Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1218: Quốc không thể một ngày vô quân
Cập nhật lúc: 2025-09-26 14:28:26
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân sờ sờ chiếc nhuyễn giáp ngực, nó mỏng. Chiếc nhuyễn giáp là do Thanh Phong mang về, thể thấy là Hoàng thượng đặc biệt chuẩn cho ông. “Chúng thử nghiệm ? Quả thực thể đỡ dao.”
Trúc Lan kinh hãi, mí mắt bây giờ ngừng giật. Bà nắm chặt quan phục của chồng: “Chàng nhất định hết sức cẩn thận, nếu gì nhớ chạy ngay.”
Chu Thư Nhân vốn dĩ còn bình tĩnh, sự bất an của phu nhân khiến ông cũng bất an theo. “Yên tâm, tất cả đều trong tầm kiểm soát.”
Trúc Lan bây giờ cũng chỉ thể tin tưởng Hoàng thượng chuẩn chu . “Vâng.”
Chu Thư Nhân đưa tay ôm lấy phu nhân, nhỏ giọng : “Ta sẽ bình an trở về, trong nhà giao cho nàng.”
Trúc Lan đưa tay ôm chặt : “Vâng.”
Đại triều hội, đường cung là xe ngựa, nối đuôi . Chu Thư Nhân xem như là sớm, đến cổng cung, mặt ai cũng vô cùng nghiêm túc.
Tiêu Thanh thấy Chu Thư Nhân: “Đến .”
Chu Thư Nhân: “Vâng.”
Tiêu Thanh ngẩng đầu trời: “Hôm nay trời âm u, bản quan thấy sắp mưa to.”
Chu Thư Nhân: “Sau cơn mưa trời sáng, hôm nay hẳn là thể thấy cầu vồng.”
Khóe miệng Tiêu Thanh cong lên: “Bản quan cứ ngỡ ông vẫn sẽ gì.”
Chu Thư Nhân gom quan phục: “Đại nhân mắt sáng lòng trong, hạ quan vẫn luôn bội phục.”
Nụ của Tiêu Thanh càng sâu hơn. Ông chú ý đến Chu Thư Nhân là vì Hoàng thượng, nhưng cũng là thật lòng thưởng thức Chu Thư Nhân. Ông đưa tay vỗ vai Chu Thư Nhân: “Sau uống nhiều hơn.”
Chu Thư Nhân trong lòng nghĩ, ngài khối thời gian để dưỡng lão uống , chứ ông thì . Ông gì.
Tiêu Thanh cũng nghĩ đến, ý trong mắt càng đậm hơn. Gánh nặng ông bây giờ ngày càng nhẹ, cuối cùng cũng thể vứt bỏ .
Canh giờ nhanh đến, các vị đại thần lượt cung.
Đại triều hội quan viên quá đông, trong điện hết, ngoài điện cũng nhiều . Mọi đến vị trí của đều im lặng.
Chu Thư Nhân ngẩng đầu long ỷ trống ở cao. Những bậc thang long ỷ như đỏ màu máu, con đường nhuốm máu, chút chói mắt.
Không chỉ Chu Thư Nhân long ỷ, ít đại thần cũng đang .
Tề Vương sờ sờ bên hông, yên nhúc nhích. Sở vương cũng trầm mặc lạ thường.
Ánh mắt Lương vương sâu thẳm, nhanh bình tĩnh trở .
Chỉ Trương Dương đáy mắt hưng phấn, tay cũng chút run. Nếu hai tay nắm chặt , Trương Dương nhất định sẽ gây chú ý.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thời gian trôi qua từng chút một, Thái tử đến đại điện. Đại điện im ắng chỉ tiếng bước chân của Thái tử.
Thái tử từng bước lên những bậc thang dẫn đến long ỷ, ở nơi gần long ỷ nhất, xoay , chăm chú văn võ bá quan bên .
Thái tử hiện tại cũng khí thế hào hùng, đầu tiên tự chủ trì đại triều, đối mặt với văn võ bá quan.
Thái tử hít một thật sâu: “Đại triều hội hôm nay, cô thật sự đau lòng.”
Thấy tất cả đều chằm chằm , Thái tử ngừng một lát tiếp: “Phụ hoàng ngất tỉnh, nhiều ngày . Bốn ngày , viện đầu và hội chẩn, thể cứu vãn nữa.”
Chu Thư Nhân thấy tiếng nức nở, thua . Nhìn các vị đại thần lượt cúi đầu lau nước mắt, Chu Thư Nhân cầm lấy tay áo quan phục, cũng lau mắt, cứ theo là .
Thậm chí còn bi thống kêu lên: “Hoàng thượng, Hoàng thượng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1218-quoc-khong-the-mot-ngay-vo-quan.html.]
Chu Thư Nhân khó khăn lắm mới nặn cảm xúc còn, cầm tay áo quan phục che mặt. Không che , ông suýt nữa bật , quá giả tạo.
Đương nhiên cũng thật sự đau buồn. Tình quân thần , thôi , Chu Thư Nhân hiểu.
