Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1349: Phúc khí
Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:46:29
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu thị tiếp: "Đây là sự thật."
Ngọc Lộ chăm chú đứa nhỏ trong lòng đang , vui vẻ : "Đây là cho nó ít quần áo đây mà!"
Rất nhanh liền khai tiệc. Người nhà Cổ gia nhiều, hôm nay đến hai nhà Cổ Trác Dân và Hồ Hạ, còn mấy bạn của Lưu Phong, còn đều là bên Chu gia. Tiệc rượu là do Xương Nghĩa, ông ngoại , tự bỏ tiền túi chuẩn , mười sáu món ăn đầy một bàn.
Sau khi Lưu Phong thành Cử nhân cũng mua nhiều nha bà tử, nếu nha và bà tử hồi môn của Ngọc Sương, hôm nay chắc bận rộn lắm.
Trước mặt Ngọc Lộ món cá biển. Ngọc Lộ nhíu mày, nhịn nhịn, vẫn nhịn dậy bước nhanh ngoài.
Ngọc Sương sững sờ, "Đây là ?"
Trúc Lan Ngọc Lộ bước nhanh xa, mắt trợn lớn vài phần, "Ngọc Lộ thành cũng gần hai tháng nhỉ!"
Lý thị ngơ ngác hồn, khóe miệng cong lên ngày càng lớn, "Vâng, gần hai tháng ."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan , "Lát nữa mời đại phu đến xem."
Tuyết Hàm , "Uông gia nhất định vui mừng lắm đây."
Động tĩnh bên , các nam nhân tự nhiên chú ý tới. Uông Úy vợ rời , vội vàng dậy cáo đuổi theo.
Khi đuổi kịp vợ, nàng nôn xong, đang súc miệng. Bà tử bên cạnh vợ thì mặt mày vui mừng.
Uông Úy vui chăm chú bà tử, vội tiến lên đỡ vợ, quan tâm hỏi: "Không khỏe ở ?"
Ngọc Lộ lắc đầu, nàng là dễ sinh, nàng thấy nhiều hiểu cũng nhiều. Phản ứng , sắc mặt Ngọc Lộ đổi mấy , dọa Uông Úy sợ, "Rốt cuộc là khỏe ở ?"
Ngọc Lộ kéo tay áo chồng, hiệu cho chồng ghé tai. Ngọc Lộ nhỏ giọng suy đoán của , Uông Úy cả đều choáng váng.
Ngọc Lộ thấy, , thật sự choáng váng.
Đợi Uông Úy hồn, Ngọc Lộ xuống nghỉ ngơi. Uông Úy kéo tay vợ, "Thật, đây là thật ?"
Ngọc Lộ trong lòng trợn trắng mắt, "Còn đợi đại phu bắt mạch mới thể xác nhận."
"Vậy chúng mời đại phu."
"Lúc bà nội mời , chỉ cần chờ là ."
Uông Úy nắm c.h.ặ.t t.a.y vợ, "À, , ở bên nàng."
Đại phu đến nhanh. Trúc Lan và lẳng lặng chờ kết quả. Đại phu vuốt râu cẩn thận phân biệt, lặp nhiều xác nhận chẩn đoán sai mới dám mở miệng. Nhiều như chằm chằm, áp lực của ông quá lớn.
Đại phu lên chúc mừng : " là hỉ mạch, gần hai tháng ."
Trúc Lan đối với việc Ngọc Sương khi nào sinh con một chút cũng lo lắng, ngược cảm thấy muộn mấy năm thì . Ngọc Lộ thì khác, bà cũng trở thành trần mắt thịt, "Tốt, ."
Lý thị mắt đều đỏ lên. Trời mới bà sợ con gái gả Uông gia chậm chạp con, sẽ chịu ủy khuất. Bây giờ thì , lòng bà thể yên tâm trở .
Ngọc Lộ vẫn còn chút cảm giác thật, dù nàng cảm giác. Mãi cho đến khi đại phu rời , Ngọc Lộ mới tìm cảm giác chân thật.
Uông Úy xoa xoa tay. Uông gia sợ cái gì, sợ con cháu đơn bạc, sợ dòng chính đến đời nào thì đứt. Nó mới thành con, chuyện tính ngược lên mấy đời cũng từng xuất hiện. Nó toe toét miệng, đặc biệt ngốc.
Minh Đằng liếc mắt Uông Úy một cái, trong lòng bất đắc dĩ. Gia tộc lớn, việc nối dõi quan trọng, mà Uông gia con cháu đơn bạc càng để ý đến việc . Nó đều thể tưởng tượng em gái trở về nhất định sẽ cung phụng.
là như . Ngọc Lộ và Uông Úy về Uông gia, chỉ gửi tin tức về. Đào thị và lão thái thái kích động đến mức phái đón.
