Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1096: Đến Chu gia thôn xem thử
Cập nhật lúc: 2025-09-23 15:16:58
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chớp mắt trôi qua bảy ngày, Chu gia ở kinh thành nhận thư của Xương Trí. Do hạn hán, thư tín cũng nhanh như .
Trúc Lan vui vẻ đoán, to bức thư: "Lão gia, quê nhà hai ngày mưa lớn, lúc trong ruộng còn thiếu nước."
Sau đó, lời của bà dừng , mắt mở to. Bà thật sự ngờ, mộ bia của cha chồng còn chôn đồ vật. Bà cẩn thận hồi tưởng, ừm, thể nhớ nhiều. Trí nhớ của con thể nhớ hết thứ, huống chi nhiều năm như , bà là giả.
Trúc Lan thể nhớ là bà bà c.h.ế.t nhắm mắt. Bây giờ phát hiện đồ vật, đổi là bà, bà cũng c.h.ế.t nhắm mắt. Bà bà thật là một kín tiếng, lúc mới bệnh , nhưng cũng , ai thể ngờ một cơn bệnh qua khỏi.
Trúc Lan đặt thư xuống. Phần mộ tổ tiên dời , chỉ là đồ vật trong chiếc rương đó, bà thật sự tò mò. Bà đưa tay tính ngày, còn mấy hôm nữa mới đến lập thu. Tuy kỳ thi hương năm nay vẫn tiếp tục, nhưng cẩn thận tính cũng mất mấy tháng.
Triệu thị thấy đang tính toán gì đó: "Mẹ, con quê nhà gửi thư về."
Trúc Lan hiệu cho Triệu thị mau : "Bên ngoài nóng quá, mau đây ."
Triệu thị quả thực nóng chịu nổi: "Mấy ngày một trận mưa nhỏ, một chút tác dụng cũng ."
Trúc Lan im lặng. Đâu chỉ vô dụng, đất còn kịp ướt. Vất vả lắm mới mong trời mưa, thật quá thất vọng. "Hồ nhà chúng dọn sạch ?"
Triệu thị xót xa thôi: "Đã dọn gần xong . Nhiều cá như , ai!"
Trúc Lan cũng xót. Cá nhà nuôi , chỉ là hạn hán nghiêm trọng, nước hồ nhà cạn nhiều, mấy ngày liền c.h.ế.t ít cá. Cuối cùng quyết tâm, bằng dọn sạch hết, chọn một ít cá con lớn nuôi trong chum nước to, còn đều phân phát.
Bây giờ thị trường thiếu cá, nước sông cạn , nhưng cũng khô cạn.
Trúc Lan tình hình ở quê nhà: "Tuy lúa ảnh hưởng, nhưng trong ruộng chắc là thiếu nước."
Triệu thị là cảm xúc sâu sắc nhất: "Mẹ, năm đó con một đường chạy nạn đến Chu gia thôn, dọc đường thấy một màu xanh nào, mãi cho đến khi đến Chu gia thôn. Mẹ, phong thủy ở quê nhà thật ."
Trúc Lan chớp chớp mắt. Bà thật tin những thứ , nhưng thật sự kỳ lạ. Thư của Xương Trí , chỉ khu vực gần Chu gia thôn mới mưa lớn, những nơi khác lượng mưa lớn.
Tại quán ở kinh thành, Ngọc Sương và Ngọc Lộ cùng Minh Vân và Minh Đằng ngoài. Ngọc Sương tiếng kể chuyện trong quán : "Hạn hán thế mà quán cũng ảnh hưởng nhiều."
Minh Vân cắn hạt dưa: "Đoàn thuyền mua lương thực đầu tiên trở về, triều đình sắp xếp phát lương thực, cuộc sống hàng ngày ở kinh thành ảnh hưởng nhiều lắm."
Trừ việc mua rau, ăn uống phong phú như , kinh thành thật sự ảnh hưởng lớn.
Ngọc Lộ cầm khăn lau đầu ngón tay: "Cha năm ngày trở về ."
Minh Đằng còn lo lắng cho cha: "Cha thuê ít dân tị nạn, cả nam lẫn nữ, cả kinh thành đều . Nhiễm Tầm với , cha trồng rau, ít gia đình cũng theo. Bây giờ dân tị nạn ngoài thành ít nhiều."
Minh Vân nhếch khóe miệng: "Nghe cha , liên tục mấy ngày đều thấy Hoàng thượng."
Ngọc Sương thông minh, chợt hiểu , nhỏ giọng : "Chuyện nhà thuê trồng rau truyền nhanh như , là do sắp đặt?"
Minh Vân tán thưởng gật đầu: "Ừm, nếu sẽ đến mức cả kinh thành ai cũng . Cha bao nhiêu chú ý, những chỉ Chu gia một vị đại gia, chứ quen ."
Ngọc Lộ tủm tỉm: "Như thật , cần mở nhiều quán cháo như . Dân tị nạn dựa lao động của chính để kiếm tiền và lương thực. Nếu các trang viên gần kinh thành đều trồng rau, thì dân tị nạn còn đủ lao động."