Ánh mắt Thái tử khẽ lay động, đợi các đại thần yên tĩnh một chút mới : “Cô vô cùng bi thống, nhưng cũng thể gì khác . Cô hận thể thế, là con trai, cô đau lòng đến tột cùng.”
Các đại thần vẫn nghẹn ngào nức nở, như thể đều chìm trong bi thống, trong đại điện ngoài bi thương cảm xúc nào khác.
Tề Vương cúi đầu, mặt cảm xúc. Những đại thần quả nhiên đều là cáo già. Thái tử dọn đường nhiều như mà ai là đầu tiên mở miệng.
Sở vương u uất ngẩng đầu, xem ai thương tâm nhất. Bội phục, , con ruột đây, cũng đau lòng khổ sở đến .
Trương Dương cúi đầu, khóe miệng cong lên, càng ngày càng kích động với vở kịch sắp tới.
Thái tử quan sát các vị đại thần, ánh mắt lướt qua phe trung lập, ừm, bình thường nhất. Liếc mắt thấy Chu Thư Nhân, trầm mặc. Vai run rẩy, thật đúng là gãi đúng chỗ ngứa, phục.
Lúc , Ninh Tự tiến lên một bước, vì nên giọng khàn khàn, trầm giọng : “Thần Thái tử đau lòng, nhưng thần vẫn , quốc thể một ngày vô quân. Thần xin Thái tử đăng cơ, phụ kỳ vọng của Hoàng thượng.”
Trong phút chốc đại điện nức nở, giờ khắc đặc biệt yên tĩnh.
Trên biển, Dung Xuyên cầm ống nhòm. Chiếc chiến hạm phía đến phạm vi b.ắ.n của đại pháo. Kỳ binh đang đánh tín hiệu.
Hòn đảo đối diện sẵn sàng chiến đấu, tiếng tù và ngừng vang lên.
Dung Xuyên mà nhiệt huyết sôi trào, nhịn nghiêng về phía , cảm giác kéo . Cậu nắm chặt ống nhòm, liền thấy Hầu tướng quân mặt cảm xúc.
Dung Xuyên: “Ta chỉ là rõ hơn một chút, ý định lên đảo.”
Hắn thể giải thích, thật sự.
Hầu tướng quân tin, tay nắm chặt quần áo của Ninh thế tử hề buông . Nếu thể trói, ông trói Ninh thế tử . Ông lệnh cho phó tướng bên cạnh: “Bắn pháo.”
Phó tướng lĩnh mệnh, hiệu cho kỳ binh. Kỳ binh nhanh chóng đánh tín hiệu cờ.
Dung Xuyên cầm lấy ống nhòm. Chỉ thấy chiến hạm phía theo tiếng châm lửa đại pháo, tiếng nổ ầm ầm ngớt, từng tiếng một nổ tung hòn đảo, tạo những đám bụi đất. Khoảng cách xa tiếng la hét bên , chỉ thể thấy phòng ngự đối diện nổ tan nát.
Trên đảo cũng đại pháo, tiếc là so với đại pháo kiểu mới trang chiến hạm, tầm b.ắ.n đủ, chỉ thể b.ắ.n biển, tạo thành những đóa bọt sóng, gây bất kỳ tổn thương nào cho chiến hạm.
Đối lập mạnh mẽ, thật là hổ. Theo việc nhắm pháo đài đảo, b.ắ.n nát pháo đài, chiến hạm dần dần tiến lên. Chiến hạm mang theo nhiều đạn pháo, như một cuộc oanh tạc thảm khốc.
Dung Xuyên đầu tiên tiếp xúc với chiến tranh, xem mà trợn mắt há mồm: “Còn thể như ?”
Hầu tướng quân vô cùng hài lòng, lệnh cho phó tướng tiếp tục oanh tạc, đảm bảo an khi đổ bộ. Trong lòng thầm nghĩ, tiền bạc đổ nghiên cứu đại pháo thật uổng phí.
Dung Xuyên xem mà nhiệt huyết, nghĩ đến Dương Văn sắp đổ bộ, trong lòng cũng yên tâm.
Trong đại điện ở kinh thành, theo lời của Ninh Tự, nhà đẻ của Thái tử phi lượt tiến lên tán thành, xin Thái tử kế vị.
Sau đó lượt ít đại thần tán thành. Chu Thư Nhân chớp mắt, ông cảm nhận Uông Cự đang .
Chu Thư Nhân kéo khóe miệng, Uông Cự còn tâm trí chằm chằm ông!
Thái tử im lặng đó, như thể phớt lờ những lời của Ninh Tự và .
Tề Vương trong lòng cân nhắc, nếu tán thành, phụ hoàng sẽ tính sổ chứ!
Sở vương thì bộ quá trình đều chằm chằm nhị ca. Dù một ở phía , ừm, bây giờ mới phát hiện lợi ích của việc trai.
Chu Thư Nhân cảm nhận ánh mắt dừng nhiều, liền mím môi tiến lên một bước: “Thần tán thành.”