Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1151: Bá tước
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:06:59
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân mỉm : “A, , hạ quan gọi là tứ cữu.”
Tiêu Thanh sâu Chu Thư Nhân một cái, cứng đờ xoay . lời của Tiêu Thanh, các quan viên xung quanh đều rõ. Sau đó phản ứng , kinh ngạc chằm chằm Chu Thư Nhân.
Chu Thư Nhân các quan viên gần đó đồng loạt biến sắc, đều thể đoán trong lòng họ đang gì. Vốn tưởng Chu Thư Nhân là một kẻ đáng thương gia tộc nổi bật, ngờ là một Boss ẩn.
Sau đó Chu Thư Nhân cảm thấy , tất cả các quan viên đều chằm chằm ông?
Lương Vương Chu Thư Nhân chỉ trợn mắt, nín thở.
Tề Vương híp mắt, với Lương Vương: “Ngươi lúc đó điều tra .”
Lương Vương mỉm : “A, chỉ là phụ hoàng cho phép .”
Sở Vương: “…”
Nhẩm tính, đắc tội với Chu Thư Nhân bao nhiêu , hình như ít.
Người kinh ngạc nhất là Diêu Văn Kỳ. Diêu Văn Kỳ ôm ngực, Vinh thị nhất tộc thực sự sống, gia phả của Diêu thị nhất tộc là giả, sống sót của Vinh thị nhất tộc là con vợ cả. Diêu Văn Kỳ đến muộn, còn Chu Thư Nhân gọi là tứ cữu.
Diêu Văn Kỳ cuối cùng cũng tại Hoàng thượng triệu lên triều, là ở đây chờ . Ngẩng đầu liền đối diện với ánh mắt của Hoàng thượng. Dòng chính chạy thoát năm đó, là ở tuổi , đối với quá trình diệt tộc của Vinh thị nhất tộc chắc chắn vô cùng rõ ràng.
Diêu Văn Kỳ trong lòng thùng thùng thẳng nhảy, đầu óc ong ong.
Hoàng thượng hài lòng với vẻ mặt biến sắc của Diêu Văn Kỳ, ho khan một tiếng. Liễu công công hô “yên lặng”, trong đại điện trở nên yên tĩnh.
Hoàng thượng tiếp: “Vinh thị nhất tộc chỉ tứ cữu còn sống, còn sáu dì xếp thứ sáu, Vinh Doanh, và cuối cùng là một mạch của tiểu cữu cữu của trẫm, một con duy nhất còn sống đời, cháu trai.”
Các đại thần hiểu, Chu Thư Nhân họ Chu, Chu Thư Nhân gọi Vinh Dụ Đãng là tứ cữu, thì của Chu Thư Nhân chính là Vinh Doanh. Về phần một mạch của tiểu cữu cữu của Hoàng thượng, các đại thần trong lòng nghĩ, Vinh thị nhất tộc thật lợi hại, bao nhiêu thế gia cộng thêm hoàng thất vây truy chặn đường mà còn thể sống sót nhiều dòng chính như , lợi hại.
Diêu Văn Kỳ đồng tử phóng đại, cảm giác hô hấp cũng thoải mái. Nhiều như còn sống, nghĩ đến sự phản công của Vinh thị nhất tộc năm đó, trong lòng càng thêm đau.
Lương Vương sững sờ, phụ hoàng thế mà thật sự tìm . Cũng , nếu tìm , phụ hoàng vì an , cũng sẽ công khai như .
Hoàng thượng : “Thư Nhân, tiến lên một bước.”
Chu Thư Nhân ở trong sự chú mục của lên phía . May mà quen chú ý, những ánh mắt quá phức tạp, ghen tị, ngưỡng mộ, đủ loại cảm xúc.
Uông Cự trợn mắt há hốc mồm, bạn nhất của , thế mà giấu chuyện lớn như , sốc nặng a!
Uông lão gia tử trong mắt là kinh hỉ. Ban đầu liên hôn là vì xem trọng hậu bối, một cảm giác như đang đặt cược. Sau Chu Thư Nhân từng bước thăng chức thành trọng thần, ông nghĩ là thể uống thêm một ly liền, cảm thấy thật tinh mắt. Bây giờ còn một kinh hỉ lớn chờ ông!
Diêu Văn Kỳ nắm chặt ngực, gắt gao chằm chằm Chu Thư Nhân. Hắn cũng ngốc, chú ý đến lời của Tiêu Thanh, bây giờ Chu Thư Nhân tiến lên, cái gì cũng hiểu . Tại Lương Vương đến Chu gia thôn, đây là bí mật mà vẫn luôn tra .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1151-ba-tuoc.html.]
Chu Thư Nhân nhận thấy ánh mắt của Diêu Văn Kỳ, đầu, mỉm , tức c.h.ế.t lão già .
Diêu Văn Kỳ thật sự sắp tức c.h.ế.t . Từ khi gặp Chu Thư Nhân, từng thuận lợi qua. Từng chuyện từng chuyện kể , Diêu Văn Kỳ n.g.ự.c nặng trĩu, nhưng vẫn gắng gượng.
