Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1388: Thỉnh tội
Cập nhật lúc: 2025-10-01 02:36:01
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đào thị mỉm , trong lòng tràn đầy niềm vui: “Vẫn là hai con lòng hiếu thảo, đây cả ngày lo liệu cho cả gia đình mà chẳng mấy ai nhớ đến công lao, lòng thật sự nguội lạnh.”
Người của nhị phòng sắc mặt đều chút tự nhiên, gần đây là họ gây chuyện.
Ngọc Lộ tiến lên phía : “Bà nội đừng , trong nhà ai mà nhớ đến công lao của bà. Nhị bà nội, bà thấy con đúng ?”
Đào thị trong lòng vui mừng khôn xiết, con dâu ở nhà cũng từng giúp đỡ bà như , vẫn là cháu dâu tri kỷ.
Đào thị thấy sắc mặt em dâu : “Được , vẫn giữ nguyên lời , hôn sự của Ôn gia và La gia thành, Uông gia chúng cũng sẽ dính dáng gì đến Ôn gia. Các cần với thêm bất cứ điều gì nữa. Em dâu hãy mang con dâu và Uông Hoa về .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Uông Hoa trong lòng cam tâm, kéo kéo tay áo bà nội, bà nội trừng mắt một cái, vội buông tay .
“Đại tẩu nghỉ ngơi cho khỏe, chúng xin phép về .”
Đinh thị cam tâm cũng vô dụng, nàng dám đến mặt lão thái thái cầu xin, trừng mắt Chu thị một cái, vẫn luôn im lặng, hôm nay một khi mở miệng quả hổ là cháu dâu đại tẩu coi trọng.
Ngọc Lộ thấy cũng như thấy, còn : “Nhị bà nội, chúng con mua ít trái cây, lát nữa cũng sẽ cho mang một ít qua cho bà.”
Đinh thị: “..... Không cần, các con giữ mà ăn.”
Ngọc Lộ: “Con nhị bà nội thương chúng con, thì con mang qua nữa.”
Uông Úy đáy mắt ý ngày càng đậm, vợ chọc tức nhị bà nội đến phát điên.
Uông Hoa c.ắ.n môi theo , đột nhiên tiến tới, một phen nắm c.h.ặ.t t.a.y Ngọc Lộ.
Ngọc Lộ hoảng sợ: “Đại , gì ?”
Uông Hoa: “Đại tẩu, tẩu tâm , tẩu giúp .”
Ngọc Lộ hết nổi, nàng cảm thấy tâm chút nào?
Đào thị thấy Uông Hoa dùng sức, tay cháu dâu chút đỏ lên: “Buông tay.”
Uông Hoa ngược nắm càng chặt hơn. Trong lúc lôi kéo, bụng Ngọc Lộ thoải mái. Uông Úy mặt đen che chở vợ, hất tay Uông Hoa : “Giáo dưỡng của !”
Uông Hoa thấy đại tẩu ôm bụng, đừng Uông Hoa sợ đến mặt mày trắng bệch, Đinh thị cũng sợ hãi, duỗi tay tát một cái lưng cháu gái: “Ta đ.á.n.h c.h.ế.t cái đồ điều .”
Đào thị tim đập thình thịch, mắt chằm chằm Ngọc Lộ: “Cảm thấy thế nào?”
Ngọc Lộ đỡ hơn nhiều: “Bà nội, ạ.”
Đào thị yên tâm, gọi bà v.ú mời đại phu. Uông Úy mặt cũng trắng bệch, liên tục hỏi: “Chỗ nào thoải mái thì , nhất định đừng chịu đựng.”
Ngọc Lộ cẩn thận cảm nhận, quả thực gì thoải mái: “Vâng, con một lát.”
Uông Úy cẩn thận đỡ nương tử. Đào thị thấy cháu dâu quả thực vấn đề gì lớn, lòng mới yên , lạnh mặt chằm chằm Uông Hoa: “Em dâu, em chiều hư Uông Hoa là chuyện của nhị phòng các em, cũng tiện xen . gần đây, đối với Uông Hoa thất vọng. Uông Hoa hiểu chuyện, em thật sự hiểu ? Em còn chiều hư Uông Hoa, cùng nó gây náo loạn. Ta sẽ đến mặt rõ, hôn sự của Uông Hoa quan tâm nữa.”
Đinh thị lúc mới sợ hãi. Nàng hiểu chứ hiểu, nhưng nàng cam tâm. Cháu gái nếu gả cho Ôn Dung, đối với nhị phòng sẽ lợi lớn đến mức nào, đó là mẫu tộc của Hoàng hậu.
Đào thị em dâu gì nữa, phất tay hiệu rời .
Hai ngày , tinh thần của Trúc Lan từ từ lên, bà tự nghĩ thông suốt. Bây giờ lo lắng cũng vô dụng. Trúc Lan lật những lá thư con trai về, thằng nhóc thối một đường chơi đến điên . Dung Xuyên và Tuyết Hàm hết mực chiều chuộng nó, một đường qua ít nơi.
