Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1206: Liên lạc được rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:12:13
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm nay định sẵn sẽ nhiều ngủ . Có lo lắng, phấn khích.
Cố Nhâm bóp nát tờ tin tức trong tay. Người của Diêu Văn Kỳ trong cung quả thật nhiều, hơn nữa còn tay một phát trúng ngay. Hắn nghĩ cách moi hết trong tay lão già đó về phía .
Ninh Quốc Công phủ thì lòng đầy lo lắng. Hỏi thăm tin tức cũng , đến Thái tử phủ thì cửa vẫn đóng chặt.
Tại Thái tử phủ, nữ quan bên cạnh Thái tử phi : “Trừ sân của Nhiễm trắc phi , các sân khác đều động tĩnh nhỏ.”
Thái tử phi: “Các ngươi đều trông chừng cẩn thận cho bổn cung.”
Nữ quan: “Vâng ạ.”
Thái tử phi đợi nữ quan ngoài, mệt mỏi day day mi tâm. Cấm túc hết một tháng tiếp tục cấm túc, đóng cửa phủ nghĩa là tin tức bên ngoài. Tháng đầu tiên, các nữ nhân trong hậu viện còn chịu đựng .
Theo thời gian, bắt đầu hoảng loạn. Ngay cả Lưu trắc phi cũng hoảng sợ. Điều khiến nàng ngạc nhiên là Nhiễm trắc phi bình tĩnh.
Thái tử phi thở dài một . Nàng lo lắng cho mẫu hậu trong cung, Thái tử cũng ở trong phủ, trong cung tình hình thế nào. Điều duy nhất nàng thể là định Thái tử phủ.
Tại sân của Nhiễm trắc phi, Nhiễm Nghiên dỗ con gái ngủ xong, mới một ngẩn ngơ. Nàng bình tĩnh cũng là giả vờ. Nếu chỉ một , nàng thể xem nhẹ sinh tử, nhưng còn con gái. Cẩn thận nhớ thần sắc của Thái tử phi mấy ngày nay, Nhiễm Nghiên bóp chặt lòng bàn tay, sự hoảng loạn dần dần bình tĩnh .
Hôm , cổng Chu phủ mở lâu, Tống thị vội vàng đến.
Hôm qua Lâm Hi khỏi cung, Ninh Quốc Công phủ đến hỏi thăm tin tức.
Tuyết Hàm đợi đại tẩu hỏi, : “Ta cũng gì cả. Nữ quan đưa Lâm Hi về một lời .”
Tống thị xong, sắc mặt trắng bệch. Hôm qua ông nội cô mẫu khả năng thật sự trúng độc. “Hôm qua tam thúc dùng yêu bài cung.”
“Không ?”
Tống thị gật đầu: “Ừm, đó trời quá muộn, nên mới đến phủ hỏi thăm.”
Tuyết Hàm: “Chúng cũng nhiều, đều là tin tức từ trong cung truyền .”
“Lâm Hi , xem gì , Lâm Hi còn nhỏ như thì cái gì.”
Tuyết Hàm lên tiếng. Con gái nàng lợi hại lắm, học . “Cô mẫu cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ bình an vô sự.”
Tống thị thở dài. Bây giờ Thái tử cấm túc, đến khi nào mới hết. Cô mẫu trúng độc. Bà vực tinh thần: “Gần đây trong phủ bận rộn, cũng phái qua xem ngươi. Mấy ngày nay ngươi khỏe ?”
Tuyết Hàm : “Rất ạ.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Giống như trở về thời thành . Mỗi ngày dạy dỗ các cháu gái lễ nghi, giảng giải một kiêng kỵ cần chú ý trong các gia đình thế gia, còn sở thích của các nữ quyến. Trừ việc nhớ tướng công , những lúc khác đều tự tại.
Tại Hàn Lâm Viện, Xương Trí tuy từng cung, nhưng ai dám coi thường , đó là lợi ích mà mối quan hệ thích với hoàng thất mang .
, Lưu công tử cũng từng cung, ai bảo tỷ tỷ của Lưu công tử là trắc phi của Thái tử.
Lưu Tụng nhớ lời cha dặn, đến bên cạnh Xương Trí: “Có cần giúp đỡ ?”
Xương Trí Hàn Lâm Viện, thật sự như cá gặp nước. Ở đây những sách quý hiếm bên ngoài , cũng thể thỉnh giáo bất cứ lúc nào. Cậu xua tay: “Không cần, tự thành .”
Lưu Tụng tâm tính vẫn định, cung, vẫn như thường lệ việc. “Ta hỏi ngươi vài câu.”
Xương Trí ngẩng đầu, nghĩ đến chuyện Hoàng hậu nương nương trúng độc, Lưu gia cũng đang hoảng loạn. “Ngươi hỏi sai , chỉ là một con mọt sách thôi.”
Biết cũng thể , huống chi thật sự gì!
