Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1352: Dụng ý
Cập nhật lúc: 2025-09-30 14:13:11
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyết Hàm nhíu mày : "Bọn nhỏ còn quá nhỏ, và Dung Xuyên định mang con khỏi kinh. Hoàng hậu nương nương chuyện, Hoàng hậu đón hai đứa nhỏ cung."
Trúc Lan hiểu, "Con hai đứa nhỏ cung?"
Tuyết Hàm buồn rầu, "Mẹ, cũng phụ hoàng và mẫu hậu cưng ái Lâm Hi và Trạch Nhi thế nào. Các hoàng tử trong cung thể ý kiến. Thái tử và Tứ hoàng tử để tâm, vì là con vợ cả nên thường xuyên gặp phụ hoàng và mẫu hậu. các hoàng tử khác mặt , nội tâm nhất định là thích Lâm Hi và Trạch Nhi."
"Con sợ Lâm Hi và Trạch Nhi bắt nạt?"
Tuyết Hàm sợ gì khác, chỉ sợ con cái bắt nạt. "Vâng, bắt nạt trực diện thì chắc sẽ , nhưng lưng ngáng chân thì chắc . Tần vương phủ đơn giản, hai đứa nhỏ cũng lớn lên trong sự cưng chiều, tuổi nhỏ, đối nhân xử thế khó tránh khỏi chút đơn thuần. Con sợ."
Trúc Lan nắm tay con gái. Con gái sợ hai đứa nhỏ bắt nạt, cũng sợ hai đứa nhỏ cung sẽ còn hồn nhiên nữa. Con gái con cái quá sớm đối mặt với tính toán và âm mưu.
Hai đứa nhỏ đưa cung chính là vòng xoáy. Hoàng hậu bảo vệ đến cũng thể chu mặt. Hậu cung nhiều phụ nữ, chuyện thị phi tính toán nay từng dừng .
Đôi khi, sự tranh đấu của các nữ nhân trong hậu cung cũng thật sự yêu Hoàng thượng, họ tranh đấu là vì gia tộc, vì con cái.
Trúc Lan hỏi, "Dung Xuyên thế nào?"
"Chàng đây thể là ý của Hoàng thượng."
Trúc Lan, "Vậy Thái Thượng hoàng thì ?"
Tuyết Hàm sững . Nàng và Dung Xuyên nóng vội lo lắng, xuất phát từ bản năng của cha , xem nhẹ nhiều điều. "Mẹ, ý của là phụ hoàng cũng đồng ý?"
Nếu đồng ý, phụ hoàng sẽ im lặng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan vỗ vỗ tay con gái, "Chắc là Thái Thượng hoàng đề nghị, Hoàng thượng mới thể với Hoàng hậu. Hoàng hậu thống쾌 đồng ý chắc cũng tư tâm."
Bà dừng một chút tiếp: "Chính như con , Tần vương phủ đơn giản, nhưng Lâm Hi và Trạch Nhi là con cháu hoàng gia. Chúng sống vô lo vô nghĩ nhiều năm, nên trưởng thành . Đây mới là dụng ý của Thái Thượng hoàng. Các con nỡ hạ quyết tâm, Thái Thượng hoàng giúp các con."
Đương nhiên, Thái Thượng hoàng cũng thể nhẫn tâm tự dạy dỗ, cho nên trực tiếp ném cái nồi cho Hoàng thượng và Hoàng hậu. Đưa trong cung ở mấy tháng, mắt thấy tim đau.
Tuyết Hàm khổ, "Làm mềm lòng. Ta và Dung Xuyên hy vọng con cái cả đời đều vui vẻ hạnh phúc, vô thức xem nhẹ chúng là con cháu hoàng gia."
"Điều cũng trách các con, Dung Xuyên vốn lớn lên trong dân gian, nhất thời chú ý tới cũng là bình thường."
Chủ yếu vẫn là Tần vương phủ quá đơn giản, hai vợ chồng cũng tự động xem nhẹ. Thái Thượng hoàng vẫn luôn để mắt tới, đây chính là đãi ngộ của Dung Xuyên.
Tại thư viện, Xương Trung lật xem sách, đẩy Ôn Tiêu đang che mất ánh sáng .
Ôn Tiêu đẩy lảo đảo, nhanh định ghé qua, "Nhà các ngươi cũng nhận tin tức chứ."
Xương Trung thể sách nữa, khép sách , "Tin tức gì?"
Ôn Tiêu, "Đừng giả vờ, cơ bản đều tin tức cả , nhà ngươi thể . Cho nên kinh là ngươi ."
Xương Trung tự nhiên là . Cha cùng nó và Minh Thụy qua, nó để tâm đến cơ hội , nó tính toán của riêng .
Ôn Tiêu thấy Xương Trung gì, liền cho rằng chính là Xương Trung, trong giọng mang theo vẻ phục, "Ôn Dung nhà chúng , dựa cái gì mà trực tiếp định là Ôn Kỳ của nhị phòng. Ta kém Ôn Kỳ ở ?"
