Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1437: Bánh bao thịt

Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:44:41
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Gia lo lắng, “Mẹ, tứ ca sẽ đ.á.n.h hỏng chứ.”

 

Đại bá mẫu đ.á.n.h đau, Minh Tĩnh thường xuyên che mông.

 

Tô Huyên , “Sẽ , đại bá mẫu của con tay kinh nghiệm, sẽ đ.á.n.h hỏng tiểu tứ .”

 

Minh Gia, “......”

 

Kinh nghiệm là từ Minh Đằng ca và Minh Tĩnh mà .

 

Minh Gia lên, “Con xem tứ ca nhé?”

 

“Đừng , chờ đại bá mẫu của con sửa trị xong tiểu tứ hẵng , con bây giờ đại bá mẫu của con sẽ chỉ càng tức giận tiểu tứ hơn thôi.”

 

Còn hiểu chuyện bằng em trai, hỏa khí của đại tẩu sẽ còn lớn hơn.

 

Minh Gia dám qua, “Mẹ, tứ ca sẽ trách con chứ.”

 

Tô Huyên lo lắng, “Sẽ , tiểu tử cái gì cũng hiểu, chỉ là từ nhỏ cưng chiều nên tính tình lớn, sửa trị một chút là , cũng thể thu liễm tính tình.”

 

Nói sờ đầu con trai, Minh Huy nũng vốn liếng để , hai trai ở gánh vác thứ, con trai của nàng thì , tính tình của con trai chút giống nàng, cũng chút giống tướng công, nhưng nhiều hơn là giống nàng lo xa.

 

Ngược là con gái, giống hệt tướng công. Con trai một cha chí tiến thủ cao, một cô em gái mệnh phú quý, là con trai duy nhất của tứ phòng, con trai lo lắng nhiều, haizz, khi nào con trai mới lớn lên đây, nàng cũng thể nhẹ nhõm một chút.

 

Buổi tối, những nha môn đều trở về, ai đồng tình với Minh Huy, nhất trí cho rằng Minh Huy nên thu liễm tính tình một chút.

 

Minh Vân và Minh Đằng cùng đến thăm Minh Huy, hai trai cộng là lớn hơn hai, mà là uy lực tăng gấp bội, Minh Huy cuối cùng chắp tay n.g.ự.c xin tha, “Ta sai , thật sự sai , đại ca, nhị ca cầu xin đừng nữa.”

 

Hắn thật sự tỉnh ngộ, sẽ như nữa.

 

Kỳ Châu, Đổng thị xách hộp cơm phủ nha, Xương Liêm đang gục bàn nghỉ ngơi, thấy tiếng bước chân liền dậy, thấy là nương tử, thần sắc thả lỏng , “Sao nàng đến đây?”

 

Đổng thị đặt hộp cơm lên bàn, “Ta sợ ăn cơm, mới tự mang đến cho .”

 

Xương Liêm dậy rửa mặt, đầu óc tỉnh táo hơn ít, “Ta tưởng chỉ chợp mắt một lát, trời sắp tối , đừng bụng thật sự đói meo.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Đổng thị dọn bát đũa, “Ta xem sắc mặt của , tối qua thức cả đêm ?”

 

Xương Liêm thật sự đói bụng, cầm lấy bát ăn hai miếng mới trả lời, “Ngủ một lúc nhưng ngủ say, phủ thành quá nhiều việc, nàng cũng lương thực còn bao nhiêu.”

 

“Vậy bây giờ lương thực ngoài thành từ ?”

 

Xương Liêm, “Tham ô một ít quân lương.”

 

May mà quân lương và kho lúa luôn quản lý và cất giữ riêng biệt, đây cũng là do Lưu tướng quân chủ động cho mượn, mới , quân lương dự trữ của thành nhiều.

 

Đổng thị tiện mở miệng về quân lương, chỉ về nhà , “Nhà chúng chỉ hai vợ chồng, hạ nhân trong nhà cũng nhiều, xem nhà chúng nên quyên góp một ít lương thực ?”

 

Xương Liêm lắc đầu, “Đã quyên góp một d.ư.ợ.c liệu , lương thực vội quyên, nghĩ cách, các thế gia trong châu thành nhiều đều trang trại của riêng , trong tay họ lương thực dự trữ, sẽ mượn một ít lương thực từ tay họ.”

 

“Họ chịu ?”

 

Nàng mới tin họ sẽ cho mượn lương thực, quyên góp d.ư.ợ.c liệu, các thế gia cũng quyên góp bao nhiêu.

 

Xương Liêm giọng mũi nặng hơn một chút, “Lần họ cho mượn lương .”

 

Lưu tướng quân nhận tin báo của dân chạy nạn, thật sự bắt mấy kẻ kích động, lai lịch của những kẻ chút bất ngờ, nhưng thể nên chuyện lớn.

 

Xương Liêm nhỏ giọng : “Gần đây cần cửa, nàng ở nhà chờ về, mấy châu thiên tai đều yên .”

 

Kỳ Châu xem như phản ứng nhanh, Lệ Châu mới thật sự loạn.

 

Đổng thị ghi nhớ, “Vậy bảo Phân Mặc đúng giờ trở về lấy cơm.”

