Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1402: Vũ lực

Cập nhật lúc: 2025-10-01 07:44:58
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , Ngọc Kiều nữ quan đón . Ngọc Nghi thể giữ vẻ bình tĩnh nữa, nàng vô cùng lo lắng cho , trong cung là nơi ăn thịt .

 

Trúc Lan chỉ cuốn sách trong tay Ngọc Nghi: “Nếu xem nữa thì đừng xem.”

 

Ngọc Nghi đặt sách xuống: “Vâng, cháu gái xem nữa.”

 

“Con đừng lo lắng, Ngọc Kiều thông minh hơn con tưởng, Lâm Hi cũng sẽ chăm sóc cho Ngọc Kiều.”

 

Ngọc Nghi , nhưng trong lòng nàng, của yếu đuối ngây ngô. Nàng nắm chặt hai tay: “Con bé nếu nhớ kỹ lời dặn, chờ nó về xem thu thập nó thế nào.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Trúc Lan: “......”

 

Sao bà cảm thấy bất kể thế nào, Ngọc Kiều về cũng sẽ thu thập nhỉ?

 

Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân thường phục. Trong xe ngựa là Hoàng thượng, ngài mặc một bộ trang phục đơn giản, bất kỳ món trang sức quý giá nào. “Ái khanh đoán xem trẫm ?”

 

Chu Thư Nhân mà đoán : “Thần .”

 

Hoàng thượng: “Hôm qua, tại nơi đóng quân của Hộ Kinh Doanh bắt hai tên thám tử, thật là ngang ngược.”

 

Chu Thư Nhân trong lòng trợn trắng mắt, ông tin Hoàng thượng cho dò la binh lực của thảo nguyên, đều là kẻ tám lạng nửa cân cả thôi. “Thám tử tuyệt đối chỉ hai .”

 

Hoàng thượng mân mê chuỗi ngọc trong tay: “ , kinh thành nội ứng thì sẽ tiện lợi.”

 

Hôm qua, thám tử một đường né tránh các trạm gác ngầm, nội ứng thể . Đây chính là nơi đóng quân của Hộ Kinh Doanh.

 

Chu Thư Nhân cảm nhận khí thế của Hoàng thượng, đây là chọc đến ngài . “Bọn chúng chỉ dò la, mà còn trộm bản đồ phòng hộ binh lực của kinh thành.”

 

“Ừm, đáng tiếc thật.”

 

Chu Thư Nhân lập tức hiểu , đáng tiếc là Hoàng thượng cũng trộm bản đồ bố trí binh lực của thảo nguyên.

 

Xe ngựa khỏi kinh, theo con đường chính một lúc, nhanh rẽ khỏi đường lớn. Chu Thư Nhân chiếc đồng hồ trong xe, từ lúc rẽ khỏi đường lớn chạy gần một canh giờ, về cứ lắc lư ngừng, con đường vô cùng khó .

 

Chu Thư Nhân dám tự tiện kéo tấm rèm xe đang đóng chặt, rõ ràng Hoàng thượng để ông nhớ đường. Trong lòng ông đoán xem Hoàng thượng đưa .

 

Rất nhanh, xe ngựa dừng . Hoàng thượng xuống xe , bên ngoài chuẩn sẵn ngựa.

 

Chu Thư Nhân: “......”

 

Ông mấy năm cưỡi ngựa .

 

Hoàng thượng đầu, lên ngựa, cúi đầu Chu Thư Nhân: “Trẫm nhớ là ái khanh cưỡi ngựa.”

 

Chu Thư Nhân đau lòng cho phần đùi trong của , vẫn xoay lên ngựa: “Thần lâu cưỡi, cưỡi nhanh .”

 

Hoàng thượng : “Không , chúng vội.”

 

Cho dù cưỡi nhanh, phần đùi trong của Chu Thư Nhân cũng cọ xát đến đau. Lúc về mà còn cưỡi ngựa, đùi ông chắc chắn sẽ trầy da. Tại đưa ông đây!

 

Đi con đường nhỏ trong núi, Chu Thư Nhân tính nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến nơi.

 

Một đường qua mấy trạm kiểm tra, mỗi trạm đều ít thị vệ canh gác, cho Chu Thư Nhân tò mò .

 

Xuống ngựa, Chu Thư Nhân “hít” một tiếng đau đớn.

 

Hoàng thượng nghiêng đầu: “Còn chứ?”

 

Chu Thư Nhân: “Vẫn ạ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1402-vu-luc.html.]

Chu Thư Nhân thấy Triệu Hàng đón, ông nơi . Đây là nơi nghiên cứu đại pháo. Sau đó ông trời, hình như cũng là do ông gây .

 

Lúc Thái Thượng Hoàng tăng cường nghiên cứu đại pháo, ông lúc đó đưa đủ loại âm mưu, rằng kỹ thuật vũ lực bảo mật, còn cố ý các quốc gia khác thèm kỹ thuật đại pháo, thể sẽ hãm hại Triệu Hàng và đám của ông . Nhân viên nghiên cứu vũ khí cần bảo vệ, nhất là trong tình trạng phong tỏa.

 

Bây giờ xem , Thái Thượng Hoàng lọt tai, còn công tác bảo mật .