Lão thái thái ăn chay niệm phật nhiều năm, cũng còn là Phật nữa, đối mặt với chuyện con cháu vẫn là một trần mắt thịt. Kích động qua một mực niệm A di đà phật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1349-phuc-khi.html.]
Ngọc Lộ xuống xe ngựa, trời ạ, bà tử bên cạnh bà cố và bà nội đều ở đó. Trận thế , ừm, Ngọc Lộ thật đúng là quen.
Bà tử bên cạnh bà cố, "Người cẩn thận một chút, lão đỡ ."
Nói , liền đẩy công tử , tự đỡ.
Bà tử bên cạnh bà nội thì hỏi: "Nghe nôn, đó ăn gì , bây giờ ăn gì ?"
Uông Úy ngơ ngác xa, miệng khẽ há, cuối cùng với gia nhân bên cạnh: "Ta cũng là công thần mà!"
Gia nhân nén sự thôi thúc , "Công tử, chúng nhanh chóng đuổi theo thôi."
Uông Úy thấy phía sắp thấy bóng dáng, "Đi."
Ngày hôm , Trúc Lan đoán Đào thị sẽ đến, đoán Đào thị sẽ mang theo lễ vật đến, còn đều là những bức tranh Trúc Lan thích. "Đây là từ thư phòng của lão gia nhà tìm , thích ?"
Trúc Lan tự nhiên là thích, bà đều thể tưởng tượng bộ dạng đau lòng của Uông đại nhân. "Uông đại nhân nhất định nỡ ."
Đào thị, "Trước mặt chắt trai đều là chuyện nhỏ."
Trúc Lan chỉ tranh, "Bà thêm chắt trai hoặc chắt gái, tặng lễ cho ?"
Đào thị : "Nhà chúng cho rằng phúc khí của bà là lớn nhất, cho nên nhờ bà chúc phúc nhiều hơn cho đứa nhỏ sinh ."
Trúc Lan thẳng , "Sinh nam sinh nữ xem duyên phận, nở hoa kết quả cũng là . Bà đừng kỳ vọng quá lớn đối với cháu gái của ."
Đào thị xua tay, "Ta sẽ , Ngọc Lộ nhanh như thai, còn sợ thiếu con ?"
Đây là lời thật. Bà đối với Ngọc Lộ là hy vọng, ngờ đứa nhỏ đến nhanh như . Hôm qua cả nhà đều vui mừng, còn bà mắt . Uông gia vui mừng như cũng cách nào khác, việc nối dõi thật sự quá gian nan.
Con trai bà thành nhiều năm như , Uông Úy đều thành , mà con cái vẫn chỉ một Uông Úy.
Trúc Lan tự nhiên là hy vọng Ngọc Lộ và đứa nhỏ đều khỏe mạnh. Dù lễ vật Đào thị mang đến, bà cũng mỗi ngày hy vọng Ngọc Lộ và đứa nhỏ khỏe mạnh.
Tuy nhiên, "Ta trong mắt bà thật sự phúc khí lớn như ?"
Đào thị một bộ dạng "bà tự ", "Phúc khí của bà lớn, thì ai phúc khí lớn?"
Con cháu đầy đàn, cáo mệnh Nhị phẩm phu nhân, nuôi dưỡng Tần vương, con gái thành Tần vương phi, ngay cả con rể chí tiến thủ cũng sắp thành đại gia săn đón. Phúc khí ở kinh thành thật mấy ai thể so sánh .
Trúc Lan Đào thị kể từng việc, trong lòng , phúc khí đúng là , nhưng nhiều hơn là phúc khí hư vô, mà là do vợ chồng họ từng bước một mưu hoạch .
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân cũng đối mặt với Uông Cự đang ngây ngô, "Ngươi đừng nữa, xem mà đau mắt."
Uông Cự tuổi càng lớn càng thêm phúc hậu, hình phát tướng, mặt cũng ngày càng lớn, tóc đầu ngày càng ít, thể nổi.
Uông Úy cảm nhận ánh mắt của Chu Thư Nhân đỉnh đầu , mặt đen . Muốn , nhưng đến tóc của Chu Thư Nhân nghẹn lời. Tóc của Chu Thư Nhân bạc nhưng hói, tóc vẫn còn ít. Ngược chính , tắc lòng.
Chu Thư Nhân, "Con trai con gái đều như ."
Uông Cự hiểu rõ, : "Tự nhiên, nhà chúng con trai con gái đều thiếu."
Đích nữ nhà cũng trân quý, gia tộc khác nữ nhi nhiều thiếu việc liên hôn, chỉ Uông gia ngay cả nữ nhi cũng thiếu.
Chu Thư Nhân há miệng, cuối cùng vẫn . Ông để Uông gia cho hứa hẹn, nhúng tay sẽ . Sau đó Chu Thư Nhân càng xem Uông Cự mắt, "Đi thong thả, tiễn."
Uông Cự, "......"