Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1145: Dự cảm không lành

Cập nhật lúc: 2025-09-24 13:47:20
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong chốc lát, cổng phủ Hộ Bộ im lặng, tất cả đều chằm chằm Chu Thư Nhân. Chu Thư Nhân lùi một bước nữa, một lời nào, phất tay áo bỏ .

 

Thi Khanh thở phào nhẹ nhõm, may quá, may quá, Chu đại nhân tiếp tục truy hỏi.

 

Cố Nhâm cũng vội thu túi tiền, cả đầy mồ hôi, cứ tưởng hôm nay xong !

 

Thi Khanh hạ giọng, tự cho là chút hiểu về Chu đại nhân: “Sau thể lỗ mãng như , may mà Chu đại nhân để ý.”

 

Cố Nhâm thở phào hỏi: “Vậy hôm nay còn thể đăng ký ?”

 

Hắn trong lòng vẫn thấp thỏm, lòng bồn chồn dấy lên một dự cảm lành.

 

Thi Khanh nhỏ giọng : “Không , đại nhân bận, sẽ chấp nhặt chuyện nhỏ.”

 

Sự bất an của Cố Nhâm tan biến, đúng , Chu Thư Nhân bận. Hắn cúi đầu che giấu cảm xúc trong mắt, năm nay sẽ mạnh mẽ tu sửa đường sá, nhỏ giọng : “Nghe , Công Bộ nghiên cứu một vật phẩm, dùng để tu sửa đường sá?”

 

Thi Khanh cũng rõ ràng, trong lòng căng thẳng: “Ta cũng , ngươi ?”

 

Vẫn còn thanh trừng !

 

Cố Nhâm hối hận chỉ tự tát miệng , thì vẫn còn là bí mật . “Có thể là nhầm, ngươi cũng , thương nhân chúng tin tức nhiều.”

 

Thi Khanh sâu Cố Nhâm, : “Chỉ là những lời vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.”

 

Cố Nhâm , là vì cho , trong lòng khoan khoái, cuối cùng dự cảm lành cũng tan biến.

 

Chu Thư Nhân trở về liền để ý nữa, rước chuyện . Ông bận, day day ấn đường, tấu chương mà Hoàng thượng phê duyệt cho Công Bộ, mím môi. Tu sửa đường sá là chuyện , nhưng đầu tư cũng lớn. Đừng là cổ đại, ngay cả hiện đại còn nhiều nơi tu sửa đường sá!

 

Chu Thư Nhân tấu chương liền lo lắng, chuyện cũng tại ông. Năm Giang Nam liên tiếp mưa lớn, đê đập mới xây hỏng, như một vòng luẩn quẩn. Cho nên lúc chuyện với Phương đại nhân, ông liền , nếu thứ gì thể thấm nước thì , như cũng cần hàng năm chi ngân sách xây dựng đê đập.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Nói nhiều một chút, đó cũng quên , tiếp tục bận rộn.

 

Phương đại nhân ghi nhớ trong lòng, còn tìm một manh mối trong sách cổ. Không ngờ, năm nay qua Tết bao lâu nghiên cứu , là xi măng. Tuy còn chút tỷ lệ khống chế , nhưng ông thấy cũng cảm thấy tồi.

 

Chu Thư Nhân thở dài, quốc khố vẫn còn mỏng.

 

Trong hoàng cung, buổi tối, Hoàng thượng nhận thông tin đăng ký của Cố Nhâm. Thi Khanh cũng đem tất cả những gì tra giao cho Hoàng thượng.

 

Hoàng thượng trong mắt là vẻ lạnh lùng: “Khó trách tìm , thương nhân trong nước nhiều như . Tiếp tục tra xuống, trẫm hang ổ của chúng.”

 

Thi Khanh nhận lệnh: “Vâng.”

 

Hoàng thượng Thi Khanh đáy mắt đầy phức tạp. Bức chân dung con của Thi Khanh, ngài xem kỹ, cũng vì trong lòng suy đoán, nên càng thêm cảm thấy chút giống út . “Ngươi lên .”

 

Thi Khanh dậy: “Tạ Hoàng thượng.”

 

Hoàng thượng như đang chuyện phiếm hỏi: “Thân thể của ngươi điều dưỡng ?”

 

Thi Khanh kinh ngạc ngẩng đầu, cho rằng Hoàng thượng trúng độc, mà là bất ngờ vì sự quan tâm? Sau đó vội vàng tỉnh táo , Hoàng thượng chắc chỉ là thuận miệng hỏi thôi. “Đã điều dưỡng hồi lâu, phương diện con nối dõi vẫn sẽ gian nan một chút, nhưng thần để ý.”

 

Hắn nghĩ, chỉ là một thanh đao, một con trai, thấu , chỉ cần con trai khỏe mạnh là .

 

Hoàng thượng: “…”

 

Ngài để ý a, sớm , đây đều là vận mệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1145-du-cam-khong-lanh.html.]

