

Trúc Lan mím môi, hôm qua Lâm Hi và Trạch Nhi đón về cung, nếu hai đứa trẻ còn ở đây, nàng thể nhiều tin tức hơn.

 

Đêm nay, Trúc Lan trằn trọc ngủ , đầu óc là những ý nghĩ về con gái. Chu Thư Nhân cũng ngủ, con gái đến kinh thành, tin tức gửi về, họ ngược càng lo lắng.

 

Ngày hôm lâm triều, Chu Thư Nhân ngáp ngắn ngáp dài thượng triều, Khâu Duyên, “Không nghỉ ngơi ?”

 

Chu Thư Nhân, “Cả đêm ngủ.”

 

Khâu Duyên tóc cũng bạc ít, mỗi ngày vì lương thảo mà lo lắng, lo đến tóc bạc nhanh, “Đại nhân cần chú ý nhiều hơn đến sức khỏe, lương thảo sẽ chuẩn đủ.”

 

Chu Thư Nhân, “Không , lo lắng cho lô lương thảo , tính toán. Ta lo lắng cho Tần vương và Tần vương phi.”

 

Khâu Duyên hiện tại đầu óc là lương thảo, “Tần vương và Tần vương phi?”

 

“Ừm, họ hôm qua về kinh.”

 

“Đó là chuyện a, tại lo lắng?”

 

Chu Thư Nhân lạnh nhạt : “ là chuyện , nhưng tin tức gì của họ.”

 

Khâu Duyên gì, cảm giác rõ ràng ở mắt nhưng thể thấy là lo lắng nhất.

 

Lâm triều, Chu Thư Nhân thường xuyên về phía Hoàng thượng. Hoàng thượng cảm nhận , ban đầu cho rằng ép Chu Thư Nhân quá đáng, suy nghĩ một lúc mới phản ứng . Hôm qua Dung Xuyên ngủ say, cũng bao lâu ngủ ngon, bây giờ vẫn tỉnh.

 

Tần vương phi cũng , hai vợ chồng ngủ say, phụ hoàng mẫu hậu cả đêm cũng ngủ bao nhiêu, thái y cũng vẫn luôn canh giữ.

 

Hạ lâm triều, Chu Thư Nhân nhấc chân đuổi theo Hoàng thượng, Thái tử thấy , “Phụ hoàng, Chu đại nhân.”

 

Hoàng thượng bước chân dừng , “Để ông đây .”

 

Lão nhân vô cùng yêu thương con cháu hậu đại, hôm nay cho ông gặp một , còn sẽ đến phiền ngài.

Loading...