Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1113: Bản đồ
Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:26:18
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chớp mắt trôi qua mười mấy ngày. Ngày mai chính là ngày Tuyết Hàm hết cữ. Trúc Lan và Chu Thư Nhân ngủ từ sớm. Chu Thư Nhân vì tham gia lễ đầy tháng của cháu ngoại gái nên cố ý xin nghỉ.
Đang ngủ mơ màng, ngoài cửa vang lên tiếng gõ dồn dập. Giọng của Thanh Tuyết: "Lão gia."
Trúc Lan tỉnh , đẩy Chu Thư Nhân vẫn còn đang ngủ: "Thanh Tuyết tìm , chắc là Hoàng thượng việc."
Chu Thư Nhân lập tức tỉnh táo. Trúc Lan xuống giường châm nến, Chu Thư Nhân mặc xong quần áo. Chu Thư Nhân : "Ta ngoài xem , chắc là chuyện về Vinh gia. Nàng cứ ngủ tiếp ."
Trúc Lan cũng đoán như : "Được, cũng cẩn thận một chút."
Chu Thư Nhân tùy tiện búi tóc, thấy Thanh Tuyết, Thanh Tuyết cúi đầu : "Liễu công công đang ở ngoài cửa phủ chờ lão gia."
Chu Thư Nhân gật đầu ừ một tiếng, chỉ là đến đón . "Ngươi lui xuống ."
Thanh Tuyết nhanh chóng lui xuống, nhưng trong lòng vẫn nhịn suy đoán. Từ khi bại lộ, nàng mệnh lệnh mới. Nửa tháng , nàng mệnh lệnh, đó chính là bảo vệ cho lão gia và chủ mẫu.
Chu Thư Nhân lên xe ngựa, chỉ một Liễu công công. Tuy ánh nến trong xe ngựa sáng, Chu Thư Nhân vẫn thấy rõ ràng: "Sắc mặt của công công lắm."
Liễu công công nửa tháng ngủ ngon: "Gần đây chút bận."
Chu Thư Nhân hỏi nhiều. Gần đây đừng là Liễu công công, ngay cả Hoàng thượng cũng khó gặp. Thượng triều Thái tử, hạ triều vẫn là Thái tử. Trừ khi chuyện trọng đại, dễ dàng gặp Thái tử.
Lương vương dạo gần đây sắc mặt , Sở vương thì vô cùng bận rộn. Trước hận thể ngày nào cũng mặt ở triều đình, nửa tháng nay một thời gian thấy Sở vương.
Xe ngựa dừng , Chu Thư Nhân xuống xe, là Vinh Viên. Chàng và vợ đoán đúng. Vào vườn, trong vườn phòng nghiêm ngặt. Đến nơi, Chu Thư Nhân hoảng sợ, đây là xây lăng mộ ? Toàn bộ khu đất đều đào lên.
Chu Thư Nhân theo Liễu công công xuống những bậc thang đào sẵn, từng bước xuống. Cánh cửa đá khổng lồ mở .
Chu Thư Nhân thấy vết m.á.u mặt đất, còn tươi mới, lập tức hiểu , nơi cơ quan.
Đi trong, còn vết m.á.u nữa. Chu Thư Nhân chú ý tới, những chiếc chìa khóa cắm vách tường. Chàng trợn to hai mắt, mở mang tầm mắt, đây căn bản là chìa khóa mở cửa, đây là chìa khóa khởi động cơ quan.
Lối dài, nhanh thấy Hoàng thượng và Thái tử. Hoàng thượng trong tay ôm một chiếc rương. Chu Thư Nhân thêm vài . Hoàng thượng mấy năm nay quý trọng mạng sống, đều thấy rõ. Những đồ vật xa lạ cũng tự động tay. Bây giờ ôm lấy, hiển nhiên đồ vật bên trong quan trọng hơn cả sinh mệnh.
Chu Thư Nhân chào hỏi: "Thần khấu kiến Hoàng thượng."
Hoàng thượng tâm trạng : "Thư Nhân mau dậy. Trẫm thật sự đoán đúng. Tài sản của Vinh gia vẫn luôn ở trong phủ của Vinh gia, thật sự trẫm đào lên . Người đều Vinh gia giàu địch quốc, một chút cũng giả."
Chu Thư Nhân chỉ thấy Thái tử khởi động một cơ quan, cánh cửa mặt mở . Sau đó trái tim chịu nổi. Phải rằng, liên tiếp mở mấy cánh cửa, bên trong là vàng. "Cái , cái ..."
Nhiều quá, ở phủ của Trương thị nhất tộc gặp chỉ là chuyện nhỏ.
Hoàng thượng từng thất thần qua. Tay tự giác ôm chặt chiếc rương, với Chu Thư Nhân: "Ngươi cũng là một phần của Vinh gia, cho nên để ngươi xem. Sau đó trẫm sẽ niêm phong nơi , lấp và để một lối , đợi đến khi tìm hậu nhân của Vinh gia."
Chu Thư Nhân tinh ranh bao. Hoàng thượng đây là để đến chứng, chứng tỏ Hoàng thượng lấy. Thật sự gì cho . Tiền bạc thì lấy, còn danh tiếng . "Hoàng thượng thánh minh."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hoàng thượng mặt dày vô cùng, ừ một tiếng, chằm chằm Chu Thư Nhân. Nếu cảm nhớ vì ông mà để đường lui, ông cũng dùng một khoản tiền lớn của Vinh gia để tạo phản. Có Chu Thư Nhân ở , ông thật sự d.a.o động trong việc tìm kiếm hậu nhân của tiểu cữu cữu.