 

Xương Liêm gật đầu, “Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1437-banh-bao-thit.html.]

 

Hắn quả thật cần bồi bổ, Tri phủ đại nhân đang dưỡng thương, nếu cũng ngã bệnh, Kỳ Châu sẽ càng yên .

 

Hai ngày ở kinh thành, Hoàng thượng thư của bộ tộc thảo nguyên gửi đến mà , thể cho mượn binh tham chiến, nhưng lương thảo do triều đình phụ trách, tính toán cái gì chứ, thật coi ngài là kẻ ngốc, đến lúc đó ăn lương thực ngài cấp, lưng giáp công đại quân xuất chinh, thật là một kế hoạch .

 

Chu Thư Nhân tò mò vì Hoàng thượng đột nhiên gọi cung, thấy Hoàng thượng đang xem thư, nụ sởn gai ốc.

 

Hoàng thượng đủ , đưa thư cho Chu Thư Nhân, “Bộ tộc Y Kỳ cho chúng mượn binh.”

 

Chu Thư Nhân nhanh chóng xem xong thư, tắc lưỡi hai tiếng, kế hoạch , lúc đưa công chúa cung chính là vì mục đích , “Binh nên mượn ạ?”

 

Hoàng thượng vui vẻ, “Mượn, tại mượn, bánh bao thịt cần tiền đưa đến cửa.”

 

Chu Thư Nhân sáng tỏ, Hoàng thượng chuẩn sủi cảo, “Hoàng thượng gọi vi thần đến là vì?”

 

“Lương thảo chuẩn , nhất định chuẩn lương thảo.”

 

Chu Thư Nhân sáng tỏ, “Thần hiểu .”

 

Đây là trò lương thảo và các vật tư khác. Hoàng thượng từ nhà họ Diêu lấy ít bí dược, nghiên cứu mấy năm nay, ai nghiên cứu loại độc d.ư.ợ.c đáng sợ nào.

 

Bây giờ hai bên cùng tính kế, xem ai thể cao tay hơn.

 

Hơn nữa ngựa của bộ tộc Y Kỳ đều là ngựa , đừng Hoàng thượng thèm, cũng thèm từ lâu.

 

Hoàng thượng mượn binh của bộ tộc Y Kỳ, công chúa của bộ tộc Y Kỳ trong hậu cung run rẩy, mang theo ban thưởng đến cung điện của A Như Na, “Tại bộ tộc của tỷ tỷ cho mượn binh?”

 

A Như Na thầm nghĩ, vì đề phòng các ngươi, giấu sự châm chọc trong đáy mắt, : “Bộ tộc của tỷ tỷ quy thuận Hoàng thượng, binh lính của bộ tộc nhiều bằng bộ tộc của , binh lực hiện còn bảo vệ thương đội của bộ tộc, thật sự là thể cho mượn, tỷ tỷ thật sự hổ thẹn.”

 

Công chúa của bộ tộc Y Kỳ, “Những công chúa ngoại tộc như chúng , dựa vẫn là bộ tộc của .”

 

A Như Na vuốt bụng, “Muội đúng.”

 

Công chúa của bộ tộc Y Kỳ cảm thấy vô cùng nhàm chán, nàng gì, A Như Na cũng đều thuận theo nàng, trang sức ban thưởng cũng thích, bao lâu vui rời .

 

A Như Na vị công chúa thật sự ngu ngốc , nàng chỉ , qua một thời gian nữa, vị sẽ còn đến phiền nàng.

 

Chu gia thôn, tin tức Tần vương ám sát từ biên cảnh truyền , lời đồn Tần vương sinh tử rõ, Khương Mâu tin chút hoảng sợ.

 

Rất nhanh phản ứng đúng, Khương Mâu liền bình tĩnh , biên cảnh tùy thời sẽ khai chiến, tin tức Tần vương ám sát từ kinh thành truyền đến, mà là từ biên cảnh, điều thật đáng suy ngẫm.

 

Giang Mộc Đình thấy vẻ mặt bình tĩnh của em dâu, nhịn lên tiếng, “Em dâu lo lắng ?”

 

Khương Mâu chị kế nàng nợ ân tình, đáng tiếc nàng , “Tin tức nhất định là giả.”

 

“Dựa mà thấy?”

 

“Biên cảnh sắp khai chiến, Tần vương ám sát ảnh hưởng đến sĩ khí, rõ ràng là âm mưu.”

 

Giang Mộc Đình, “Vậy .”

 

Nàng còn định thể phái tìm hiểu tin tức, bây giờ thì cần nữa.

 

Khương Mâu với chồng: “Mẹ, con thư về kinh hỏi thăm một chút, con dâu xin phép về .”

 

“Được.”

 

Đổng Y Y vui mừng vì con dâu để ý đến Giang Mộc Đình, chờ con dâu , Đổng Y Y : “Giờ còn sớm, giữ ngươi .”

 

Giang Mộc Đình, “Ta về nhà đẻ còn chỗ ở ?”

 

“Mời cho.”

 

Nàng thể chịu đựng hỏa khí chuyện, là xem trọng mặt mũi của tướng công, nếu nàng một chữ cũng .

 

 

Loading...