Lưu Tụng một cái, trở về chỗ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1206-lien-lac-duoc-roi.html.]
Xương Trí cảm thấy Lưu Tụng quá thông minh. Người giống Ngô đại ca, chỉ là cảnh trưởng thành khác . Một thuận buồm xuôi gió Hàn Lâm Viện, một cha che chở, chắc chắn gặp nhiều trắc trở, cho nên từng trải sẽ lợi hại hơn. Ừm, Ngô Minh đại ca lợi hại hơn.
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân Ninh Chí Kỳ. Mấy ngày nay, sự trưởng thành của Ninh Chí Kỳ thể thấy rõ. Có nguy cơ mới động lực. Bây giờ Ninh Chí Kỳ sớm cần Trương Cảnh Hoành dẫn dắt nữa.
Ninh Chí Kỳ chào: “Đại nhân, hạ quan…”
Chu Thư Nhân giơ tay lên: “Bản quan ngươi hỏi gì, bản quan cũng .”
Ninh Chí Kỳ thẳng dậy. Nếu là , nhất định sẽ tiếp tục hỏi cho đến cùng, nhưng bây giờ thì . “Hạ quan quấy rầy đại nhân, hạ quan trở về việc.”
Khâu Duyên lúc trở về: “Vừa là Ninh thế tử?”
Chu Thư Nhân: “Ừm.”
Khâu Duyên thể đoán tại Ninh Chí Kỳ đến. Ông xuống : “Ta mới đến Lễ Bộ xem qua, cổng nha môn Lễ Bộ thật là náo nhiệt, từng đoàn thương nhân xếp hàng chờ.”
Chu Thư Nhân trong lòng vui vẻ: “Bảo Trương Cảnh Hoành theo dõi kỹ tiền tài trợ, tiền đó mang về đây.”
Khâu Duyên : “Ta dặn dò . Cảnh tượng ở Lễ Bộ thật là hoành tráng, còn mang cả hàng mẫu đến, đều là thứ .”
Chu Thư Nhân: “Lần Lễ Bộ dịp nổi bật .”
Khâu Duyên vuốt râu: “Thượng thư Lễ Bộ miệng sắp ngoác đến tận mang tai .”
Trong cung, trong điện của Hoàng hậu, Hoàng hậu ghế phơi nắng. Tề phi và Trần phi bên cạnh.
Trần phi quan tâm hỏi: “Hoàng hậu nương nương cảm thấy khá hơn chút nào ?”
Hoàng hậu hôm nay dậy cảm thấy khỏe hơn nhiều: “Ừm, bổn cung .”
Tề phi: “Tiểu Lâm Hi ở trong cung, thật là vắng vẻ.”
Hoàng hậu nghĩ đến cháu gái cũng , đặc biệt là lúc các bà đánh bài, cháu gái dáng cầm bài, quá đáng yêu. “Nếu các ngươi thấy vắng vẻ, thể bảo Tề vương và Sở vương đưa con cung.”
Trần phi xua tay: “Thôi .”
Hai đứa con trai của bà, đích trưởng tử sức khỏe , đích thứ tử là mạng sống của con dâu, bà từng đề cập, nhưng con dâu giả ngu!
Tề phi và con dâu hòa thuận, trong phủ con cháu ít, đều là của con dâu, nghĩ thôi thấy đau lòng.
Khóe miệng Hoàng hậu cong lên, vẫn là bà mắt con dâu.
Trần phi và Tề phi đến là để hỏi thăm tin tức. Hôm nay thấy Hoàng hậu vẫn suy yếu, trong lòng hiểu rõ, đây là thật sự trúng độc. Trời nóng như mà còn đắp chăn, khỏe mạnh cũng chịu nổi.
Vẫn là rạp hát ở kinh thành, Lương vương tự đến tìm Trương Dương. Trương Dương vẫn ở phòng riêng cũ, vẫn đang ngân nga khúc hát.
Lương vương xuống, thẳng vấn đề: “Hoàng hậu trúng độc, là Trương thị nhất tộc ?”
Trương Dương hiểu rõ, hôm qua tuy ít, nhưng Lương vương sẽ tin . Hắn cần đưa chút gì đó hữu dụng. “ , là Trương thị nhất tộc tay. Trong tay bọn chúng bí dược của tiền triều, còn ít.”
Lương vương: “Thật là bản lĩnh, hoàng cung thanh lọc mấy mà vẫn còn sót .”
Trương Dương khẽ: “, đúng, đúng. Năm đó Trương thị nhất tộc bỏ trốn, Diêu thị nhất tộc giúp đỡ ít.”
Lương vương nheo mắt: “Ý ngươi là, của Diêu hầu phủ? Diêu Văn Kỳ giam lỏng mà.”
Trương Dương chỉ đầu óc: “Diêu thị nhất tộc thể đường lui. Trương thị nhất tộc liên lạc với Diêu Văn Kỳ, và chỉ một .”