Trúc Lan từng tấm từng tấm cất thư của con trai tráp, cất xong thì Triệu thị mặt mày tươi trở về.
Trúc Lan: “Có hỉ sự gì ?”
Triệu thị lắc đầu: “Con hôm nay đến Liễu gia, gặp nương tử của Thành đại nhân.”
“Vậy thật là trùng hợp.”
Triệu thị thở một : “Bây giờ ai cũng con gái nhà vượng phu. Nương tử của Thành đại nhân hôm nay trốn tránh con, dám mắt con !”
“Con trai của Thành đại nhân đính hôn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1388-thinh-toi.html.]
“Vâng, đính hôn .”
Trúc Lan đối với nương tử của Thành đại nhân hứng thú, ngược càng quan tâm hơn: “Con hôm nay đến Liễu phủ cảm thấy thế nào?”
Triệu thị hài lòng vô cùng: “Liễu đại nhân đều là lời thật. Hôm nay Quách thị dẫn con tham quan phủ , nhà đều do Quách thị quyết định. Con cũng gặp con dâu cả của Quách thị, Quách thị và con dâu ở chung .”
Quan trọng nhất là hậu viện của con trai lớn Quách thị một phụ nữ nào là do bà bà Quách thị đưa .
Trúc Lan yên tâm: “Quách thị thể chung sống với con dâu cả, chứng tỏ Quách thị là một bà bà hiểu lý lẽ.”
“ , con dâu cả của bà thiết với bà .”
Nàng cẩn thận quan sát, vẻ thiết thể giả .
Hoàng cung, Lâm Hi từng gặp cung nữ mắt, im nhúc nhích: “Ngươi là của cung nào?”
Cung nữ cúi đầu: “Thần là cung nữ của Vương Chiêu nghi. Chiêu nghi nương nương đang ở phía , mời quận chúa.”
Lâm Hi vẫn nhúc nhích. Nàng Vương Chiêu nghi, bà nội từng Vương Chiêu nghi là chừng mực. Nếu chừng mực thì sẽ cho chặn đường nàng.
Lâm Hi trong lòng cảnh giác, bà nội dạy nàng nhiều, nàng đều ghi nhớ trong lòng. Nàng cuốn những tranh đấu chốn hậu cung, lùi một bước: “Hoàng thượng bá bá đang chờ , ngươi trở về với Chiêu nghi của các ngươi, chờ trở sẽ tự đến cung điện của Chiêu nghi để gặp nàng.”
Cung nữ nóng nảy: “Nương nương của chúng thần đang ở phía , chậm trễ quận chúa gặp Hoàng thượng.”
Lâm Hi lạnh mặt: “Lớn mật, ngươi định để Hoàng thượng chờ bổn quận chúa ?”
Cung nữ “thịch” một tiếng quỳ xuống: “Nô tỳ dám.”
Lâm Hi liếc cũng thèm liếc cung nữ, dẫn về phía chính điện. Cung nữ còn tiếng bước chân mới ngẩng đầu, c.ắ.n cắn môi nhanh chóng rời .
Lâm Hi nhanh, nàng dối, Hoàng thượng bá bá gặp nàng. Nàng cúi đầu chau mày.
“Ai u!”
Lâm Hi che trán, ngẩng đầu lên: “Thái tử ca ca.”
Nàng đụng Thái tử ca ca.
Thái tử buồn Lâm Hi: “Ngươi nghĩ gì mà xuất thần đến nỗi đường .”
Lâm Hi cúi đầu.
Thái tử : “Ai bắt nạt ngươi? Ngươi với Thái tử ca ca, ca ca sẽ trút giận cho ngươi.”
Lâm Hi lắc đầu: “Không ai bắt nạt , dối.”
Thái tử về phía hai cung nữ theo, hai cung nữ vội quỳ xuống kể chuyện . Thái tử kéo tay Lâm Hi: “Ca ca đưa ngươi gặp phụ hoàng, Lâm Hi hề dối.”
Lâm Hi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: “Ta dối là đúng, nên lấy Hoàng thượng bá bá dối, thỉnh tội.”
Thái tử ha ha : “Lâm Hi thật đáng yêu.”
Lâm Hi mặt càng đỏ hơn, đầu óc chỉ nghĩ đến Hoàng thượng bá bá, đáng lẽ nên hoàng nãi nãi thì .
Trương công công thấy Thái tử và Lâm Hi quận chúa, ngây , đó vội đón tới: “Xin mắt Thái tử điện hạ, xin mắt quận chúa.”
Lâm Hi đối với Trương công công xa lạ, nàng cùng hoàng gia gia đến đây ít . “Trương công công khỏe.”
Trương công công tiểu quận chúa sủng ái đến mức nào: “Hoàng thượng quận chúa đến chắc chắn sẽ vui mừng.”
Lâm Hi mặt đỏ lợi hại hơn, đầu càng cúi thấp.
Hoàng thượng ý đồ của Lâm Hi, tiểu cô nương quỳ xuống thỉnh tội, đau lòng chết. Ngài bảo Thái tử đưa Lâm Hi trở về, mặt Hoàng thượng lạnh như băng.