Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1434: Thỉnh chỉ

Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:44:38
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kinh thành, Dung Xuyên xảy chuyện, Chu Thư Nhân giấu phu nhân, khỏi cung liền bảo Cẩn Ngôn đưa tin về phủ, để Cẩn Ngôn ở trong phủ, nếu phu nhân , Cẩn Ngôn sẽ thông báo cho ngay lập tức.

 

Hộ Bộ, Chu Thư Nhân Cẩn Ngôn báo cáo xong thở phào nhẹ nhõm, phu nhân dự cảm, trải qua phân tích ám chỉ, trong lòng phu nhân chuẩn , bây giờ vợ chồng Dung Xuyên đều bình an, phu nhân chỉ là sắc mặt , cũng cần mời đại phu.

 

Chu Thư Nhân hiệu cho Cẩn Ngôn ngoài, tiếp tục bận rộn, hiện tại Đông Bắc giằng co, tùy thời sẽ khai chiến, bộ Hộ Bộ đều căng thẳng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Chu gia, Trúc Lan sắc mặt khôi phục bình thường, nàng bây giờ lo lắng cũng vô ích.

 

Lý thị và mấy cũng kinh ngạc, Lý thị an ủi: “Dung Xuyên và Tuyết Hàm nhất định sẽ thuận lợi về kinh, cần quá lo lắng.”

 

Trong các con dâu cũng chỉ Lý thị rõ thế cục, Triệu thị và Tô Huyên vẫn luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc, hiển nhiên nghĩ đến tình cảnh của Dung Xuyên và Tuyết Hàm, đường về kinh dễ dàng.

 

Trúc Lan về phía mấy con dâu, “Đông Bắc khai chiến, tương lai sẽ yên , các con quản lý hạ nhân trong các phòng, còn cho bọn trẻ cần thiết thì đừng dễ dàng đường.”

 

Ai thể sẽ gây rối ở kinh thành , thể chuyện ám sát Dung Xuyên, thể phòng, nếu thật sự trong lúc hỗn loạn liên lụy, chỉ thể tự trách xui xẻo.

 

Lý thị và trong lòng cảnh giác, “Vâng.”

 

Lý thị là lớn tuổi nhất trong các con dâu, nàng và Triệu thị trải qua chiến loạn, Tô Huyên là sinh cuối thời chiến loạn, lúc đó còn hiểu chuyện gì, đối với chiến loạn ấn tượng.

 

Lý thị và Triệu thị thì khác, các nàng sự nguy hiểm trong thời chiến loạn.

 

Lý thị : “Hà Thúc và Ngô Ninh ở Đông Bắc, cũng họ thế nào?”

 

Triệu thị tiếp: “Cũng lan đến quê nhà .”

 

Trúc Lan đối với chiến sự ở Đông Bắc cũng lo lắng, Thư Nhân một hành động của Hoàng thượng, nàng cũng bấy nhiêu, Hoàng thượng đang bày một ván cờ lớn, tuy rằng thiên tai bất ngờ, nhưng vũ lực tuyệt đối, vũ lực quyết định thành bại, ai thể thoát khỏi sự oanh tạc của đại pháo.

 

Trúc Lan : “Các con tin tưởng sự cường đại của quốc gia, họ sẽ trả giá cho việc chủ động gây chiến.”

 

Giọng điệu của Trúc Lan trầm kiên định, mang đến cho các con dâu niềm tin, sự cường đại của triều đình là điều hiển nhiên, lòng Lý thị và dần dần yên trở .

 

Trong hoàng cung, Thái Thượng Hoàng chăm chú Lương vương, “Ngươi tình hình sức khỏe của ?”

 

Vết thương do cung biến nặng, Lương vương dưỡng thương xong, thể cũng suy yếu, mưa to gió lớn đều sẽ bệnh, thể cầm quân đ.á.n.h giặc ?

 

Lương vương quỳ thẳng tắp, “Phụ hoàng, tình hình sức khỏe của nhi tử, nhi tử rõ.”

 

Thái Thượng Hoàng thầm nghĩ, tình hình sức khỏe của Lương vương rõ nhất chính là Hoàng thượng, cha cũng rõ bằng Hoàng thượng, trong lòng thở dài, Lương vương vì mạo hiểm như , rõ.

 

Lương vương tiếp tục : “Hoàng thất cần cầm quân, vốn dĩ Tần vương là thích hợp nhất, nhưng Tần vương thương, cho nên nhi tử giành thỉnh chỉ, nhi tử xin phụ hoàng đồng ý.”

 

Hắn tin Tần vương thương, liền đây là cơ hội của Lương vương phủ, bỏ lỡ cơ hội , một khi Hoàng hậu xảy chuyện, Lương vương phủ chỉ thể động chịu đựng sự ghi hận của Hoàng thượng.

 

Hắn tính toán thứ, tính đến việc Hoàng hậu sẽ mang thai, may mà vẫn còn cơ hội.

 

Hôm nay lâm triều Hoàng thượng đồng ý, nghĩa là đồng ý thỉnh chỉ của , quá hiểu vị đại ca , cho nên chủ động đến tìm phụ hoàng, đây là chủ động xin trận, xảy chuyện cũng là vấn đề của , Hoàng thượng ép cầm quân.