Xương Trung thầm nghĩ, tuy từng gặp qua Ôn Kỳ, nhưng theo tính tình của Ôn Tiêu, nó là Ôn lão gia tử cũng sẽ chọn Ôn Kỳ. "Ngươi là phục vì chọn ngươi, là vì cho cơ hội cạnh tranh?"
Ôn Tiêu tức giận xuống, "Có lẽ là cả hai."
Sau khi quen Xương Trung, nó cũng cảm thấy Ôn Tiêu khó gần. Một đứa trẻ chiều hư, dù nó sẽ nuông chiều Ôn Tiêu là . "Ngươi đừng càu nhàu với , gan thì với gia gia của ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1352-dung-y.html.]
Ôn Tiêu hừ một tiếng, "Ngươi tưởng ?"
Trong nhà chuyện gì cũng là của đại phòng và nhị phòng. Tam phòng cũng là con vợ cả cháu đích tôn, gia gia thiên vị Ôn Dung, bây giờ là Ôn Kỳ. Càng nghĩ càng tức giận, nó đá cái bàn.
Ôn Tiêu thấy Xương Trung để ý đến , giọng cao hơn ít, "Ngươi loại sinh thiếu tài nguyên, căn bản hiểu ."
Xương Trung nhếch khóe miệng, "Ta cũng hiểu ngươi."
Mặt Ôn Tiêu càng đen hơn. Ban đầu nó ghét Chu Xương Trung, ở chung lâu , nó phát hiện ở thư viện cũng chỉ thể chuyện với Chu Xương Trung. Những kẻ nịnh hót nó để ý, để ý đến nó, nó ngược càng nhớ thương.
Lúc tan học, Minh Thụy chờ tiểu thúc thúc và mấy Minh Huy. Vừa liếc mắt thấy cái đuôi phía tiểu thúc thúc, quen .
Đợi đến cửa thư viện, Ôn Tiêu trực tiếp lướt qua , hất cằm bỏ .
Minh Huy nên lời, "Chơi gần hai năm , nó còn chơi đủ ?"
Xương Trung, "Không cần để ý đến nó, trong lòng nó cũng đang bực tức đấy!"
Minh Thụy, "Ngày nào mà nó bực tức?"
Minh Huy và Minh Gia đối mặt , hai em đều . Xương Trung cũng nhịn vui vẻ.
Sáng sớm hôm , Chu Thư Nhân triều sớm. Lúc đợi Hoàng thượng, Chu Thư Nhân và các vị đại thần đều lên trời. Hôm nay trời mây đen giăng đầy, đều đang thảo luận liệu tuyết rơi .
Lúc Hoàng thượng đến, đầu bông tuyết, hiển nhiên bên ngoài tuyết rơi. Tâm trạng u ám của Hoàng thượng cuối cùng cũng hơn.
Phải , sắp đến cuối năm , mà tổng cộng mới mấy trận tuyết nhỏ.
Hôm nay khí lâm triều , Tề Vương và cũng thượng triều. Đợi hạ triều, Tề Vương và ở , Chu Thư Nhân thì cùng Dung Xuyên khỏi cung.
Chu Thư Nhân tò mò, "Hôm nay ngươi ở ?"
Dung Xuyên giúp cha cầm ô, ở vị trí lúc che gió. Vì gió chút lớn, nó cúi đầu : "Hôm nay là Hoàng thượng tìm các vương gia, liên quan đến con."
Chu Thư Nhân trong lòng chợt động, "Là vì chuyện sang năm Thái tử ngoài?"
Dung Xuyên gật đầu, "Vâng."
Nó việc , con đường khác với Thái tử. Thật , dù cùng đường, Hoàng thượng cũng sẽ để nó theo, sợ Thái tử sẽ ỷ nó. Tề Vương và thì khác, là chú ruột, đừng ỷ , đề phòng ngược còn nhiều hơn.
Chu Thư Nhân nghĩ đến lời vợ hôm qua, "Đưa Lâm Hi và Trạch Nhi cung đối với chúng ."
Dung Xuyên , "Tuyết Hàm trở về với , thật là xem nhẹ. Ta đồng ý ."
"Ừm, nhưng mà, nên chuẩn vẫn chuẩn , để tránh thật sự bắt nạt. Thật , mách lẻo một cách thích hợp là thể."
Dung Xuyên vui vẻ, "Con nhớ kỹ ."
Chu Thư Nhân như thể là lời , lão đầu nhỏ đưa tay hứng lấy những bông tuyết lớn như lông ngỗng, "Trận tuyết nhỏ."
Dung Xuyên : " , tích góp cả một mùa đông."
Chu Thư Nhân thở dài, "Tiến độ cải tạo trong thành vẫn còn chậm."
Mấy năm nay kinh thành vẫn luôn lục tục cải tạo, vì vấn đề sắp xếp chỗ ở nên tốc độ vẫn nhanh. kinh thành xem như là , vì là trung tâm quyền lực nên tất cả các chính sách đều hưởng lợi đầu tiên. Bá tánh ở các châu khác mới khó khăn.