Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1159: Vợ chồng lão đại

Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:23:45
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chớp mắt đến ngày tế tổ của Thi Khanh. Chu Thư Nhân xin nghỉ, Chu gia cũng . Vinh Dụ Đãng là vai vế cao nhất, nên do Vinh Dụ Đãng chủ trì. Vinh Dụ Đãng lấy một bộ gia phả dày cộp.

 

Chu Thư Nhân cũng mở to mắt, thì gia phả thật sự ở trong tay Vinh Dụ Đãng, tứ cữu từng với ông.

 

Bộ gia phả cổ xưa, đó ghi tất cả tộc nhân của Vinh thị nhất tộc. Hôm nay đến báo tin ít, dù thể tự đến, cũng đều phái qua.

 

Tề Vương và mấy vị vương gia khác cũng đến. Tề Vương : “Gia phả bảo tồn thật hảo. Vinh thị nhất tộc chuẩn đường lui thật là nhiều, thật đáng tiếc.”

 

Sở Vương cảm thấy đáng tiếc: “Vinh thị nhất tộc vẫn còn hậu nhân, gì đáng tiếc.”

 

Thật sự đáng tiếc chính là những kẻ thể đuổi tận g.i.ế.c tuyệt Vinh thị nhất tộc. Kẻ thù của Vinh thị nhất tộc, bây giờ yên . Gần đây ngài phố khó thấy tộc nhân của Diêu thị nhất tộc.

 

Lương Vương chú ý đến những cái tên sửa đổi. Thi Khanh đổi họ, là Vinh, tên căn cứ thứ tự là Ân, Vinh Ân Khanh.

 

Mà Thi Hoài thì sửa thành Vinh Dật Hoài, đều giữ tên ban đầu của họ.

 

Con trai của Thi Khanh, tên sửa , Vinh An Hạnh.

 

Chu Thư Nhân Dụ Đãng từng nét bút vô cùng nghiêm túc tên, xong nét cuối cùng mới .

 

Chỉ là bút của Dụ Đãng ở bên cạnh tên vợ của Thi Khanh thì dừng , im lặng một lát, cuối cùng tên Diêu Dao . Ông cất bút và gia phả , khóa trong một chiếc hộp cơ quan.

 

Thi Khanh, , là Vinh Ân Khanh ngây , giật giật miệng. Vinh Dật Hoài giữ lấy con trai, đây là lúc nhận tổ quy tông, tế tổ, Diêu Dao vẫn là vợ của con trai. Tứ bá nhiều lời, là sự khoan dung lớn nhất của tứ bá.

 

Lúc xem náo nhiệt đông, thật sự náo loạn lên, chỉ là chuyện của nhà , mà còn là đề tài bàn tán của kinh thành ngày mai, sẽ thêu dệt thành bao nhiêu phiên bản.

 

Vinh Dật Hoài từ khi con trai trở thành hầu gia kế thừa thế tập, từ miệng con trai quá trình nhận tước vị, con trai bao nhiêu năm qua từng bước đến ngày hôm nay, Hoàng thượng trọng dụng, thương đường con nối dõi, ông liền còn chút lạnh nhạt nào, trong lòng cam lòng tan biến.

 

Ông mạng lớn như con trai, tước vị bằng cần. Dù ông tước vị, ông cũng là cha của Vinh hầu gia, ai thể coi thường ông?

 

Vinh Ân Khanh cuối cùng cũng ngậm miệng, chằm chằm khu mộ tổ khổng lồ.

 

Dụ Đãng tiếp tục quy trình, từng bước một, đó là tế bái tổ tông, đốt tiền giấy, ánh lửa ngút trời, như vọt ngoài, rõ ràng gió.

 

Việc sợ hãi. Chu Thư Nhân đến cổ đại rõ nhất, lưng lông tơ dựng .

 

Những xem lễ cũng kinh ngạc, nghị luận sôi nổi.

 

: “Vong hồn của Vinh thị nhất tộc vẫn còn ở đây , đây là bao nhiêu cam lòng a!”

 

“Thiện ác cuối cùng sẽ báo ứng, ngươi xem Vinh thị nhất tộc còn hậu nhân, đây là báo thù.”

 

Chu Thư Nhân những lời nghị luận xung quanh, ông yên lặng nghĩ, một đường đến đây, quả thật là cũng khắc Trương thị nhất tộc, cũng đổi ít vận mệnh của Diêu thị nhất tộc. Ánh mắt sâu thẳm ngôi mộ, ông cũng sắp ngày càng mê tín .

 

Dụ Đãng sợ, lão gia tử , thương tâm, hô lớn: “Vinh thị hậu duệ, con cháu hậu bối trở về, chúng trở về.”

 

Vốn là gia đình Thi gia, bây giờ là gia đình Vinh gia ba , thật đối với Vinh gia tình cảm sâu đậm như . sự ảnh hưởng của khí , như thể thấy sự thê thảm của tổ tông, cũng theo đó mà lên.