 

Thái Thượng Hoàng hiệu cho Lương vương dậy, Lương vương động đậy, phụ tử hai đối mặt, Thái Thượng Hoàng nhắm mắt , “Bây giờ gì, ngươi cũng sẽ .”

 

Trưởng tử vững đế vị, lộ hàm răng dã tâm bừng bừng, mà mấy con trai khác, Tề Vương xem như , Sở vương đời cũng chỉ thôi, duy chỉ Lương vương tự giam cầm , như , Lương vương còn sợ tính sổ, đều là cha, Lương vương mạo hiểm vì con cháu của .

 

Thái Thượng Hoàng cuối cùng phất phất tay, “Ngươi .”

 

Lương vương nặng nề khấu đầu, lảo đảo xoay rời .

 

Thái Thượng Hoàng bóng lưng của con trai, mấy con trai đều , tùy tiện chọn một đều thể kế thừa giang sơn, nhưng đế vị chỉ một.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1434-thinh-chi.html.]

 

Chu gia, tin tức Tần vương ám sát ở kinh thành truyền nhanh, Tuyết Mai tin tức trở về nhà đẻ, , mới yên tâm.

 

Tuyết Mai chút gấp gáp hỏi, “Mẹ, Đông Bắc khai chiến thể sẽ đ.á.n.h đến Chu gia thôn ?”

 

Trúc Lan an ủi: “Hiện tại vẫn đang đóng quân, nếu chiến tranh quy mô lớn, nếu con yên tâm thì cho vợ chồng Khương Mâu trở về kinh thành.”

 

Tuyết Mai trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đúng , nàng thể cho con gái trở về kinh thành.

 

Trúc Lan : “Con chú ý sức khỏe nhiều hơn.”

 

Năm nay đại khuê nữ gầy nhiều.

 

Tuyết Mai đáp ứng: “Con sẽ uống nhiều canh bổ.”

 

Trúc Lan nghĩ đến cháu ngoại Khương Đốc, “Còn Khương Đốc mới thành , các con cũng đừng ép vợ chồng son con.”

 

Tuyết Mai , “Con ép chúng nó con, con cái là duyên phận, duyên phận đến tự nhiên sẽ đến, chồng con chút sốt ruột nhắc qua vài , con với chồng, chồng nhắc nữa.”

 

Trúc Lan, “Mẹ chồng con nóng vội cũng thể hiểu .”

 

Khương Đốc vốn thành muộn, là sốt ruột ôm chắt trai.

 

Chùa miếu, Dung Xuyên đỡ nương tử dạo trong chùa miếu, họ rời khỏi sơn thôn, chuyển đến chùa miếu tiếp tục dưỡng thương.

 

Dung Xuyên bụng nương tử, “Ủy khuất cho nàng và con .”

 

Ở sơn thôn thể xuống đất rời , cũng đau lòng, nhưng vì an thể rời .

 

Tuyết Hàm vài bước nổi, hiệu trở về, “Ta mới nên xin , nếu liên lụy, thể về kinh nhanh hơn.”

 

“Lời thể như , chúng phu thê là một thể, nàng đừng liên lụy , bây giờ tình hình như , sớm về muộn về cũng khác biệt lớn.”

 

Hắn thương nhẹ, thể cầm quân đ.á.n.h giặc, và phu nhân chỉ cần thể an về kinh là .

 

Tuyết Hàm qua một dây cột của tướng công, cánh tay tướng công còn dám dùng sức, chỉ thể một tay đỡ nàng, nàng cho, tướng công liền cứ nàng, nàng trong lòng hiểu rõ, nàng trong vũng m.á.u tướng công sợ hãi, tướng công cũng buông tay nàng, tay chạm nàng lòng yên.

 

Tuyết Hàm hỏi, “Chúng ở chùa miếu bao lâu?”

 

Dung Xuyên : “Ít nhất ba ngày.”

 

Thai vị của nương tử vẫn , vết thương của cũng cần tĩnh dưỡng, thể xuống đất , đều là nhờ sức trẻ phục hồi , vết thương cũng khá hơn bao nhiêu.

 

Tuyết Hàm sờ sờ bụng, “Sẽ nguy hiểm chứ?”

 

Dung Xuyên lắc đầu, “Đây là chùa miếu do tử sĩ kiểm soát, nơi vẫn còn an .”

 

Tuyết Hàm sửng sốt, “Nơi cũng tử sĩ?”

 

Dung Xuyên cong khóe miệng, “ , chùa miếu cũng là nơi để thu thập tin tức.”

 

Một phu nhân, thái thái thích lễ Phật, thường xuyên sẽ hỏi đại sư một vấn đề, từ cuộc chuyện thể thu ít tin tức.

 

Tuyết Hàm chớp chớp mắt, “Vậy chẳng là xuất gia tâm thành?”

 

Dung Xuyên, “Chỉ là thu thập tin tức, , chuyện nữa, chúng nên trở về uống thuốc.”

 

 

Loading...