Hoàng thượng tiếp: “Vinh thị nhất tộc là mẫu tộc của trẫm. Trẫm Vinh thị nhất tộc ủng hộ, mới thể chống đỡ qua chiến loạn năm đó. Trẫm tìm kiếm nhiều năm, cuối cùng cần mang theo tiếc nuối gặp mẫu tộc. Công lao của Vinh thị nhất tộc, trẫm khắc ghi trong lòng. Công lao của Chu Thư Nhân, trẫm cũng đều ghi nhớ…”
Sau đó ngài kể những công lao mà Hoàng thượng công khai. Chu Thư Nhân lẳng lặng , ông chịu nổi nhiều công lao như , bởi vì gia tộc chống lưng, ông chỉ là một cái bia ngắm sống, căm ghét quá .
Bây giờ cần nữa, Hoàng thượng chỗ dựa a, còn Vinh thị nhất tộc.
Cuối cùng Hoàng thượng : “Vinh thị nhất tộc giúp đỡ trẫm nhiều, trẫm lòng hổ thẹn. Việc xây dựng Vinh Viên vẫn sẽ tiếp tục. Một mạch của tiểu cữu cữu hôm nay đến, khi tuyên chỉ sẽ .”
Liễu công công cầm ba đạo thánh chỉ. Liễu công công tuyên chỉ, đối với Dụ Đãng ban cho tước hầu, ban phong hào, An Ninh hầu.
Thánh chỉ của Chu Thư Nhân thêm những câu như “cánh tay đắc lực của trẫm”, đều là về công tích. Chu Thư Nhân cũng ban tước bá, phong hào.
Cuối cùng là màn kịch chính, Thi Khanh thể dậy , Hoàng thượng cũng cho Thi Khanh đến thượng triều, càng cho Thi Hoài đến. vẫn ban cho tước hầu, trực tiếp cho Thi Khanh. Thi Hoài nhận gì, trực tiếp bỏ qua Thi Hoài. Vốn nên là công tước, bỏ qua một đời nên giáng một bậc.
Chu Thư Nhân đối với tước vị nhận , thật sự là một kinh hỉ bất ngờ. Vốn tưởng chỉ là một tòa nhà lớn, ngờ kinh hỉ ở đây.
Về phần thánh chỉ của Thi Khanh, Chu Thư Nhân Hoàng thượng, nghĩ đến đầy kho vàng, nga, ông vẫn là một ơn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thánh chỉ của Thi Khanh thể cân nhắc quá nhiều, đề cập đến kim khố, đề cập đến Thi Hoài.
Dụ Đãng tính toán nhiều, tính đến việc Hoàng thượng bỏ qua Thi Hoài, nhưng ban cho tước vị. Ông còn tước hầu, ông hiểu rõ, bởi vì ông nhận cháu trai của Thư Nhân con nuôi, cho nên Hoàng thượng sẽ cho ông tước công.
Dụ Đãng chút chắc chắn, Hoàng thượng rốt cuộc bí mật của Vinh thị nhất tộc .
Tên của Thi Khanh, đối với một đại thần mà , xa lạ. Bởi vì Thi Khanh ở Hàn Lâm Viện thấy, hơn nữa Trương Dương thành thật, Thi Khanh càng là biến mất mặt các đại thần.
Bây giờ đột nhiên , phản ứng nhiều, nhưng nghĩa là phản ứng. Lại là một trận nghị luận, thật sự là ngờ tới, suy nghĩ đủ loại kịch bản khúc chiết về việc chạy nạn của Vinh thị nhất tộc.
Diêu Văn Kỳ lúc chịu cú sốc lớn. Hắn nghĩ đến đích nữ của , chỉ nghĩ đến thế mà là Thi Khanh. Sau đó trong miệng mùi m.á.u tươi, chờ phản ứng việc đích nữ gả cho Thi Khanh, đồng tử của Diêu Văn Kỳ đặc biệt sáng.
Hoàng thượng ở rõ ràng, đáy mắt đầy châm biếm. “Năm đó Vinh thị nhất tộc diệt tộc, trẫm tuổi nhỏ nguy, tự khó bảo .”
Cuộc nghị luận trong triều đình im bặt!
Hoàng thượng mỉm : “Tìm về của Vinh thị nhất tộc, trẫm mới đầu đuôi của cuộc diệt tộc năm đó, mới một chân tướng. Diêu Văn Kỳ, Diêu thị nhất tộc năm đó chính là phụ thuộc của Vinh thị nhất tộc, nga, nên là gia thần, một gia thần nâng đỡ từ đầu, đối với Vinh thị nhất tộc vô cùng hiểu . Ngươi gì ?”
Ánh mắt của đều đổ dồn về phía Diêu Văn Kỳ. Tuy vì Vinh Viên, những ân oán quá khứ nhắc đến, nhưng quá xa xôi, xóa dấu vết. Một đại thế gia chút suy nghĩ, nhưng cũng sẽ mở miệng nhiều.
Những còn cũng , nhưng thể triều đình, ai mà là hồ ly. Lời của Hoàng thượng, tính ám chỉ quá mạnh. Nhìn xem vị An Ninh hầu mới lò, vở kịch thật lớn. Thì Diêu thị nhất tộc kiêu ngạo là do Vinh thị nhất tộc nâng đỡ lên. Vinh thị nhất tộc diệt tộc, Diêu thị nhất tộc cường thịnh, là phản chủ a!