Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1243: Ghen tị
Cập nhật lúc: 2025-09-27 04:42:07
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày thứ ba của kỳ nghỉ, Trúc Lan và Hoàng hậu mặc trang phục của nông phụ. Nói thật, Trúc Lan xuyên đến đây nhiều năm như , vẫn là đầu tiên xuống đồng việc nhà nông.
Trúc Lan ôm bó lúa trong lòng, ưu thương. Đôi tay da thịt non mịn của bà, chỉ xuất hiện những vết cắt, mà bà còn cảm thấy đôi tay sắp của nữa . À đúng , còn cái eo thô của bà hiện tại!
Chu Thư Nhân cũng vẻ mặt xanh xao. Dụng cụ cắt trong tay như thể tùy thời cắt chân , khiến các thị vệ mà lòng run sợ.
Hoàng thượng thẳng lưng dậy, lấy khăn lau mồ hôi trán, ghét bỏ Chu Thư Nhân : “Ngươi còn một phần ba của trẫm.”
Chu Thư Nhân phịch xuống. Ông vẫn luôn hỗ trợ vợ, tiếc là lòng sức mà lực đủ. Ông lấy túi nước uống mới cảm thấy sống : “Thần là lao động trí óc, lao động trí óc!”
Ông, một kẻ phế tài văn phòng lâu năm, ai, đúng. Cùng là kẻ phế tài văn phòng lâu năm, Hoàng thượng tuổi còn lớn hơn ông, tại Hoàng thượng cảm thấy mệt?
Hoàng thượng kéo khóe miệng. Hiếm khi mặt nạ mặt Chu Thư Nhân còn, tâm tư cứ thế bộc lộ ngoài. “Trẫm vẫn luôn chú ý dưỡng sinh.”
Ý là kết hợp việc và nghỉ ngơi để rèn luyện thể.
Chu Thư Nhân: “… Ồ.”
Ông đầu vợ. Vợ mỗi ngày cũng sẽ dạo, tiếc là xem cường độ vận động vẫn đủ. Bà lão mập mạp bây giờ mồ hôi chảy đầy mặt.
Trúc Lan cảm nhận ánh mắt của Chu Thư Nhân, tức đến cào . Một kẻ còn tệ hơn bà mà hổ bà. Thể lực của bà vẫn còn , chỉ là mệt thôi, hơn nữa khi béo lên, cảm giác mệt mỏi là nhân đôi.
Chu Thư Nhân cố gắng hết sức cùng Hoàng thượng xong một mảnh ruộng, liệt đất động đậy. Trong lòng tính toán, hôm nay về sẽ thu dọn hành lý về nhà. Đây là đến để tu dưỡng, mà là tự chuốc lấy khổ.
Tin tức của Thái tử nhanh nhạy. Sau khi so sánh và Chu đại nhân, ông tặc lưỡi hai tiếng, cảm thấy phụ hoàng ở trong cung thật !
Tại Chu gia, hôm nay là ngày nghỉ của Xương Nghĩa. Bây giờ trong nhà hai con hổ lớn đều ở nhà, Chu lão đại chỉ là một con hổ giấy, ngay cả con trai ruột cũng trấn áp .
Minh Vân thư viện, đến lượt Minh Huy và Minh Gia hai con khỉ nhỏ sắp lật trời.
Minh Huy mang một khuôn mặt giống bà nội, lợi dụng khuôn mặt . Chớp đôi mắt to đáng thương: “Nhị thúc, con và Minh Gia cũng .”
Xương Nghĩa đối với Minh Huy, cháu , ấn tượng vô cùng sâu sắc. Tại ư? Vì thằng nhóc lừa. “Nếu mang theo thì ?”
Minh Huy chớp mắt: “Không mang theo cũng ạ. Chỉ là tiểu thúc thúc về, con sẽ gì.”
Cáo mượn oai hùm vận dụng trôi chảy.
Tay Xương Nghĩa ngứa ngáy vươn , véo tai Minh Huy. Thằng nhóc con lớn mà thiếu đòn.
Minh Huy nước mắt lưng tròng: “Nhị thúc bất mãn với bà nội, con cho ông nội.”
Tay Xương Nghĩa dừng , chằm chằm khuôn mặt ngày càng giống của Minh Huy. Sách, thằng nhóc mệnh thật . Mấy đứa cháu trai trong nhà, ai gây chuyện đánh là điều chắc chắn. Duy chỉ Minh Huy là ngoại lệ, đại ca thật dám đánh, nỡ tay.
Minh Gia rụt cổ, mắt đảo liên tục: “Con, con chứng.”
