Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1168: Án mạng
Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:48:46
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan thầm nghĩ, Nhiễm Tầm tính tình hoạt bát như , may mắn đồng ý với đề nghị của Nhiễm Chính, nếu , khi tình yêu tuổi thiếu niên qua , cháu ngoại gái của bà sẽ chịu khổ. Dù tình cảm , Nhiễm Tầm an phận, cháu ngoại gái cũng sẽ theo đó mà lo lắng cả đời.
Trúc Lan hiệu cho Tề thị uống : “Minh Đằng và mấy đứa cũng là lá gan lớn, chúng nó tò mò cũng sẽ chuyện .”
cũng là tha thứ cho Nhiễm Tầm. Thằng nhóc Nhiễm Tầm quả thật thiếu đòn, mới lớn từng mà gây chuyện.
Tề thị tự nhiên . Lão gia tối qua tức giận cả đêm ngủ, còn tự tát mặt . Lão gia hối hận nhất là đến mặt Chu Thư Nhân mai cho Nhiễm Tầm. Bà gượng: “Đây là những thứ Minh Đằng và Minh Thụy thể dùng , lão gia nhà bảo mang đến cho hai đứa.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan thể lời tuyệt giao, đây là chuyện của trẻ con. trong lòng vẫn vui. Nhiễm gia xin mười phần, cân nhắc đến con dâu của cháu trai trưởng tương lai, Trúc Lan : “Vậy xin nhận cho hai đứa nó, đây đều là đồ .”
Tề thị yên tâm, nhận tức là chuyện qua. “Sau chúng nhất định sẽ quản giáo Nhiễm Tầm thật .”
Trúc Lan : “Chúng cũng sẽ giáo dục hai đứa trẻ.”
Tề thị: “…”
Hôm qua ít nội dung, nàng là do Dương thị sai , cố ý cho Nhiễm gia . Chu gia đối với việc giáo dục con cái thật sự thể tay tàn nhẫn.
Trúc Lan cần đoán cũng Tề thị trong lòng nghĩ gì, nhàn nhạt uống . Trẻ con lúc nhỏ quản giáo , đó là hại trẻ con. Từ nhỏ rõ cái gì nên chạm , cái gì nên chạm . Chiều con như g.i.ế.c con, lời là đạo lý.
Tại thư viện, công tử của Ninh Quốc Công phủ thấy Minh Đằng và mấy , bèn hỏi Đổng Triển: “Bọn họ đến?”
Đổng Triển nên lời. Hắn ít khi tham gia các buổi tụ tập của Minh Đằng và mấy , bởi vì vốn để tham gia, cũng lãng phí thời gian. Cho nên hôm qua tự nhiên . bọn họ đánh thế nào, . Khó , đây là chuyện của Chu gia.
Khương Đốc ở lớp Ất, cho nên hỏi thăm .
Tan học, công tử của Ninh Quốc Công phủ liền đến Chu phủ, đó liền thấy Minh Đằng hai đứa thảm hại.
Trở Quốc Công phủ, hai đứa trẻ kinh hãi, trở về còn kể cho thái gia gia .
Ninh Quốc Công sờ sờ râu, với trưởng tử của đại tôn tử, Ninh Chiêu: “Năm đó nếu gia gia đối với cha con nghiêm khắc hơn một chút, cũng tay , cha con cũng sẽ vô dụng như .”
Chuyện của Hộ Bộ, ông rõ nhất. Đại tôn tử thông minh, nhưng lúc tay tàn nhẫn, đại tôn tử cũng sẽ như bây giờ. Người chậm cần bắt đầu sớm, quan trường cũng là thiên tài. Năm đó là cân nhắc nhiều, xét đến cùng vẫn là thể tay tàn nhẫn.
Ninh Chiêu: “…”
Ninh Quốc Công Ninh Dương mới nhập học, nghĩ đến lời của con trai út, Chu gia thật là một mối hôn sự .
Buổi tối, vợ chồng Chu lão đại rời khỏi Chu gia thôn, hai vợ chồng liền nóng lòng về nhà. Chỉ là vội cũng vô ích, Minh Sơn trở kinh thành là dìu già dắt trẻ, vợ con Minh Sơn, còn cha . Hôm nay trời tối liền cần nghỉ ngơi.
Cha Minh Sơn là vì ở cùng Minh Sơn, mà là yên tâm về con trai, cho nên theo kinh ở một thời gian, đợi cuộc sống của Minh Sơn quỹ đạo trở về Chu gia thôn. Lá rụng về cội, Minh Sơn trưởng tử, thật vất vả mới trở về gia tộc, hai vợ chồng già vẫn thích cuộc sống ở Chu gia thôn hơn.
Lý thị và của Minh Sơn hợp , tuổi tác chênh lệch quá nhiều, vai vế của cha chồng nhà thật lớn. Lý thị ở mép giường khách điếm, sốt ruột: “Ta hận thể lập tức về nhà.”