 

Triệu Hàng giọng điệu kích động : “Hoàng thượng, đại pháo cải tiến tầm b.ắ.n xa hơn, uy lực cũng lớn hơn.”

 

Hoàng thượng : “Tốt, trẫm đến chính là tận mắt xem thử.”

 

Chu Thư Nhân hai mắt cũng sáng lên, cơ hội quá hiếm .

 

Bên Triệu Hàng chuẩn xong, trực tiếp đến sân thực nghiệm. Chu Thư Nhân đầu tiên quan sát đại pháo thời cổ đại gần như . Tiền triều coi trọng hỏa dược, Thái Thượng Hoàng khi kiến quốc cũng coi trọng, việc sử dụng hỏa d.ư.ợ.c còn tiên tiến hơn so với những gì ông học trong lịch sử.

 

Châm ngòi lửa đạn, Chu Thư Nhân tầm b.ắ.n và uy lực của đại pháo, miệng khẽ há , uy lực thật lợi hại.

 

Hoàng thượng liên tục ba tiếng “”, mở miệng: “Thư Nhân từng , vũ lực quyết định quyền lên tiếng. Trẫm cảm thấy thật lý.”

 

Chu Thư Nhân: “......”

 

Chính ông còn nhớ gì, nhưng Thái Thượng Hoàng và Hoàng thượng nhớ rõ ràng.

 

Hoàng thượng nhếch mép: “Đại pháo cải tiến, đại quân của quốc gia như thần trợ, thế tất sẽ san bằng chướng ngại.”

 

Chu Thư Nhân trầm mặc, một vị Hoàng thượng dã tâm ngút trời vũ lực tuyệt đối, nghĩ thấy thật phấn chấn. Trong mắt ông cũng ánh lửa, đây là sự cường đại, là sự khởi đầu của một thời kỳ thịnh vượng.

 

Hoàng cung, Ngọc Kiều và đám mắt Hoàng thái hậu, đó nữ quan đưa các nàng đến một cung điện khác bố trí sẵn. Ngọc Kiều thể ở cùng Lâm Hi trong tẩm cung của Hoàng thái hậu, nàng ở cùng các vị tiểu thư khác.

 

Chính điện của cung điện phong tỏa, các tiểu thư đều ở hai bên sườn. Phía đông và phía tây sự khác biệt. Số lượng tiểu thư cung ít, mỗi một gian, thế tất sẽ ở phòng , ở phòng .

 

Bây giờ hạ, sớm tối nhiệt độ chênh lệch, phòng ở kém thấy ánh sáng, ai cũng ở phòng kém.

 

Ngọc Kiều là nhỏ tuổi nhất, nhưng ai dám coi thường, vì Lâm Hi quận chúa cùng đến.

 

Ngọc Kiều và Lâm Hi ở xa. Ngọc Kiều nhân lúc các tiểu thư nhà khác đang tranh cãi, bảo nha đầu mang theo cung đưa túi tiền cho các cung nữ và thái giám trong điện.

 

Sau khi phát xong túi tiền, Ngọc Kiều mới nhỏ giọng thì thầm với Lâm Hi : “Tại sắp xếp chỗ ở ?”

 

Đây là cái hố mà bà nội . Vừa mới cung hố chờ các nàng!

 

Lâm Hi trái : “Chắc là thử thách.”

 

Ngọc Kiều gật đầu, nàng ngay mà. Nhìn xem mấy nhà tiểu thư tranh giành kìa. Ngọc Kiều Uông Vân, từ lúc cung luôn đến gần nàng. Là thứ nữ duy nhất trong các tiểu thư cung, phụ chức quan cao, còn là một chức quan nhàn tản, trực tiếp định cho căn phòng tệ nhất.

 

Ngọc Kiều chớp chớp mắt: “Thật là tàn khốc.”

 

Lâm Hi nghĩ một lát : “Trong cung cần lòng đồng cảm.”

 

Bởi vì lòng đồng cảm của ngươi sẽ lợi dụng. Gần đây nàng thấy quá nhiều khổ nhục kế. Ừm, nàng đều cứng lòng coi như thấy.

 

Lâm Hi nghĩ đến đây, liền chia sẻ kinh nghiệm của cho biểu tỷ: “Thấy ai cầu cứu cũng cần để ý.”

 

Ngọc Kiều liên tục gật đầu ghi nhớ trong lòng: “Ừm ừm.”

 

Lâm Hi kéo biểu tỷ về phía căn phòng thứ ba. Các nàng tranh giành căn phòng nhất, cũng để khác coi thường. Nàng cảm thấy căn phòng thứ ba là nhất.

 

Lâm Hi và hai tiểu cô nương phòng, các vị tiểu thư khác một trận trầm mặc, trực tiếp loại bỏ căn phòng thứ ba.

 

Thượng Quan Li năm nay mười tuổi. Nàng trái , chị gái ruột của nàng là Thái tử phi tương lai, nàng nhắm . Mỗi nàng mở miệng đều ngắt lời, mắt đỏ hoe.

 

Ngọc Kiều liền thấy đôi mắt đỏ hoe của Thượng Quan Li, kéo tay Lâm Hi: “Nàng là của Thượng Quan gia, chị gái của nàng là Thái tử phi tương lai.”

Loading...