 

Ngày hôm , buổi chiều, Tô Huyên từ bên ngoài trở về, mang về cho chồng một ít hoa: “Con dâu thấy tồi, mang về cho thêm chút sắc màu.”

 

Trúc Lan sai nha : “Bày biện ở vị trí thích hợp.”

 

Tô Huyên thấy chồng đang cắt giấy hoa: “Tay nghề của ngày càng , từ xa cứ như là hoa thật .”

 

Trúc Lan cong mắt : “Ta cũng chỉ mấy sở thích thôi.”

 

Gần đây mê mẩn việc gấp hoa, hoa giấy, hoa lụa.

 

Tô Huyên ý định rời . Tướng công Hàn Lâm Viện biên tu, nàng vẫn là huyện chúa cáo mệnh phu nhân. Con đường khoa cử của tướng công thuận lợi, tương lai hứa hẹn, cuộc sống của nàng cũng hài lòng. Vốn , vẻ mặt thư thái. “Hôm nay con ở cửa hàng trang sức gặp Thẩm Di Nhạc, mặt bà bôi mấy lớp phấn.”

 

Có thể thấy cuộc sống thoải mái, đáy mắt đều là quầng thâm, trông già nhiều. Không như nàng, ngược ngày càng trẻ , khuôn mặt hồng hào.

 

Trúc Lan ngẩng đầu: “Chắc là Diêu thế tử ở Binh Bộ thuận lợi.”

 

Chu Thư Nhân và Lý đại nhân quan hệ cũng tệ, đôi khi chuyện phiếm cũng thể một hai câu, chỉ là họ ít khi chú ý đến Diêu Hầu phủ.

 

Tô Huyên quả thật , nhưng nghĩ : “Chắc là .”

 

Trúc Lan : “Con trở về liền trốn ở chỗ , về xem Minh Gia và Ngọc Văn ?”

 

Tô Huyên nghĩ đến con trai là đau đầu: “Mẹ xem, con và Xương Trí cũng nhiều, miệng thằng bé ngừng nghỉ . Buổi sáng mở mắt là miệng rảnh rỗi, mãi cho đến tối ngủ.”

 

Hơn nữa bây giờ ở tuổi , đặc biệt thích hỏi tại , cái gì cũng hỏi tại , còn là tính cách hỏi đến cùng, khó đối phó.

 

Tô Huyên Minh Tĩnh đang ngủ ngon lành chiếc giường đất nhỏ, trong mắt đầy ngưỡng mộ: “Vẫn là con cái phòng lớn ngoan ngoãn.”

 

Trúc Lan : “Đều , đều . Trẻ con cá tính riêng của , nhà chúng gia đình quy củ cứng nhắc.”

 

Tô Huyên duỗi tay sờ sờ đôi chân nhỏ bụ bẫm của Minh Tĩnh, trong mắt là nụ : “Đứa bé giống đại tẩu, cũng đại tẩu đến ?”

 

Vì kỳ nghỉ ngắn, chỉ đơn giản thu dọn . Trúc Lan : “Ta cũng .”

 

Tại tửu lầu, Diêu Triết Dư ở vị trí gần đường uống rượu, buồn bực thất bại, còn khí phách hăng hái của những năm đầu. Mày nhíu chặt buông, xin lệnh chấp thuận, thấy tương lai của .

 

Diêu Triết Dư rót rượu, tất cả ở Binh Bộ đều đang bận rộn, chỉ đẩy rìa. Nhìn đường hối hả phố, quan binh tuần tra kinh thành, buồn bã uống một chén rượu. Đột nhiên ánh mắt dừng , híp mắt gọi hầu đến: “Bám theo chiếc xe ngựa đó, cẩn thận một chút.”

 

Người hầu trở về nhanh: “Mất dấu ạ.”

 

Diêu Triết Dư sâu hầu bên cạnh, vẫy tay: “Ra ngoài .”

 

Diêu Triết Dư rượu cũng uống xong, nhạo một tiếng, thì . Hắn bắt , hầu nhiều năm cũng thể tin tưởng.

 

Tại Hộ Bộ, Xương Nghĩa ở cửa, đến để lĩnh khoản tiền thứ hai. Trong lòng mắng các quan viên Lễ Bộ, nhưng vẫn , tiền vẫn lấy.

 

Chu Thư Nhân thấy con trai, chỉ tấu chương phê duyệt: “Cầm lấy tiền .”

 

Xương Nghĩa tấu chương bàn cha, trong lòng run lên, đến cũng nhiều như . “Cha, cha cũng nên việc và nghỉ ngơi điều độ một chút.”

 

Chu Thư Nhân xua tay: “Ừm, ở đây bận, con cũng về .”

 

Nửa canh giờ , Chu Thư Nhân thấy công công trong cung dẫn Ninh Chí Kỳ đến: “Đây là?”

 

 

Loading...