 

Chu Thư Nhân, đứa cháu ngoại , cũng mắt đỏ hoe. Lúc ông thêm giấy tiền, lửa cháy càng vượng hơn, như đang kể lể điều gì, như , nhưng ngọn lửa còn mãnh liệt nữa, từ từ ôn hòa xuống.

 

Chu Thư Nhân: “…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1159-vo-chong-lao-dai.html.]

Thật ông nghĩ nhiều, thật sự!

 

Dụ Đãng chú ý tới, vô cùng hài lòng vỗ vai Chu Thư Nhân, từng cái một kể những chuyện mà Chu Thư Nhân trải qua, nga, những chuyện khắc Trương thị nhất tộc.

 

Chu Thư Nhân bất đắc dĩ vô cùng, tứ cữu, hôm nay xem lễ nhất định thám tử của Trương thị nhất tộc và Diêu thị nhất tộc. Ngài thật là cho ông kéo thêm một đợt thù hận. Những ánh mắt căm hận , Chu Thư Nhân mỉm .

 

Có bản lĩnh thì lên, tiếc là bản lĩnh. Hận thể chặt ông , nhưng thể ông. Cảm giác quả thật sảng khoái, tức c.h.ế.t bọn họ!

 

Đợi trở về kinh thành, Chu Thư Nhân nhanh chóng về nhà. Ai ô ô, ông thừa nhận sợ, nhưng mà, lúc vẫn nên ở nhà thì hơn.

 

Trúc Lan quá trình, bật : “Ông đó, lớn từng tuổi .”

 

Chu Thư Nhân hừ hừ: “Ta chính là mang thù, bây giờ đến lượt ngược đãi bọn họ.”

 

Trúc Lan xoa vai, tế tổ các nữ quyến , bà ở nhà đối chiếu thực đơn cho tiệc mời . “Ông cũng xem qua chứ?”

 

Chu Thư Nhân với vợ về những điều bất thường trong lễ tế tổ, kinh hãi là . “Ta xem qua , mười sáu món ăn, danh lam thắng cảnh nam bắc đều , .”

 

Trúc Lan : “Vậy , cứ quyết định như .”

 

Chu Thư Nhân hình tượng xuống: “Cũng lão đại nhận tin , vợ chồng lão đại chắc sẽ vui đến ngây .”

 

Trúc Lan: “Chắc sẽ vui đến choáng váng.”

 

Chu Thư Nhân ung dung : “Như cũng , mấy em đều phân gia, mỗi đều chỗ dựa riêng.”

 

Trúc Lan day đầu cho chồng, trong mắt là Chu Thư Nhân. Nàng thích Chu Thư Nhân ngày càng thở của cuộc sống. Nghe Chu Thư Nhân kể về con cháu trong nhà, vợ chồng hai một một . Xương Trung đến tìm cha , thấy liền cẩn thận lui xuống.

 

Xương Trung vợ là gì, bây giờ . Hắn cảm thấy tìm một vợ giống như cha thật khó. Thở dài, tấm gương của quá , đến mức tiêu chuẩn trong lòng cũng theo đó mà cao lên.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Chu lão đại cũng nhận thư đuổi theo. Chu lão đại trong xe ngựa xem thư, đó đụng đầu, “oa” một tiếng đau đến ôm đầu. Lý thị nên lời chồng: “Ông xem cái gì , kích động như thế? Cả ngày lỗ mãng, thấy Minh Đằng và Minh Tĩnh nhà đều giống ông.”

 

Chu lão đại trừng mắt: “Minh Đằng thì thôi , Minh Tĩnh giống bà nhiều thế nào bà trong lòng ?”

 

Lý thị chột , giật lấy thư. Sau đó tình huống tương tự, cảnh tượng tương tự lặp một , Lý thị đau đến chảy cả nước mắt.

 

Chu lão đại đau liền bắt đầu ngây ngô, đó chờ xem vợ hại. Chờ liền ha ha , vui sướng khi gặp họa đặc biệt rõ ràng. “Ta thấy Minh Đằng cũng giống bà.”

 

Lý thị vươn ngón tay béo ú: “Ông cố ý.”

 

Cái gấp gáp, cố ý xem nàng hại, thật sự đau c.h.ế.t nàng.

 

Chu lão đại hắc hắc : “Bà quả nhiên là vợ ruột của , xem kìa, bà và giống bao?”

 

Lý thị cảm thấy an ủi, chỉ cắn chồng. “Ông chờ đấy cho lão nương, đợi đến huyện thành dừng chân.”

 

Chu lão đại dám tiếp tục trêu chọc vợ đang tức giận, vợ là thật sự tay. “Đừng ồn ào, cha là bá tước.”

 

Hắn chú ý chính là cái .

 

Lý thị trọng điểm ở chỗ nhà và hoàng thất họ hàng, hai vợ chồng chú ý điểm khác .

 

 

Loading...