Minh Đằng gật đầu, như giúp triều đình giải quyết ít vấn đề. Đột nhiên, Minh Đằng chằm chằm xuống lầu: "Ai, đại ca, xem là Lưu Phong và mấy vị nhà Cổ gia ?"
Minh Vân kỹ: "Thật đúng là họ, chỉ là mấy từng thấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1096-den-chu-gia-thon-xem-thu.html.]
Minh Vân và mấy ở một phòng riêng lầu hai. Cổ Lưu Phong và mấy cũng lên lầu, liếc mắt một cái liền thấy . Lưu Phong thấy Ngọc Sương, mắt sáng rực lên.
Cổ Lưu Phong bước nhanh hơn, vẻ vội vàng. Điều cũng thể trách Cổ Lưu Phong. Năm nay Chu gia nhiều việc, một thời gian đến Chu gia, gặp vị hôn thê đính hôn khó. "Minh Vân, Minh Đằng."
Sau đó dừng : "Hai vị Chu tiểu thư."
Ở bên ngoài tiện gọi tên, Cổ Lưu Phong chút tiếc nuối. Tuy chào hỏi, nhưng mắt rời khỏi Ngọc Sương.
Ngọc Sương cầm quạt che mặt, tai chút đỏ lên. Ngọc Lộ thì thoải mái gật đầu.
Minh Vân mấy vị theo Cổ Lưu Phong, con trai của Cổ đại nhân, còn quen . "Mấy vị trông lạ mặt."
Lưu Phong thu hồi ánh mắt giới thiệu: "Đây là cháu trai của bá mẫu . Không bên ngoài đang hạn hán , nên gần đây mới kinh. Hôm nay dạo khắp kinh thành."
Minh Vân gật gật đầu, vợ của Cổ Trác Dân là Đinh thị, mấy vị công tử là công tử nhà họ Đinh.
Mấy vị công tử nhà họ Đinh nghi hoặc . Từ cách ăn mặc của đối phương, khiến mấy vị dám mở miệng. Nhìn một đeo ngọc bội, một ăn mặc sang trọng, cẩn thận .
Cổ công tử ở , nhưng tiếc là nữ quyến của Chu gia, chỉ thể trong lòng tiếc nuối. "Ta phòng riêng đây, Minh Vân công tử hẹn gặp ."
Minh Vân : "Sau cơ hội sẽ mời Cổ công tử uống ."
Lưu Phong thì phịch xuống: "Đại ca, qua đó nữa."
Cổ công tử là từng trải, cũng mong Lưu Phong ở . Nhị gia của Chu gia quan, con đường quan lộ đang hanh thông. Cha sợ Chu gia hủy hôn. "Được."
Phòng riêng nửa mở, rèm buông xuống. Ngọc Sương mới buông chiếc quạt đang cầm, hai tay nắm chặt cán quạt, vẫn còn chút căng thẳng.
Minh Vân đặt chén trong tay xuống, âm thanh nhỏ. Cổ Lưu Phong dám thẳng. "Trời nóng như , các ngươi ngoài?"
Minh Vân: "Hôm nay nghỉ, ở trong phủ đợi cũng chán, nên ngoài dạo."
Lưu Phong thầm đạo may mắn. Vốn dĩ kiên nhẫn ngoài, may mà ngoài.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Sau hai tuần , phòng yên tĩnh dừng chân bên ngoài.
Mấy vị cô nương, Ngọc Sương ngẩng đầu , là hai vị cô nương nhà họ Cổ, còn hai vị khác, một lớn tuổi hơn một chút, mười sáu, mười bảy, một nhỏ hơn, mười ba, mười bốn. "Hôm nay các ngươi cũng ngoài ?"
Hai vị cô nương nhà họ Cổ mặt chút tự nhiên. Các nàng ghen tị với Chu Ngọc Sương. Trước nịnh hót Chu Ngọc Sương, nhưng trong lòng coi thường, ai bảo cha của Chu Ngọc Sương là bạch . Bây giờ càng ghen tị hơn, cha của Chu Ngọc Sương quan. " , ngờ hai vị Chu tiểu thư hôm nay cũng đến uống ."
Ngọc Sương nhạt. Nàng chào hỏi là khách sáo, thật tưởng nàng hai vị Cổ tiểu thư đang ghen tị .
Tại một thị trấn ở Đông Bắc, Lương vương mặt trầm xuống. Từ khi khỏi kinh thành, tâm tư của còn đặt việc tìm kiếm nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hộ vệ của Lương vương: "Vương gia, chúng một mạch, nên dừng tìm kiếm một chút ?"
Dù là giả vờ cũng giả vờ một chút chứ. Vương gia thì , một mạch chạy nhanh.
Lương vương hừ một tiếng: "Tìm cái quái gì, thể tìm cái gì chứ. Đến nơi phát hiện quan tài , đó đến Bình Châu. Tứ công tử của Chu gia về quê tham gia thi hương, lúc bổn vương xem."