Chu lão đại cũng : “Nhịn .”
Lý thị hai tay béo ú nắm chặt : “Tối qua lòng cứ thấp thỏm yên, cũng là trong nhà xảy chuyện gì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1168-an-mang.html.]
Cả đêm ngủ yên, trong lòng liền lo lắng.
Chu lão đại thì cảm thấy gì: “Có thể xảy chuyện gì chứ. Có cha ở đó, dù xảy chuyện cũng là Minh Đằng gây rối thôi.”
Lý thị nghĩ , trừ Minh Đằng quả thật ai khác. Sau đó Lý thị vui mừng : “Lần thu củ nhân sâm ba trăm năm tuổi, quá bất ngờ.”
Chu lão đại cũng ngờ. Cha Minh Sơn tích cóp ít gia sản, đó cũng là bản lĩnh. Quả thật bản lĩnh, mới trở về mấy năm, sờ thấu xung quanh. Thật đúng là cho họ nhà ai đồ , họ ăn nổi, hiếu kính cha. Thứ liền để ông thu .
Chu lão đại nhận cái tình . Nếu ông nhận, cha Minh Sơn sẽ yên tâm. Ông từ chối những món đồ mà cha Minh Sơn đưa, như bây giờ đều .
Ngày hôm , Dụ Đãng là cuối cùng Minh Đằng đánh giường dậy nổi, tự đến Hộ Bộ.
Tứ cữu gì, Chu Thư Nhân cũng mở miệng . Chuyện giáo dục con cái , ông sẽ thỏa hiệp.
Dụ Đãng là đầu tiên nhịn : “Trẻ con còn nhỏ, giáo dục là . Ta xem , các ngươi đánh cũng quá tàn nhẫn, cũng sợ đánh hỏng trẻ con.”
Chu Thư Nhân đầu cũng ngẩng, một lòng hai việc đáp : “Trẻ con trong nhà từ nhỏ theo luyện võ, Minh Vân tay cũng chừng mực.”
Dụ Đãng đau lòng a. Thư Nhân hiểu nội tâm của ông, ông càng già càng quý trẻ con, đó là thật sự quý. Đây là sự tiếc nuối của thế hệ . “Minh Đằng hiểu chuyện . Ta hết chuyện, chủ yếu ở Minh Đằng.”
Chu Thư Nhân mặt biểu cảm: “Nó với ngài ?”
Dụ Đãng thấy dáng vẻ của cháu ngoại, trong lòng cũng sợ hãi: “Không, . Minh Đằng đều là của nó, nó động tâm sẽ chuyện . Rõ ràng lên thuyền nhỏ phát hiện đúng, vẫn là lên .”
Nhìn xem, đứa trẻ hiểu chuyện bao.
Chu Thư Nhân sắc mặt hơn một chút: “Nếu còn nhận sai lầm, vẫn là thiếu đòn.”
Dụ Đãng cứng , Minh Đằng đó là lời của Thư Nhân sợ đến run rẩy, ho khan một tiếng, đối diện với đôi mắt nhàn nhạt của đại cháu ngoại, nghẹn .
Chu Thư Nhân: “Vốn dĩ đang suy nghĩ, ngài thích Minh Đằng, chi của ngài cũng là chi của , nhận con nuôi đồng ý. thấy ý chí của ngài kiên định a. Chuyện suy xét . Cháu trai nào của cũng đều dạy dỗ tận tâm, các cháu trai đều thành tài.”
Dụ Đãng hối hận a, hối hận ruột đều xanh. Sắc mặt biến đổi, vỗ bàn: “Trẻ con đánh nên , đánh, đánh thật mạnh. Ngươi yên tâm, bây giờ việc gì, giúp ngươi trông chừng, nhất định sẽ giáo dục đứa trẻ.”
Chu Thư Nhân thầm nghĩ, lão gia tử sẽ còn quan tâm đến việc giáo dục của Minh Đằng hơn cả ông. “Vâng.”
Dụ Đãng nắm bắt ý nghĩ của đại cháu ngoại: “Cái , về đây.”
“Được.”
Sau đó Minh Đằng liền thảm. Dụ Đãng ở Chu phủ, mỗi ngày dậy là trông chừng Minh Đằng học tập. Dụ Đãng đó cũng là bản lĩnh thật sự, Minh Đằng thảm hại.
Trúc Lan đều cảm thấy Minh Đằng thảm, lén hỏi Chu Thư Nhân tại Dụ Đãng khác thường như , hỏi xong mới là do Chu Thư Nhân gây .
Chớp mắt năm ngày, Đại Lý Tự nhận một vụ án gây chấn động kinh thành, Bạch gia tố cáo Diêu Hầu gia sát hại vợ kế là Bạch thị.