Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1140: Đối tác hợp tác

Cập nhật lúc: 2025-09-24 09:36:17
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian từng chút trôi qua, Thi Đình kết thúc. Ra khỏi cổng cung, Xương Trí thấy cha đang xe ngựa, liền nhanh chóng chạy tới: “Cha, cha tới đây?”

 

Chu Thư Nhân : “Cha đến đón con về nhà.”

 

Xương Trí cảm nhận tình thương của cha: “Cha, cha mỗi ngày đều vất vả, con trai tự thể trở về.”

 

Chu Thư Nhân chút hoảng hốt, đứa trẻ lúc mới đến, bây giờ thể một gánh vác. “Lần đón tam ca con, của con, cha cũng thể bỏ lỡ.”

 

Xương Trí toe toét, cảm thấy về nhà thư khoe với tam ca, cha tự đến đón . Lại chút căng thẳng, nếu thi thật với cha.

 

Minh Sơn lúc cũng tới. Minh Sơn là theo cha từ bên ngoài trở về gia tộc, qua kỳ khoa cử mới cảm nhận sự của gia tộc, đặc biệt là trong gia tộc chống lưng. Nếu gia đình của tộc thúc, cũng trượt. “Thúc gia.”

 

Chu Thư Nhân cũng hỏi thi thế nào: “Đi, chúng trở về, trong nhà chuẩn lẩu , về ăn lẩu thịt dê.”

 

Xương Trí chút thèm: “Cha, thôi, lên xe ngựa.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Buổi tối, Chu gia ăn cơm tối xong, các phòng liền trở về.

 

Tại phòng lớn, Lý thị trong lòng cứ băn khoăn: “Bà xem lão tứ thể thi đỗ Trạng Nguyên lang nhỉ!”

 

Chu lão đại nghiêm túc : “Bà đừng mặt lão tứ mà nhắc đến. Lão tứ từ nhỏ sách giỏi nhất, tâm cao khí ngạo lắm đấy.”

 

Lý thị trợn mắt: “Ông tưởng ngốc . Hai đều thi đỗ đầu, thể những điều chứ. Đây đang mong đợi .”

 

Chu lão đại nhỏ giọng : “ thấy khó đấy. Mấy ngày nay quán ít, đều đặt cược cho Lưu Tụng công tử.”

 

Lý thị hạ giọng: “Lần kỳ thi mùa xuân là vì Lưu công tử là em trai của trắc phi của Thái tử nên mới đỗ đầu .”

 

Câu Chu lão đại giật , một tay bịt miệng vợ: “Cái miệng của bà cái gì cũng dám .”

 

Lý thị cũng sai , hiệu cho chồng bỏ tay , chút phục : “ cũng tin nghĩ như .”

 

Chu lão đại hắng giọng, thật , nhưng dám bàn tán thôi. Đây đều là những kẻ ăn nho thì chê nho xanh. “Bà nên giữ mồm giữ miệng , đừng để họa là từ miệng mà .”

 

“Được, , nữa. Đây chỉ với ông thôi .”

 

Chu lão đại hừ một tiếng: “Nhà tình hình thế nào bà ?”

 

Lý thị im miệng, chuyển sang chuyện khác: “Ai, chút nhớ cha .”

 

Chu lão đại: “Đợi Minh Vân thi đỗ tú tài, chúng cùng trở về.”

 

“Vâng.”

 

Tại phòng nhị, Triệu thị và Xương Nghĩa cũng đang thầm thì. Xương Nghĩa hiếm khi hôm nay sách học tập. “Ta cố ý hỏi Ngô Minh, Ngô Minh tiếp xúc qua với Lưu gia công tử, miệng Ngô Minh đều khen ngợi, Lưu gia công tử tài hoa.”

 

Triệu thị: “Chàng đừng với lão tứ.”

 

Nàng vẫn nhớ lão tứ luôn treo danh vị Trạng Nguyên lang bên miệng.

 

Xương Nghĩa: “Nàng xem ? Ta cũng dám . Thật lão tứ thi đỗ Trạng Nguyên lang thấy cũng . Con , vẫn nên chịu đựng một chút thất bại thì hơn. Nàng cảm thấy lão tứ quá thuận lợi ?”

 

Trong nhà, lão tứ thuận lợi đến mức cũng cảm thán, duyên phận , một đường thuận buồm xuôi gió, ngay cả con cái cũng là long phượng trình tường, thật đáng ngưỡng mộ.

 

Triệu thị nghĩ : “, quá thuận lợi.”

 

Xương Nghĩa: “Lão tam còn thuận lợi bằng lão tứ. Thật lão tam mới sự dẻo dai, lão tứ còn kém xa!”

 

Tứ nhà cái dáng vẻ công tử bột, trong nhà là rõ nhất.

 

Tại phòng tứ, Xương Nghĩa thi xong , ngược trong lòng còn bận tâm, xuống là ngủ. Làm hại Tô Huyên vô cùng rối rắm, mấy ngày nay thật sự nén c.h.ế.t nàng, thở mạnh cũng dám.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1140-doi-tac-hop-tac.html.]

