Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1439: Dầu muối không ăn
Cập nhật lúc: 2025-10-02 09:03:34
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan hồn, “Không cần.”
Thanh Tuyết lui về vị trí cũ, Trúc Lan hiệu cho Thanh Tuyết đừng , “Ngươi cũng một lát .”
Thanh Tuyết, “Vâng ạ.”
Trúc Lan vươn tay hứng chút nước mưa, “Năm nay kinh thành mưa nhiều lắm.”
Nàng chỉ một đại nhi tử lương thực lớn , năm nay lương thực giảm sản lượng, gặp chiến tranh, cho dù quốc gia dư thừa, cũng mất vài năm mới hồi phục .
Buổi tối, Chu Thư Nhân trở về liền thấy tiếng phu nhân hắt , “Đây là cảm lạnh ?”
Trúc Lan chút giọng mũi, “Ừm, lúc xuống lầu bên cửa sổ lâu một chút.”
Chu Thư Nhân phu nhân bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn lo lắng, “Đã xem đại phu ?”
“Đã xem qua đại phu , chuyện gì lớn.”
Chu Thư Nhân hiệu cho Thanh Tuyết và mấy lui xuống, giơ tay sờ trán phu nhân, may mà nóng, “Hôm nay đừng sách nữa, nghỉ ngơi sớm một chút.”
Trúc Lan gật đầu đồng ý, “Ông cũng tin tức khai chiến truyền khắp kinh thành chứ?”
“Biết, buổi chiều bắt ít , bây giờ đều đang ở đại lao của Hình Bộ chịu thẩm vấn.”
Trúc Lan thở dài: “Ta Xương Nghĩa , sứ thần của các sứ quán tấu sớ cho Lễ Bộ, chuẩn khởi hành về nước.”
Chu Thư Nhân đau lòng, “Năm nay thu nhập từ thuế thể bằng một nửa năm ngoái, thấy mãn nguyện lắm .”
Trúc Lan, “Ông nghĩ rằng còn mỏ vàng thu .”
“ thể đều đầu tư thị trường, haizz, bây giờ là sứ thần, sứ thần các nước , thương nhân nước ngoài cũng sẽ về nước.”
“Ở đều là những kẻ phát tài trong chiến tranh.”
Chu Thư Nhân, “A, phát tài trong chiến tranh, cũng xem đồng ý .”
Ngày hôm , Chu gia thôn, Khương Mâu dậy, mấy đại bá đến, “Đại bá, sớm như đến tìm con chuyện gì ạ?”
Khương nhị bá ho khan một tiếng, Khương đại bá mới mở miệng, “Chẳng là đang chiến tranh , và mấy bá của con bàn bạc, chúng cùng đến kinh thành, chúng cũng từng đến kinh thành.”
Khương Mâu, “Tất cả đều ạ?”
Khương đại bá biểu cảm chút tự nhiên, “Ừm, nghĩ con cũng trở về kinh thành, chúng cùng cho đông cũng thể chăm sóc lẫn .”
Khương Mâu về phía nhị bá, “Ngày thành của Khương Lệ sắp đến , Khương Lệ thành ?”
Khương nhị bá, “Thành chứ, đây là chuyện thứ hai với con, ngày thành của Khương Lệ sẽ tổ chức sớm hơn, hai ngày thành , khi thành sẽ cùng chúng đến kinh thành.”
Khương Mâu sờ sờ chiếc vòng tay cổ tay, lướt qua đại bá, đây là bàn bạc xong xuôi cả , : “Ai con về kinh?”
Khương đại bá sửng sốt, “Con ?”
Khương Mâu lắc đầu, “Không .”
Khương nhị bá nóng nảy, “Con điên ? Bây giờ đều đồn rằng biên quan giữ , con còn ở đây?”
Khương Mâu nụ tắt ngấm, “Lúc còn đồn Tần vương ám sát sinh tử rõ, kết quả hai ngày chứng thực là lời đồn, Tần vương , lời đồn bao nhiêu phần đáng tin?”
Nàng thể rời quá nhiều lý do, nàng là cháu ngoại của Chu phủ, Chu thị nhất tộc ở đây, nếu nàng , Chu thị nhất tộc cũng sẽ rối loạn.
Tộc nhân của Chu thị nhất tộc sẽ lượt kinh tìm ông ngoại, đến việc thế nào để sắp xếp cho tộc nhân, nàng càng lo lắng thể sẽ Hoàng thượng nghĩ rằng ông ngoại truyền tin tức gì, ông ngoại ở kinh thành dễ dàng, ghen ghét ông ngoại, chờ ông ngoại phạm sai lầm quá nhiều, lỡ như ông ngoại giáng tội thì ?
Cho nên đến lúc bất đắc dĩ, nàng sẽ rời khỏi Chu gia thôn. Nàng , Chu thị nhất tộc thể định, nghĩ đến đây, Khương Mâu về phía tướng công, tướng công đang ủng hộ nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1439-dau-muoi-khong-an.html.]
