Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1331: Vào kinh

Cập nhật lúc: 2025-09-30 00:59:19
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nháy mắt, Xương Nghĩa đến cảng Bình. Đặt chân lên mảnh đất quê hương, hốc mắt Xương Nghĩa ửng đỏ. Nó xúc động xổm xuống, sờ lên mặt đất, "Về nhà ."

 

Cổ Trác Dân chút nóng lòng về nhà. Ông tuổi còn nhỏ, chuyến sứ kéo dài bốn năm, ông sợ gặp chuyện ngoài ý , sợ nhà nơi nương tựa. Một năm thư từ qua mấy , đều là báo tin vui báo tin buồn. Ông về nhà xem , thời gian để cùng Xương Nghĩa đa sầu đa cảm.

 

Xương Nghĩa về kinh, Lễ Bộ phái đến cảng Bình để tiếp đón. Người đến là một vị Chủ sự của Lễ Bộ. Bốn năm gặp, nhân sự ở Lễ Bộ đổi thường xuyên nhất, vẫn là quen. Xương Nghĩa dậy, "Kim đại nhân, nhiều năm gặp, thứ vẫn chứ?"

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Giọng điệu của Kim Chủ sự đặc biệt nhiệt tình, "Tốt, thứ đều . Nhiều năm gặp, Chu đại nhân một chút cũng đổi, ngược càng ngày càng tinh ."

 

Lời dối. Xương Nghĩa quả thực ngày càng tinh hơn, tất cả là nhờ nó bỏ công rèn luyện thể. Bốn năm trôi qua, võ nghệ cũng chút thành tựu.

 

Kim Chủ sự tiếp: "Chúng khởi hành ngay bây giờ? Hay là ở cảng Bình nghỉ ngơi một đêm?"

 

Xương Nghĩa là chủ trì, "Mọi đều mau chóng về kinh. Hôm nay vất vả cho Kim đại nhân , chúng khởi hành ngay bây giờ."

 

Kim Chủ sự cảm thấy vất vả, chỉ mong mau chóng về kinh. Hoàng thượng đang chờ tin mà. "Được, xe ngựa đều chuẩn sẵn, chúng ngay bây giờ."

 

Xương Nghĩa và Kim Chủ sự chung một xe ngựa. Mắt Xương Nghĩa thường xuyên ngoài cửa sổ, "Rời nhiều năm, chút nhận cảng Bình nữa."

 

Trong giọng của Kim Chủ sự tràn đầy niềm tự hào, "Không chỉ cảng Bình, cả nước biến hóa lớn. Nhờ đường sá tu sửa, tạo điều kiện vô cùng thuận lợi cho các thương đội. Một châu thành xa xôi cũng dần dần phát triển, cả nước một cảnh tượng vui tươi phồn thịnh, đang nghênh đón một thời thịnh thế."

 

Hơn nữa, từ khi đường hàng , mấy năm nay việc giao thương với nước ngoài cũng thường xuyên hơn. Ông ít khi khỏi kinh thành, đến cảng Bình thấy cảnh thuyền bè qua tấp nập, trong lòng vô cùng xúc động.

 

Tại kinh thành, Trúc Lan Triệu thị tại chỗ, "Đừng nữa, qua chóng mặt."

 

Triệu thị nắm chặt khăn tay, "Mẹ, lúc Xương Nghĩa về, con cũng thấy gì. Bây giờ sắp thấy nó , con hoảng hốt thế ?"

 

Có một cảm giác nên lời. Nội tâm bà đang sợ hãi, sợ điều gì ư, sợ rằng bốn năm xa cách, vợ chồng họ sẽ cảm giác xa lạ.

 

Trúc Lan liếc mắt một cái thấu tâm tư của Triệu thị. Người tâm tư nhạy cảm như Triệu thị, tình cảm vợ chồng , nên mới sợ hãi sự xa lạ. "Mỗi Xương Nghĩa thư về đều tỉ mỉ chọn quà cho nàng, trong lòng nó lúc nào cũng nhớ đến nàng."

 

Triệu thị cuối cùng cũng xuống, "Mẹ."

 

Trúc Lan : "Con trai , hiểu rõ. Nó cũng tâm tư tỉ mỉ giống nàng, nhận định ai thì sẽ đổi. Thời gian đối với các con là rào cản."

 

Xương Nghĩa và Triệu thị giống , dễ dàng nhận định ai, nhưng một khi nhận định, đó chính là cả đời.

 

Triệu thị mặt đỏ bừng, bà ít khi chuyện tình cảm vợ chồng với chồng. "Mẹ, cảm ơn ."

 

Trúc Lan, "Ta bao giờ xem các con là con dâu, các con đều là con gái của , của các con, cảm ơn cái gì chứ. Nàng cứ yên tâm."

 

Mặt Triệu thị càng đỏ hơn, "Vâng."

 

Trúc Lan : "Người thật sự nên hoảng hốt là Lưu Phong mới đúng. Xương Nghĩa trở về nhất định sẽ xử lý nó."

 

Triệu thị , "Gần đây Lưu Phong và Ngọc Sương cứ lẩm bẩm, nếu đứa nhỏ sinh thì , thể dùng kim bài miễn tử."

 

Trúc Lan cũng bật , "Nó cũng nghĩ thật."

 

Triệu thị : "Mẹ, bây giờ cả kinh thành đều Xương Nghĩa sắp về, mấy ngày đến hỏi con về Ngọc Điệp."

 

Trúc Lan hỏi, "Nàng trả lời thế nào?"

 

Triệu thị cong mắt , "Con theo lời , con gái nhà cứ đợi thêm mấy năm nữa, vội."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1331-vao-kinh.html.]

