Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1441: Lui lại
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:51:34
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vâng, lát nữa con sẽ phái đến ngư trường.”
“Còn dê và heo nuôi ở trang trại, đều giữ cho nhà ăn .”
Mấy năm nay trang trại nuôi ít gia súc, Thư Nhân thích ăn ngỗng , Xương Lễ liền cho nuôi ít. Nghĩ đến ngỗng , bà : “Bảo đến trang trại bắt mấy con ngỗng về, cũng lâu ăn ngỗng , hôm nay ngỗng ăn.”
Xương Lễ ghi nhớ từng việc một, “Vâng ạ.”
Trúc Lan tính toán nhân khẩu trong nhà, ăn một bữa ngỗng , mỗi phòng ít nhất cũng hai con, gia đình lớn tiêu dùng cũng lớn, may mà trang trại nhà nuôi.
Buổi chiều, Xương Lễ một bắt về bốn mươi con ngỗng lớn, còn ít trứng ngỗng. Nhà giữ hai mươi con, hai mươi con còn , gửi cho đại khuê nữ năm con, còn mười lăm con, Trúc Lan chia cho nhà họ Uông, nhà họ Nhiễm, nhà họ Lưu, và Hồ thị đang ở một , mỗi nhà còn tặng thêm một giỏ trứng ngỗng.
Nhà họ Uông, buổi tối Uông Cự trở về, “Hôm nay mua ngỗng ?”
Ông hỏi chuyện nhà cũng , ngỗng lớn bán thị trường nhiều, nhà dân nuôi cũng ít khi bán, vì ngỗng thể giữ nhà.
Đào thị gắp chân ngỗng cho tướng công, “Không mua, là thông gia tặng năm con, còn tặng một giỏ trứng ngỗng. Năm con ngỗng đều thịt, cha một con, chúng một con, vợ chồng Uông Úy một con, hai con còn cho nhị phòng và tam phòng.”
Uông Cự ít khi ăn ngỗng ở nhà, phần lớn là lúc tửu lầu mới gọi, ăn hai miếng thấy vị tệ, “Nhị phòng tam phòng sắp cằn nhằn .”
“Cằn nhằn cái gì? Cằn nhằn đại phòng chiếm hai con, họ hổ mà cằn nhằn ? Đây là đồ của Chu gia gửi đến.”
Uông Cự, “Trứng ngỗng thì ?”
Đào thị hừ hừ, “Ta cho nhị phòng và tam phòng, họ thích ăn thì tự mà mua, ngươi cứ xem đồ của Chu gia gửi đến, họ ăn bao nhiêu ? Còn hổ mà kén chọn.”
Uông Cự an ủi nương tử, “Chờ phân gia là . Nói cũng , cũng gặp ít thương con gái, nhưng thật sự nhà nào thương con gái như nhà họ Chu.”
Đào thị, “ .”
Uông Úy ăn ngỗng, “Con ngỗng nuôi thật .”
Ngọc Lộ , “Chàng thích ăn thì ăn nhiều một chút.”
“Nương tử cũng ăn nhiều , nàng chăm sóc con vất vả .”
Ngọc Lộ vì câu quan tâm mà cong mắt , “Ta ở nhà bà tử và nha đầu giúp đỡ, mệt, ngược là mới Công Bộ, gần đây mệt gầy .”
Uông Úy giơ cánh tay lên, “Ta cũng rắn chắc hơn ít, nàng xem cánh tay .”
Ngọc Lộ nghiêm túc tướng công chuyện, thỉnh thoảng đáp một câu, bữa tối của vợ chồng son diễn trong khí vui vẻ, cuối cùng Uông Úy ăn ít ngỗng, còn Ngọc Lộ thì ăn nhiều.
Uông Úy đống xương mặt , “Cái ...”
Ngọc Lộ , “Ông nội thích ăn ngỗng, cha liền cho nuôi ít ngỗng ở trang trại, lúc ở nhà ăn ít.”
Lúc xuất giá, đầu bếp trong nhà chế biến ngỗng thành nhiều món, miệng nàng cũng nuông chiều, ngỗng do nhà họ Uông ngon bằng nhà đẻ.
Tin tức chiến sự ở Đông Bắc ngừng truyền về kinh thành, một ngày nọ tin khẩn, pháo đài biên giới công phá, Lương vương dẫn binh đang ngừng triệt thoái.
Tin khẩn đến kinh thành, các vị đại thần vốn tự tin mười phần chút sững sờ, từ khi lập triều đến nay nhiều năm, đây là đầu tiên đ.á.n.h triệt thoái.
Trên triều đình các đại thần nghị luận sôi nổi, chĩa mũi nhọn Lương vương, cho rằng Lương vương cầm quân bất lợi, đều là của Lương vương.
Thân thể Lương vương , trở thành cái cớ cho việc thành công phá, tuy rõ, nhưng nhận định Lương vương đang thể hiện.
Chu Thư Nhân trong lòng trợn trắng mắt, những kẻ kêu gào càng hung, càng là những kẻ chỉ múa mép khua môi để tìm cảm giác tồn tại.
