Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1387: Gây náo loạn

Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:50:18
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thư Nhân cũng tức giận, nhưng ông thể bắt hai thằng nhóc thối đó. “Chờ chúng nó về, chúng sẽ thu thập chúng nó một trận.”

 

Trúc Lan sốt ruột lo lắng: “Về, chúng nó thể bình an trở về ? Chúng nó rằng càng nhiều, chúng nó rời cũng khó!”

 

Chu Thư Nhân vỗ lưng vợ: “Đừng tức giận, chờ chúng nó về sẽ đ.á.n.h gãy chân chúng nó.”

 

Hoàng thượng , cả nước khó tìm một cặp song sinh giống như . Dù thì Hoàng thượng kinh ngạc về cặp song sinh , nghĩ xong cách sắp xếp cho chúng nó . Ông thể gì bây giờ, ông cũng cách nào.

 

Nếu hai đứa song sinh lén đồng ý, ông cũng cách. , Hoàng thượng cố ý cho ông !

 

Trúc Lan hít sâu một : “Tuyết Mai và Khương Thăng ?”

 

Chu Thư Nhân lắc đầu: “Khương Mâu thành , dám cho chúng nó . Khương Thăng hỏi , hai đứa song sinh Hoàng thượng coi trọng, việc , những chuyện khác .”

 

“...... Như cũng tính là lừa chúng nó.”

 

Chu Thư Nhân sờ sờ mũi: “Ý của là chờ Mâu Mâu về mặt mới cho hai vợ chồng Tuyết Mai.”

 

Trúc Lan trong lòng thoải mái: “Ta về một lát.”

 

“Có mời đại phu xem ?”

 

Trúc Lan xua tay: “Không cần, nghỉ một lát là .”

 

Trở phủ, Chu Thư Nhân chờ Xương Nghĩa về phủ liền gọi đến, về hướng của hai đứa song sinh. Xương Nghĩa trợn tròn mắt: “A?”

 

“Lúc đó ngươi huấn luyện hai đứa song sinh cũng là quyết định .”

 

Xương Nghĩa đầu lắc như trống bỏi: “Không, . Cha, cha đừng oan uổng con trai. Con trai dám quyết định . Ta huấn luyện chúng nó là cho chúng nó đến nơi nhà mua đất, để hai em chúng nó phát triển, chúng nó thám tử!”

 

Tính chất khác . Một là giữ gìn gia nghiệp, một là bán mạng cho quốc gia.

 

Chu Thư Nhân: “Chờ ba ngày nữa, ngươi cho phu và đại của ngươi.”

 

Xương Nghĩa: “...... Cha, con lẽ...”

 

“Hửm?”

 

Xương Nghĩa lập tức sợ hãi: “Con nhất định sẽ rõ ràng.”

 

Chu Thư Nhân phất tay, ông con trai thứ hai nữa. Xương Nghĩa hoảng hốt rời , răng ông đột nhiên đau nhức. Chuyện ông thể với phu đây? Đó là hai đứa con trai lớn!

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Mấy ngày , Trúc Lan vì hai đứa cháu ngoại song sinh, tinh thần vẫn luôn . Xương Nghĩa thì t.h.ả.m , cha thế nào cũng thấy ông mắt, khổ tả xiết.

 

Triệu thị nguyên nhân cũng đồng tình với trượng phu, bà còn nghĩ xem thế nào để đối mặt với Tuyết Mai.

 

Rất nhanh, Mâu Mâu về mặt xong. Xương Nghĩa nghiến răng đến nhà phu, rõ hướng của hai đứa song sinh.

 

Tuyết Mai suýt chút nữa bệt xuống đất, giọng run run hỏi: “Nhị ca, lừa chứ?”

 

Xương Nghĩa xoa mặt: “Nhị ca đùa gì cũng , nhưng thể lấy hai đứa cháu ngoại đùa.”

 

Tuyết Mai trong lòng co thắt, hai đứa con trai lận. “Sao thể, thể.”

 

Đồng thời tức chịu nổi, hai đứa nhỏ dám lén đồng ý!

 

Khương Thăng bình tĩnh hơn: “Việc trách nhị ca. Hoàng thượng coi trọng chúng nó, chúng nó trốn thoát.”

 

Hoàng thượng tránh mặt nhạc phụ chính là minh chứng nhất. Hoàng thượng nhạc phụ sẽ đồng ý, còn sẽ ém nhẹm chuyện hai đứa song sinh. Cho nên trực tiếp bỏ qua nhạc phụ. Hai đứa song sinh vì dung mạo thể theo con đường khoa cử, chúng nó cũng suy nghĩ của riêng . Chúng nó cũng về nhà thương lượng thì gia đình sẽ đồng ý, nên chúng nó lá gan lớn, trực tiếp đồng ý.

 

Tuyết Mai thể chấp nhận . Thám tử là việc ? Đó là liều mạng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1387-gay-nao-loan.html.]