Khương nhị bá mặt đen , Khương Mâu , những bá như họ kinh, tiểu đừng là nghênh đón họ cửa, em dâu chừng sẽ đuổi họ khỏi kinh, tính toán kỹ càng, kết quả thành công cốc.
Khương đại bá ho khan một tiếng, “Mâu Mâu , con từng trải qua chiến loạn, con sự đáng sợ của nó, phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ xinh .”
Mộc Phàm ngắt lời, “Đại bá dọa nương tử của con như thích hợp .”
Khương đại bá mặt chút tự nhiên, cuối cùng thở dài : “Khương gia mấy phòng hơn ba mươi miệng ăn a, Mâu Mâu.”
Khương Mâu xoay xoay chiếc quạt trong tay, dầu muối ăn, “Đại bá, cháu gái con điều, suy nghĩ của con là của con, con bao giờ ngăn cản mấy vị bá , nếu là vì lộ phí đến kinh thành, cháu gái con thể lấy nhiều, nhưng năm mươi lạng vẫn thể, coi như là cháu gái hiếu kính mấy vị bá.”
Mộc Phàm khóe miệng nhếch lên, thưởng thức vẻ mặt biến sắc của mấy vị bá.
Kinh thành, Trúc Lan thích trò chuyện với Quách thị, Quách thị là khéo ăn .
Quách thị đột nhiên , “Ta cũng sợ ngài chê , tiểu tử nhà cầm tín vật trao đổi liền cho xem.”
Trúc Lan cũng , “Phải cất cho kỹ, mất chỗ nào mà bù .”
Quách thị, “Nó mất bạc, cũng sẽ mất tín vật.”
Nàng bây giờ vạn hạnh, vạn hạnh Tần vương , bà mối thuận lợi đến cửa, nếu muộn mấy ngày gặp chiến tranh, việc đính hôn hoãn .
Lần đính hôn vô cùng kín đáo, nàng cảm thấy ủy khuất cho Ngọc Điệp.
Trúc Lan tiếng, tò mò hỏi, “Nguyên Bác từng mất bạc ?”
Quách thị dùng quạt che mặt, “Mất , mất một đồng bạc, nó tìm cả đêm, tìm còn đếm đếm mấy mới ngủ.”
Triệu thị thật sự thể tưởng tượng cảnh con rể đếm bạc, rõ ràng là một quý công tử.
Trong vườn, Liễu Nguyên Bác vui mừng vì đề nghị của , nhân lúc Chu Minh Thụy ở thư viện mà đến Chu gia. Trước khi đính hôn, túi tiền của như thủng, bạc bao giờ giữ , khi đính hôn, cuối cùng ai tìm uống trò chuyện nữa.
Chỉ là một lúc, gì đó đúng, Liễu Nguyên Bác Minh Tĩnh đang tiếp đãi bên cạnh, “Chúng đến bên hồ ?”
Minh Tĩnh nghiêng đầu, “Bảy tuổi thể cùng chiếu, các tỷ tỷ ở bên hồ, chúng thể qua đó.”
Liễu Nguyên Bác, “......”
Không chứ, lão phu nhân bảo Minh Tĩnh dẫn đến vườn, chẳng là cho và Ngọc Điệp thêm thời gian ở bên , họ đính hôn mà!
Minh Tĩnh chớp chớp mắt, “Tam ca với như , gì đúng ?”
Liễu Nguyên Bác, “!!”
Có, quá , cữu ca ruột ở nhà cũng hãm hại , bạc của mất oan ?
Minh Tĩnh chắp tay lưng, trong lòng nghĩ, các ca ca , tam tỷ phu tương lai quá keo kiệt, khó mà , các ca ca nhất định khi tam tỷ thành , cho tỷ phu trở nên hào phóng.
Hừ, hừ, lấy lòng , còn gặp tam tỷ, cửa !
Gã sai vặt của Minh Tĩnh ngẩng đầu trời, hôm nay trời thật xanh, Liễu công tử thật đáng thương!
Trúc Lan tiễn Quách thị mới Liễu Nguyên Bác gặp Ngọc Điệp, véo véo khuôn mặt mũm mĩm của Minh Tĩnh, “Chỉ con là nghịch ngợm.”
Minh Tĩnh hì hì , “Bà nội, con về đây.”
“Đi .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Quách thị xe ngựa con trai gặp Ngọc Điệp, hỏi han xong xuôi, “Một đứa trẻ thôi mà, con cũng lấy lòng ?”
Liễu Nguyên Bác hộc máu, đó là đứa trẻ bình thường ? Hắn lời ý , quà cũng cho, kết quả thì ? Chờ đến bên hồ, Ngọc Điệp sớm rời .
Trước mắt từng đợt tối sầm , cữu ca và em vợ quá nhiều.