Hoàng thượng, “Bây giờ là lúc truy cứu trách nhiệm.”
Triều đình yên tĩnh , quả thật, bây giờ là lúc truy cứu trách nhiệm, mà là ngăn chặn kẻ địch thể tiếp tục tiến xuống phía nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1441-lui-lai.html.]
Tề Vương cau mày, Lương vương nên đ.á.n.h triệt thoái, đến uy lực của đại pháo, chỉ đến mười lăm vạn đại quân chi viện, cũng nên đ.á.n.h mất pháo đài, Lương vương chỉ huy ? A, ông so với ai khác đều rõ ràng năng lực của lão tứ.
Hơn nữa lão tứ là thể tay tàn nhẫn, vì Lương vương phủ, lão tứ cũng thể thua nhanh như , nếu thật sự dồn đường cùng, lão tứ thể ngọc nát đá tan.
Tề Vương về phía Hoàng thượng, thể Lương vương lời chỉ thể là Hoàng thượng.
Sở vương kéo tay áo nhị ca, nhỏ giọng : “Không đúng a, đây là tính cách của lão tứ.”
Tề Vương coi như thấy, tiếp tục Hoàng thượng, triều đình các đại thần nghị luận, Hoàng thượng mặt biểu cảm, Thái tử đang bình tĩnh, Tề Vương cúi mi mắt xuống.
Tin tức Lương vương lui giữ truyền ảnh hưởng lớn, đặc biệt là đối với các châu ở Đông Bắc, bá tánh chạy nạn từ biên giới đến quá nhiều, sự khủng hoảng ở các châu tăng lên.
Chu gia thôn, Minh Thanh Giang gia, cửa liền thấy mấy bá của Khương gia.
Khương Mâu day day giữa mày, “Tộc trưởng, ngài đến .”
Khương đại bá thật sự nóng nảy, “Ngươi cùng chúng , chúng cũng , ngươi cũng đấy, Lương vương binh bại lui giữ, ai cũng còn thể giữ bao lâu.”
Khương Mâu, “Đại bá, con còn việc, các vị thì cứ .”
Vẫn là câu đó, đến lúc bất đắc dĩ, nàng cũng sẽ , nếu thật sự bất trắc, nàng tin tưởng ông ngoại bà ngoại sẽ cho nàng tin tức.
Minh Thanh mấy bá của Khương gia rời , xuống : “Ngươi thật sự ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Ngươi hy vọng ?”
Minh Thanh gật đầu, “Ta hy vọng ngươi thể trở về, nếu ngươi thật sự xảy chuyện, cũng ăn thế nào. , ngươi , Chu thị nhất tộc còn thể tiếp tục chờ đợi.”
Khương Mâu hỏi, “Gần đây đến cửa hỏi ngươi nhiều .”
“Ừm, ngay cả Huyện thái gia cũng hỏi .”
“Vất vả .”
“Ngươi cũng dễ dàng gì, mấy ngày nay hỏi thăm ngươi càng nhiều.”
Khương Mâu uống giải khát, mấy ngày nay còn nhiều hơn cả một năm.
Trong lều lớn của Lương vương, Lương vương mật báo, cong khóe miệng, tàn nhẫn vẫn là Hoàng thượng tàn nhẫn nhất. Bộ tộc Y Kỳ cho mượn ba vạn binh, cộng thêm binh mã truy kích của các bộ tộc, mà giữ bộ.
Lương vương buông mật báo, hỏi: “Bộ tộc Y Kỳ còn bao lâu nữa mới đến?”
Tiền tướng quân : “Còn hai ngày nữa mới đến, a, bọn họ cũng thật nhanh.”
Lương vương cong khóe miệng, “Truyền lệnh xuống, nên chuẩn .”
Tiền tướng quân hưng phấn, “Vâng.”
Lại qua một ngày, các bộ tộc thảo nguyên tấn công bất ngờ biên giới, một nữa thất bại, nghênh đón họ là bẫy rập và lửa đạn, đạn pháo cần tiền, binh mã của các bộ tộc thảo nguyên căn bản thể tiến đến tường thành. Bá tánh trong thành của pháo đài Tây Bắc tiếng lửa đạn cả một ngày.
Tin khẩn đưa kinh thành, giảm bớt nỗi lo lắng về việc Lương vương lui giữ ở Đông Bắc.
Cùng với tin khẩn kinh, còn tình hình của mấy châu nổi loạn. Chu Thư Nhân chính tai thấy Hoàng thượng hạ lệnh, chịu đựng nhiều ngày cuối cùng cũng thanh toán, tử sĩ tập kết ở mấy châu.
Chu Thư Nhân về nhà cảm xúc cao, Trúc Lan quan tâm hỏi: “Sao ? Có tin tức gì ?”
Chu Thư Nhân, “Hoàng thượng hạ lệnh thanh toán mấy châu nổi loạn.”
Trúc Lan hiểu , thanh toán nghĩa là sẽ nhiều vô tội chết, “Trong cung cũng sắp yên bình .”
“Ừm.”