Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1130: Qua đời

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:06:14
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, Trúc Lan ăn bánh ngọt tinh xảo trong cung. Ngự trù quả là ngự trù, tay nghề cao hơn đầu bếp trong phủ chỉ một bậc. Bà ăn Chu Thư Nhân kể chuyện trong cung, phủi vụn bánh tay: “ là tự dưng thêm một ông cữu.”

 

Chu Thư Nhân sờ sờ mặt : “Bà xem nếu giống thì bao.”

 

Ông thật ghét bỏ diện mạo của .

 

Trúc Lan cẩn thận : “Ai !”

 

Chu Thư Nhân: “…”

 

Chính ông ghét bỏ là một chuyện, vợ ghét bỏ là chuyện khác, ông trừng mắt.

 

Trúc Lan tủm tỉm : “Ghét bỏ cũng ly hôn , cứ thế mà sống tạm qua ngày thôi!”

 

Chu Thư Nhân hừ hừ: “Lại nữa là lật mặt đó.”

 

Trúc Lan chẳng sợ: “Lật , nếu ông ngủ riêng.”

 

Người gì mà dính , càng ngày càng dính. Trước ngủ chung trời nóng còn ghét bỏ , cách xa , mấy năm nay thì , trời nóng cũng sáp gần.

 

Chu Thư Nhân mắt trừng to hơn, ngủ riêng thì ngủ riêng, nhưng đến bên miệng nuốt trở về: “Quân tử chấp nhặt với nữ tử.”

 

“Ha ha.”

 

Sáng sớm hôm , Trúc Lan và Chu Thư Nhân mới dậy, Tống bà tử báo: “Tối qua Ninh Quốc Công phu nhân mất .”

 

Tay Trúc Lan đang mặc y phục khựng : “Mất lúc nào?”

 

“Vào giờ Tý, sáng sớm nay Quốc Công phủ cho đến báo tin.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Trúc Lan mặc xong y phục, thở dài: “Cũng coi như thoát khỏi khổ ải.”

 

Nằm liệt giường bệnh, mỗi ngày đều là dằn vặt, sớm cũng là giải thoát sớm.

 

Tống bà tử tiếp: “Bên ngoài đang tuyết lớn.”

 

Trúc Lan đợi rèm kéo , thấy tuyết quả thật nhỏ, xuyên qua lớp kính, bông tuyết lớn. “Ngày .”

 

Chu Thư Nhân cũng mặc xong: “Tốt cũng ảnh hưởng đến Quốc Công phủ.”

 

Trúc Lan nghĩ cũng , tầng lớp quyền quý, hạ nhân đông đảo, tang sự vẫn sẽ tổ chức long trọng.

 

Ăn sáng xong, Chu lão đại vẫn trong trạng thái ngơ ngác. Hôm qua Xương Nghĩa , Trúc Lan cuối cùng cũng thể bỏ sót lão đại, lão đại dù cũng là trưởng tử, sẵn tiện luôn cho Xương Lễ .

 

Chu lão đại thể với vợ, chỉ thể tự nén , cả đêm suy nghĩ nhiều.

 

Xương Nghĩa và Xương Trí cũng hoang mang, vốn tưởng chỉ là từ nông thôn , ngờ oai phong như . Nói gọn , cũng là chút quan hệ họ hàng với Hoàng thượng a.

 

Xương Trí cuối cùng cũng hiểu tại Lương Vương mỗi gặp đều đánh cố nhịn.

 

Trúc Lan ăn cơm xong liền ném một tin động trời: “Ninh Quốc Công phu nhân mất .”

 

Xương Nghĩa sững sờ: “Năm nay đúng là nhiều chuyện thật.”

 

Xương Lễ hỏi: “Mẹ, con cùng nhé?”

 

Trúc Lan gật đầu: “Ừ.”

 

Ăn sáng xong, Chu Thư Nhân và Xương Nghĩa cùng xe ngựa , đến Hộ Bộ , đó đưa Xương Nghĩa đến Lễ Bộ.

 

Trên xe ngựa, Xương Nghĩa ôm lò sưởi tay: “Cha, cha thật sự suy nghĩ gì ?”

 

Chu Thư Nhân hừ một tiếng: “Cha con còn mệt c.h.ế.t .”

 

Xương Nghĩa im bặt, ông hiểu , cha thật sự dính dáng gì đến vinh quang của Vinh thị nhất tộc. Nghĩ cũng đúng, bản cha lợi hại, cần dựa vinh quang đó Chu gia cũng kém.

 

Chu Thư Nhân nghiêm túc : “Con đừng nảy sinh ý đồ xa gì, nếu con dám, xem đánh gãy chân con .”

 

Lâu năm động dao, đừng tưởng ông c.h.é.m xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1130-qua-doi.html.]

 

Xương Nghĩa sống lưng lạnh toát: “Con ý đồ gì ạ.”

 

Khụ, ý đồ là thể nào, nhưng bây giờ thì thật sự ý đồ gì, cha là thật sự thể xuống tay.

 

Tại Ninh Quốc Công phủ, Trúc Lan đến tính là sớm, Quốc Công phủ một màu trắng xóa, xe cộ qua tấp nập. Lúc Trúc Lan xuống xe ngựa, tuyết dày nửa thước, váy áo đều dính tuyết.

 

Quốc Công phủ việc nhanh nhẹn, tối qua chuẩn xong xuôi. Đến đại sảnh đặt linh cữu, Ninh Hầu gia và Ninh thế tử đang quỳ đốt vàng mã, phía còn Ninh Chí Kỳ và mấy cháu trai, cháu dâu.