 

Xương Nghĩa khô khan an ủi: “Hai đứa nhỏ từ nhỏ học võ, thủ . Chúng nó can đảm, cẩn trọng thông minh, các ngươi cũng thể yên tâm một chút.”

 

Tuyết Mai lau nước mắt: “Hai đứa nhỏ càng xuất sắc, đối mặt với nguy hiểm càng lớn. Nhị ca, cần an ủi chúng .”

 

Xương Nghĩa: “......”

 

Ông thà an ủi còn hơn!

 

Tại Chu gia, Ngọc Sương: “Bà nội, bà khỏe hơn ?”

 

“Ta khỏe hơn nhiều , con đừng lo lắng theo. Ta con , ngày mai các con sẽ khởi hành về quê tế tổ.”

 

Ngọc Sương gật đầu: “Con hôm nay đến là để gửi đứa nhỏ cho con trông giúp mấy ngày.”

 

“Bà bà của con cũng cùng các con về ?”

 

Nếu sẽ đến mức cháu nội cũng trông.

 

Ngọc Sương gật đầu: “Năm đó Cổ thị nhất tộc đuổi bà bà của con , trong lòng bà bà khúc mắc. Lần cùng về cho vẻ vang.”

 

“Về cũng . Về một chuyến, khúc mắc trong lòng bà bà của con cũng sẽ qua.”

 

Ngọc Sương đau lòng cho bà bà: “Nửa đời của bà bà dễ dàng, bây giờ cuối cùng cũng thể hưởng phúc.”

 

“Chờ các con về, các con chuẩn khởi hành.”

 

Mấy ngày nay trừ các thứ cát sĩ, lục tục nhận ý chỉ. Uông Úy là một trong những đầu tiên nhận ý chỉ, chỉ còn chờ đến Công Bộ báo cáo.

 

Ngọc Sương : “Vâng, cha con xa kinh thành, còn thần bí cho chúng con.”

 

Trúc Lan đều một ít, : “Chờ về sẽ .”

 

Tại Uông gia, Ngọc Lộ và tướng công ngoài về phủ. Tướng công gần đây cần sách, bụng nàng cũng lớn lắm. Mấy ngày nay ngày nào cũng dạo cùng nàng.

 

Hai phố mua ít trái cây về, quần áo đến viện chính. Vừa mới đến cổng viện, thấy tiếng của nhị nãi nãi.

 

Uông Úy nhíu chặt mày: “Nhị nãi nãi tại chuyện lớn tiếng với nãi nãi như ?”

 

Ngọc Lộ lắm, nhưng bà v.ú ở cửa thấy họ. Họ cũng . Nàng nhỏ giọng : “Chắc là vì hôn sự của Uông Hoa.”

 

Uông Úy sắc mặt : “Những nhà nãi nãi chọn đều tồi. Ta còn cố ý gặp các công tử trong danh sách. Bất kể là học thức gia thế, Uông Hoa còn chỗ nào hài lòng?”

 

Ngọc Lộ kéo kéo tay áo tướng công: “Chàng chuyện lớn tiếng quá, các bà v.ú đều thấy .”

 

Uông Úy thật sự tức giận. Gần đây Uông Hoa ít gây náo loạn, sắc mặt của nãi nãi gần đây . “Chúng xem thử.”

 

Ngọc Lộ thở dài, nàng thật sự dính hôn sự của Uông Hoa. Uông Hoa nhiều tìm nàng chuyện, nàng đều giả vờ khỏe để né tránh.

 

Nha đầu gác cửa vén rèm lên, Uông Úy đỡ vợ . Nhìn kỹ, phụ nữ của nhị phòng đều đến, Uông Hoa đang lưng nàng.

 

Bên cạnh Đào thị con dâu giúp đỡ, cháu dâu mang thai. Mấy ngày nay đều là một bà đối phó với em dâu.

 

Đào thị trừng mắt cháu trai: “Con và Ngọc Lộ đến đây? Ngọc Lộ đang mang thai, con mau đưa vợ con về nghỉ ngơi .”

 

Uông Úy nãi nãi cô đơn, định mở miệng, Ngọc Lộ giành . Trượng phu là nam tử, trong phòng là phụ nữ, trượng phu mở miệng .

 

Ngọc Lộ : “Chúng con ở phố mua chút trái cây về, con và tướng công cố ý mang một ít đến cho nãi nãi.”

 

Đào thị trong lòng thấy ấm áp. Đứa nhỏ Ngọc Lộ hổ là do Chu gia dạy dỗ, rộng lượng, một chút cũng keo kiệt. Tự gì ngon cũng quên bà. “Nãi nãi thiếu trái cây, các con cứ mang về hết .”

 

Ngọc Lộ vẻ mặt lo lắng: “Mấy ngày nay sắc mặt của nãi nãi . Tôn tức đau lòng nãi nãi mỗi ngày lo liệu cả nhà. Nãi nãi, đây là tấm lòng hiếu thảo của con và tướng công, ngài thể nhận.”

Loading...