Tô Huyên xem tướng công đặt đầu xuống gối ngủ, khẽ một tiếng, còn thể ngủ là .

 

Ngày hôm , Minh Vân và mấy nghỉ. Minh Vân ở nhà chuyện với tứ thúc, hỏi tứ thúc một điều hiểu.

 

Minh Đằng thì hẹn Nhiễm Tầm quán , còn kéo cả Minh Thụy cùng.

 

Nhiễm Tầm trong tay cầm bạc. Minh Thụy tròn mắt: “Ngươi đặt cược ?”

 

Lá gan cũng dạng , thiếu đòn !

 

Nhiễm Tầm : “Nhiều đặt cược, thiếu một .”

 

Minh Thụy cũng hiểu rõ, những công tử kinh thành đều ngại chuyện lớn, mỗi đều khuấy động một phen. Đặt cược cũng nhiều, cho nên thật sự ai quản, chỉ là tham gia cho vui.

 

Sau đó, Nhiễm Tầm đặt cược cho Lưu Tụng công tử, còn thúc giục Minh Đằng xem náo nhiệt.

 

Minh Đằng và Minh Thụy liếc , Minh Đằng vốn là đến xem náo nhiệt, thật sự đặt cược. “Không, sợ đánh.”

 

Nếu dám đặt cược cho ngoài, cha sẽ cùng đánh . Hắn lớn từng , cũng cần thể diện.

 

Nhiễm Tầm một cách trêu chọc: “Ngươi dám đặt cược, là ngươi tin tưởng tứ thúc của !”

 

Minh Đằng: “Ngậm miệng ngươi.”

 

Minh Thụy kéo nhị ca: “Đừng xem náo nhiệt nữa, đang kiếm chuyện.”

 

Dụ Đãng và Thi lão gia tử cũng ở quán . Dụ Đãng liếc mắt một cái liền chú ý tới Minh Đằng. Từ khi ý định nhận cháu, thế nào cũng thấy thích, cứ như là cháu chắt của .

 

Thi lão gia tử thấy ánh mắt của bạn cứ chằm chằm mấy đứa trẻ lầu: “Ông quen ?”

 

Dụ Đãng “a” một tiếng: “Đó là hai cháu trai của Hộ Bộ thị lang Chu đại nhân.”

 

Thi lão gia tử , vội vàng qua, chỉ là mấy đứa trẻ kéo khỏi quán . Thi lão gia tử ngưỡng mộ : “Cháu đích tôn của Chu đại nhân thật ít.”

 

Dụ Đãng: “Trong nhà chỉ một chính thê, hậu viện thanh tĩnh, con cái chỉ cần bệnh tai, tự nhiên sẽ sống sót nhiều.”

 

Thi lão gia tử cảm thấy như đang kháy. Ông thất ít, lúc trẻ sảy thai thật sự là chuyện thường, một thi hai mạng cũng . Ông cầm lấy chén : “Thanh tĩnh một chút quả thật .”

 

Đang chuyện, mặt : “Vừa còn tưởng lầm, Thi thật là ông . Nhiều năm gặp, còn tưởng ông qua đời .”

 

Thi lão gia tử ngẩng đầu, là đối tác hợp tác nhiều năm, bạn thương nhân từ những năm đầu. “Lão Cố là ông . Ta là bệnh, việc nhà giao cho Thi Khanh, vẫn luôn ở trong phủ dưỡng bệnh!”

 

Tuy xưng hô là lão Cố, nhưng tuổi cũng lớn, nhỏ hơn Thi lão gia tử một thế hệ.

 

Thi lão gia tử nhớ lời con trai , thể qua với những bạn . “Ta đang bạn ở đây, cơ hội chuyện nhé?”

 

Nam tử dường như để ý liếc mắt một cái, : “Được.”

 

Dụ Đãng đợi vẫn chằm chằm bóng lưng. Thi lão gia tử thấy : “Quen ?”

 

Dụ Đãng : “Ta đầu tiên đến kinh thành, thể quen . Là bạn của ông ?”

 

Thi lão gia tử : “Ông cũng nhà là thương nhân, nam về bắc quen ít . Vị chính là đối tác hợp tác kinh doanh , ngờ gặp ở kinh thành.”

 

Dụ Đãng : “Có thể kể cho một chút ?”

 

Thi lão gia tử trong lòng chút kỳ lạ. Dụ Đãng một cái: “Ta chỉ là tò mò thôi.”

 

Thi lão gia tử : “Họ là thương nhân chạy tuyến nam bắc, mỗi năm chạy hai chuyến. Việc kinh doanh của họ lớn, tự hai tuyến kinh doanh nam bắc, đối tác hợp tác nhiều, Thi gia chúng chỉ là một trong đó ở phương bắc.”

 

Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân bất ngờ khi tứ cữu đến Hộ Bộ tìm ông.

 

 

Loading...