Xương Nghĩa: “…”
Nhóc con nhà rõ ràng lớn lên trong sân đầy ánh nắng, tại tâm cơ sâu như !
Minh Huy là học theo tiểu thúc thúc, còn Minh Gia thì ưu thương, một em gái phiền phức ép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1243-ghen-ti.html.]
Cuối cùng hai nhóc con cũng như ý nguyện theo nhị thúc và Ngọc Điệp đến trại ngựa, một nơi chuyên bán ngựa con.
Chu Thư Nhân và Trúc Lan còn cháu trai ở nhà dám đối đầu với Xương Nghĩa. Hai vợ chồng tay run run trở về thôn trang.
Trúc Lan trở về liền ngâm trong suối nước nóng. Đợi ngoài thì hưởng thụ sự mát xa của Thanh Tuyết, chỉ là thể so sánh với hiện trường g.i.ế.c heo: “Đau, đau.”
Chu Thư Nhân: “Ngày mai về nhà.”
Thật thể chịu nổi nữa, mạng mà!
Trúc Lan đồng tình nước mắt lưng tròng: “Sau tuyệt đối cùng ngoài nữa.”
Chu Thư Nhân: “… Tình sâu như biển hứa !”
“Ta tự ngoài tu dưỡng xung đột với tình sâu như biển ?”
Chu Thư Nhân: “Nàng nhẫn tâm vứt bỏ một việc ngớt, còn nàng thì một ngâm suối nước nóng tiêu sái?”
“Ta cảm thấy chúng nên tiếp tục chủ đề nữa.”
Chu Thư Nhân mát xa , khá hơn nhiều. Ông hiệu cho Cẩn Ngôn và Thanh Tuyết ngoài, mỉm : “Nương tử, vi phu giúp nàng mát xa.”
Trúc Lan: “…”
Sau đó là Trúc Lan vô cùng nhớ nhung thủ pháp của Thanh Tuyết. Gan của Chu Thư Nhân thật là ngày càng lớn.
Trại ngựa ở kinh thành vẫn luôn náo nhiệt, đặc biệt là mùa thu, ngựa ngừng vận chuyển kinh thành. Xương Nghĩa hẹn , dẫn theo mấy đứa nhỏ trực tiếp đến sân ngựa con.
Bọn trẻ thấy ngựa con liền xông tới. Mấy đứa trẻ thích những loại ngựa khác . Minh Gia thích ngựa màu mận chín, Minh Huy chỉ thích ngựa trắng, ngược cô bé duy nhất thích ngựa đen.
Xương Nghĩa giật giật khóe miệng, mấy đứa trẻ chọn đều là loại nghĩ trong lòng. Mắt của mấy đứa thật độc, chọn là ngựa con đỉnh cấp, nghĩa là dù là ngựa con, tiền bạc cũng cảm động.
Xương Nghĩa sờ sờ túi tiền, hôm nay mang theo một con cũng mua nổi. Hắn thật mua ngựa con quá .
Lúc phía truyền đến âm thanh: “Đây là Chu đại nhân của Lễ Bộ ?”
Xương Nghĩa âm thanh, lông mày liền thích, vì đến quen. Vì đại điện kế vị của Thái tử, Lễ Bộ và nhiều bộ môn phối hợp. Người đến là Quang Lộc Tự tự thừa từ lục phẩm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Xương Nghĩa : “Đỗ đại nhân.”
Đỗ Nước Mũi cũng mang theo con cái đến. Liếc mắt một cái liền thấy mấy đứa trẻ nhà Chu đang vây quanh mấy con ngựa con đỉnh cấp. Hắn như : “Chu đại nhân thật đúng là cưng chiều con cái.”
Chu Xương Nghĩa nhàn nhạt : “Chưa đến sủng ái.”
Đỗ Nước Mũi : “Đã sớm Chu phủ thiếu tiền bạc còn cách giàu. Không ngờ tài sản của Chu đại nhân bên cũng vững chắc như . Vừa tay là ba con ngựa con đỉnh cấp, bản quan bội phục.”
Xương Nghĩa nhướng mày: “Đỗ đại nhân ghen tị với ?”
Chỗ nào cũng đào hố cho , dù che giấu , cũng nhận sự ghen tị.
Đỗ Nước Mũi ghen tị ? Ghen tị chứ. Đặc biệt là khi thấy cách ăn mặc và trang sức của Chu Xương Nghĩa, nhịn sờ sờ túi tiền của . Chỉ là bất ngờ, Chu Xương Nghĩa tùy tiện hỏi như , lòng chút cứng !