Trúc Lan gật đầu, "Con gái nhà lo gả , chọn thì chọn . Bây giờ những kẻ tìm đến phần lớn đều là vì lợi ích."

 

Xương Nghĩa trở về nhất định sẽ thăng quan. Bà Thư Nhân , ý của Hoàng thượng là để Xương Nghĩa phụ trách các việc liên quan đến quan viên sứ. Trong tay quyền lực, còn như chỉ việc lặt vặt ở Lễ Bộ.

 

Bây giờ cả kinh thành đều sứ nhiều bổng lộc. Vì Xương Nghĩa là nhóm sứ đầu tiên, Hoàng thượng đối với những tài vật mà các quan viên mang về cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Điều kích thích lớn những kẻ kiếm chác.

 

Đám Xương Nghĩa sứ thuận lợi trở về, một ví dụ thành công, sự phản đối đối với việc sứ cũng ít . Hiện tại ít đang ý định sứ.

 

Triệu thị , "Còn Minh Thụy, nó tuổi cũng nhỏ, gặp cũng nhiều cô nương , mà một cũng ưng."

 

Minh Thụy là đứa con trai ngoại hình nhất nhà, phố cũng thể khiến các cô nương lấy quạt che mặt. Các cô nương gặp Minh Thụy mà mặt đỏ là chuyện quá bình thường. Trên bảng xếp hạng mỹ nam kinh thành, Chu Minh Thụy cũng tên!

 

Trúc Lan . Minh Thụy bây giờ ít khi khỏi phủ, những ngày nghỉ ở thư viện đều ru rú trong nhà. Nếu ai dẫn cô nương đến phủ, Minh Thụy chắc chắn là trốn nhanh nhất. "Hôn sự của Minh Thụy cứ để thuận theo tự nhiên , đứa nhỏ chủ kiến lắm."

 

Triệu thị bất đắc dĩ, "Vâng."

 

Triệu thị , Tô Huyên từ bên ngoài trở về. Trúc Lan hỏi, "Ngọc Văn ?"

 

Tô Huyên đến tên con gái liền nổi giận, "Mỗi con dẫn nó ngoài cứ như là lấy mạng nó . Con bé lười c.h.ế.t , bây giờ về nghỉ ngơi ."

 

Trúc Lan cảm thấy con dâu tư là vất vả nhất. Ngọc Văn quả thực khiến đau đầu. Đứa nhỏ quá thông minh, lý lẽ một tràng, đừng giảng đạo lý với nó, thua chắc chắn là .

 

Trúc Lan chuyển lời, "Hôm nay dự tiệc thôi nôi, nàng thêm một đứa nữa ?"

 

Tô Huyên xua tay, "Tướng công và con định thêm. Bây giờ hai đứa lấy mạng con , thật sự còn tinh lực để nuôi thêm nữa."

 

Còn nếu lỡ , đó là ngoài ý , chứ chủ quan thì họ thật sự .

 

Trúc Lan cũng chỉ hỏi một chút. Tứ phòng ít con nhất, còn tam phòng, ý của Xương Liêm cũng là định thêm.

 

Trúc Lan cảm thấy Xương Liêm của hồi môn dọa sợ . Ngọc Sương mở đầu, trừ tứ phòng và nhị phòng , các phòng khác áp lực đều nhỏ. Đối với tam phòng hai cô con gái, của hồi môn thật sự thể khiến sầu chết.

 

Bây giờ tính , Xương Nghĩa đúng là kiếm tiền.

 

Ngày hôm , Xương Nghĩa hôm qua vẫn luôn đường, đến kinh thành là nửa đêm. Ở ngoài thành nghỉ ngơi mấy canh giờ, thu dọn bản xong mới thành.

 

Vào thành đồng thời cũng cho báo tin về nhà, một hành lý cũng chuyển về.

 

Còn bọn họ, những quan viên sứ, trực tiếp cung gặp Hoàng thượng.

 

Lúc lâm triều, Hoàng thượng là tin tức đầu tiên. Hôm nay lâm triều chính là để chờ đám Xương Nghĩa cung. Chu Thư Nhân cũng là thạo tin, cho nên hôm nay triều sớm chuẩn .

 

Ánh mắt Chu Thư Nhân thỉnh thoảng liếc về phía cửa đại điện. Ông bốn năm gặp con trai. Con trai chỉ báo tin vui, báo tin buồn, nhưng quên mất Dung Xuyên. Dung Xuyên thì cũng như ông , con trai thương, dưỡng bệnh lâu mới khỏi.

 

Chu Thư Nhân với ai. Đêm đó ông tin liền gặp ác mộng, mơ thấy Xương Nghĩa chết, sợ đến mức cả đêm ngủ. Ngày hôm thấy Minh Thụy, trong lòng ông đều khó chịu, tự điều chỉnh mấy ngày mới khá hơn. Người chuyện chỉ vợ ông.

 

Đám Xương Nghĩa cung, một nữa đơn giản sửa sang dung mạo của . Thật tối qua bọn họ đều tắm rửa .

 

Xương Nghĩa từng bước lên bậc thềm. Nó trở về . Nghĩ đến thể thấy cha, Xương Nghĩa chạy nhanh hơn một chút, nhưng giữ ý tứ với các đại thần phía , đành nén lòng từng bước lên.

 

Trong điện, các đại thần đều đang chăm chú đám Xương Nghĩa đang đến gần.

 

Ánh mắt Chu Thư Nhân đều dán chặt con trai. Gầy , nhưng cũng rắn rỏi hơn. Trái tim của cha già đầy xót xa. Làm cha nhiều năm như , diễn kịch cũng thể nhập vai, huống chi ông dần dần dùng tình cảm thật sự.

 

 

Loading...