Hoàng thượng sờ sờ chiếc rương trong tay. Người vẫn tìm, nếu tìm thấy, ông cũng sắp xếp thỏa khi thoái vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1113-ban-do.html.]
Chu Thư Nhân cúi đầu, cảm nhận Hoàng thượng đang . Tâm tư của Hoàng thượng khó đoán, vẫn nên giả ngốc thì hơn.
Nửa canh giờ , Hoàng thượng một ở trong tẩm cung, một nữa mở chiếc rương . Trong rương là bản đồ, bản đồ hải ngoại, đánh dấu là mỏ vàng, còn một khoáng sản, cả ở các quốc gia khác. Vinh gia nhiều vàng như , cũng là từ hải ngoại vận chuyển về.
Hoàng thượng vuốt ve những dấu hiệu bản đồ, chằm chằm bàn tay gầy gò khô khốc của , lâu nhúc nhích, cuối cùng biến thành một tiếng thở dài: "Già , nếu trẻ mười tuổi."
Trong mắt Hoàng thượng là dã tâm. Những tiểu quốc xung quanh... Hoàng thượng từ từ thu bản đồ. Đây mới là vật quý giá nhất của Vinh gia. Cất trong rương, Hoàng thượng cảm thấy để ở cũng yên tâm. Thiêu , , ông cũng sợ lỡ như bệnh tật gì, dặn dò rõ ràng sẽ gây họa cho Thái tử.
Ngày hôm , Trúc Lan nghỉ ngơi . Bà vẫn luôn chờ Chu Thư Nhân trở về, hai trò chuyện một lúc mới ngủ. Ăn sáng xong, còn đến Ninh Quốc Công phủ.
Cháu ngoại gái đầy tháng, chỉ Thái tử phi đích đến, mà Tề Vương phi cũng đến, ngay cả Sở vương phi cũng mặt.
Tuyết Hàm trợn tròn mắt. Về phần con gái chuyền tay bế, nàng cũng để ý nữa. Trong lòng chút hoảng sợ, nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, các vị là tin con gái con phúc khí lớn đấy chứ? Vậy đây."
Trúc Lan con gái, con gái vẫn thế của Dung Xuyên, an ủi : "Yên tâm, vì phúc khí của đứa trẻ ."
Tuyết Hàm trong lòng càng cảm thấy kỳ quái. Không vì đứa trẻ, là vì ai? Nàng thật sự cảm thấy mặt mũi lớn đến mức thể khiến Thái tử phi đích đến, còn tặng lễ vật quý trọng, ngay cả Tề Vương phi cũng tặng lễ vật quý trọng.
Sở vương phi hỏi nhị tẩu: "Lễ vật của nhị tẩu cũng quá quý trọng."
Tề Vương phi cũng ngây , vì đây là lễ vật do vương gia chuẩn . "Đừng , ngươi cũng đến?"
Sở vương phi thầm nghĩ, vì vương gia nhà bảo nàng theo Tề Vương phi. Chỉ là lễ vật của Thái tử phi và Tề Vương phi quá quý trọng, nàng liền vẻ mất mặt, trong lòng vui.
Du thị vốn dĩ ghen tị, bây giờ thấy Thái tử phi và những khác, lòng ghen tị liền còn nữa. Chênh lệch quá lớn, nàng ghen tị cũng nổi.
Tống thị thì ngưỡng mộ. Con trai của bà đầy tháng cũng cảnh tượng như hôm nay. Trong lòng bà quy công cho giờ sinh của đứa trẻ.
Thái tử phi ôm đứa trẻ. Đây mới là cháu gái ruột của phụ hoàng và mẫu hậu. Đứa nhỏ mày mắt , chọn những nét của cha mà lớn lên, vài phần giống mẫu hậu.
Tại tiền viện, Dung Xuyên chiêu đãi Thái tử và mấy vị vương gia. Trương Dương dạo gần đây khiêm tốn. Xảy chuyện quan trọng, dễ dàng khỏi phủ, ngay cả thượng triều cũng ít . Đây vẫn là đầu tiên khỏi phủ trong mấy ngày gần đây.
Tề Vương trái , lúc thì Dung Xuyên, lúc thì Trương Dương, rũ mi mắt xuống. Nếu Trương Dương quân cờ quan trọng, Dung Xuyên chắc sớm trở về hoàng thất.
Sở vương thấp giọng hỏi: "Nhị ca cứ lão ngũ mãi ?"
Tề Vương : "Lão ngũ bắt đầu khiêm tốn . Ta là lâu gặp nên mới nhiều một chút . Nhìn lão ngũ giống như béo lên nhiều."
Sở vương nhạo một tiếng: "Hắn là do bồi bổ quá đà."
Tề Vương nhiều hơn, cũng theo đó mà .
Trong hoàng cung, Hoàng thượng cho Thi Khanh về vết bớt: "Ngươi cho tra."
Thi Khanh ghi nhớ vết bớt trong lòng, trong lòng tự tin, mặt cũng thể hiện : "Vâng, thần nhất định sẽ , quyết để Hoàng thượng thất vọng."
Hoàng thượng: "Đi ."