 

Con cháu chắt cũng đều quỳ, thấy Ninh Quốc Công .

 

Người đến , còn đến lượt Trúc Lan, Thái tử và Thái tử phi cùng đến, đang quỳ đều dậy.

 

Thái tử thắp hương xong : “Một lát nữa mẫu hậu sẽ khỏi cung.”

 

Nếu tối qua nhận tin, mẫu hậu ngất , thì cùng ngài khỏi cung .

 

Ninh Hầu gia sững sờ: “Tối qua lão thái thái thanh thản.”

 

Mẹ còn sống cũng là chịu khổ, mấy ngày nay đổ bệnh, ông con trong lòng cũng dằn vặt, lão thái thái gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, thật cũng , chịu tội.

 

Thái tử trực tiếp lơ nhị cữu. Đối với ông ngoại bà ngoại, ngài thật cận nhiều. Ngài là Thái tử, quá cận với nhà ngoại , nên vẫn luôn giữ cách, ông ngoại bà ngoại cũng giữ cách, cho nên cũng nhiều tình cảm.

 

Chủ yếu là ngài chú ý đến nhà ngoại, vì chuyện của em trai út, mới chú ý đến Ninh Quốc Công phủ nhiều hơn, hơn nữa ngài thật sự bận, tình cảm càng ít .

 

tình cảm nghĩa là giận cá c.h.é.m thớt. , ngài đang giận cá c.h.é.m thớt nhị cữu.

 

Thái tử đợi Thái tử phi chuyện xong với Tống thị, mới mở miệng: “Cô xem ông ngoại, một lát sẽ về cung.”

 

Ninh Tự: “Vâng.”

 

Bên Trúc Lan cũng chuẩn rời , Tuyết Hàm và Dung Xuyên hai bên. Trúc Lan : “Các con cần tiễn .”

 

Tuyết Hàm : “Hôm qua bà nội đột ngột, chút hỗn loạn, con kịp đưa Lâm Hi về. Mẹ, lát nữa đến Hầu phủ đón Lâm Hi về nhé, con và Dung Xuyên Quốc Công phủ.”

 

Trúc Lan : “Được, đến Hầu phủ đón Lâm Hi, chăm sóc Lâm Hi, các con thể yên tâm.”

 

Tuyết Hàm thở phào một , tối qua thật sự quá đột ngột, nàng và Dung Xuyên đều kịp sắp xếp cho con gái, nàng vẫn luôn đợi đến!

 

Rất nhanh đến cửa Quốc Công phủ, Trúc Lan với vợ chồng Tuyết Hàm: “Trời lạnh giá, các con cũng chăm sóc cho bản .”

 

Dung Xuyên : “Mẹ, con sẽ chăm sóc cho Tuyết Hàm, cần lo lắng.”

 

“Ừ.”

 

Trúc Lan lên xe ngựa, thẳng đến Ninh Hầu phủ. Đến Hầu phủ, quản gia trực tiếp dẫn bà đến sân của vợ chồng Tuyết Hàm. Tối qua Tuyết Hàm chắc dặn dò thu dọn hành lý, lúc bà hành lý thu dọn xong.

 

Trúc Lan ôm Lâm Hi đang tỉnh, hỏi v.ú nuôi: “Con bé ?”

 

Vú nuôi cẩn thận đáp: “Không ạ, tiểu thư vẫn luôn ngoan.”

 

từng thấy đứa trẻ nào ngoan hơn tiểu thư, chỉ khi đói hoặc khó chịu mới rên rỉ.

 

Trúc Lan hôn cháu ngoại gái, đó bọc con bé : “Chúng thôi.”

 

Tại Quốc Công phủ, Trương Dương đến muộn, Thái tử rời . Lúc Trương Dương đến lúc gặp Hoàng hậu.

 

Lúc Hoàng hậu còn tâm trí để ý đến Trương Dương. Vốn dĩ là con trai giả, bây giờ Hoàng hậu một lòng đều đặt mẫu qua đời, càng là trực tiếp lơ Trương Dương mà .

 

Hoàng hậu lơ Ngũ hoàng tử, các mệnh phụ phu nhân đến viếng đều sững sờ, lơ cả con trai ruột, quá kỳ lạ.

 

Trương Dương quan tâm. Khi thế của , nhất định sẽ khó chịu, bây giờ thì quan tâm, thật sự quan tâm. Bây giờ còn nhằm Trương Cảnh Hoành, đều là giả dối kẻ tám lạng nửa cân, đều là chim tu hú chiếm tổ, cũng tư cách gì để oán hận.

 

Tề Vương phi đang xem náo nhiệt, kéo tay Tề Vương: “Sao thấy chỗ nào cũng kỳ quái ?”

 

Tề Vương cảm thấy kỳ lạ, ngược chằm chằm Hoàng hậu nương nương đang quỳ . Vị cả của ngài thật lợi hại, rõ đều là con trai giả mà vẫn thể nhẫn nhịn, khó trách bao nhiêu năm qua, mẫu phi của ngài bao giờ chiếm thế thượng phong.

 

Tề Vương phi lòng như lửa đốt, bây giờ rảnh rỗi, bà thích hóng chuyện, đủ loại chuyện trong kinh thành. Người bên gối rõ ràng phát hiện bí mật mà cho bà, sắc mặt bà khó coi: “Hừ.”

 

 

Loading...