Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1088: Dấu vết
Cập nhật lúc: 2025-09-23 13:40:38
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chớp mắt trôi qua nửa tháng. Mặc dù khu vực lân cận kinh thành vẫn mưa, nhưng việc đào giếng diễn thuận lợi. Thái tử lo sợ các quan viên cấp sẽ lừa gạt triều đình, tham ô tiền đào giếng mà thực hiện, nên cử đến các châu hạn hán để giám sát.
Nhà Trúc Lan cũng đào giếng. Người xem mạch nước kinh nghiệm phong phú, chỉ đào vài là nước, bản lĩnh lợi hại.
Kinh thành cũng náo nhiệt. Các đại phu dân gian trong kinh thành tham gia kỳ khảo thí và kết quả. Những đại phu đỗ đạt từ tháng sẽ lĩnh bổng lộc.
Chu Thư Nhân cũng thở phào nhẹ nhõm. Những gì thể nghĩ đến đều nghĩ tới. Nếu quốc khố đủ ngân lượng, chỉ cần mua thêm lương thực là .
Trúc Lan ở nhà nhận thư từ Từ Châu. Từ Châu giáp biển, giữa phía nam và phía bắc, hạn hán, cũng mưa lớn, thể coi là mưa thuận gió hòa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan danh sách đồ mang về, con trai gửi ít hải sản khô. Chu gia thiếu thức ăn, trong phủ hai cái giếng, mạch nước dồi dào, nên trong vườn vẫn trồng rau.
Mấy ngày , Trúc Lan còn nhận thư của lão tứ. Quê nhà lẽ thật sự phong thủy , mấy ngày liền mưa, hoa màu tuy ảnh hưởng một chút nhưng nhiều.
Triệu thị mở miệng: "Không tình hình ở Lễ Châu Thành thế nào."
Trúc Lan cũng một thời gian nhận thư từ Lễ Châu Thành. "Năm đó đào ít hầm băng. nếu cũng hạn hán, vườn cây ăn quả e là sẽ gặp nạn."
Trúc Lan hỏi Tống bà tử: "Sắp đến ngày nghỉ của Dương Văn ?"
Tống bà tử vẫn luôn nhớ ngày: "Còn ba ngày nữa."
Trúc Lan ghi nhớ: "Đợi Dương Văn trở về, sẽ hỏi xem đứa nhỏ nhận tin tức gì ."
Triệu thị vẫn lo lắng cho em trai, duy nhất bên nhà đẻ. Mấy năm nay quan hệ , tình cảm cũng ngày càng sâu đậm. "Mẹ, con cử đến Lễ Châu xem , để tránh tin tức chỉ báo hỷ báo ưu."
"Được, cứ cử đến Lễ Châu xem."
Đang chuyện, Vương quản gia cầm thư tiến : "Chủ mẫu, thư của nhị gia."
Trúc Lan thẳng : "Mau mang đến cho xem."
Triệu thị cũng vội vàng ngóng cổ. Chồng nàng gần nửa năm .
Trúc Lan xem xong thư, miệng toe toét: "Đã đến cảng Bình , ngày mai sẽ về kinh. Nếu ngựa nhanh, tối nay thể kinh."
Triệu thị trong miệng niệm Phật: "Bình an là , bình an là ."
Chồng nàng đặt chân lên đất liền, nàng mới yên tâm.
Trúc Lan cũng vui mừng: "Tin vui báo cho lão gia một tiếng."
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân nhận thư nhà gửi đến, khóe miệng nhếch lên, với Khâu đại nhân: "Chắc chắn bạc ."
Khâu Duyên ngẩn : "Sao ngài ?"
"Con trai nhà hiểu rõ. Nếu mang về bạc, thằng bé sẽ báo tin về nhà . Đây là báo tin vui đấy!"
Khâu Duyên trầm mặc. Con cái nhà Chu gia trong lòng quả thật nhiều mưu mẹo. Ông đột nhiên cảm thấy con cái quá hiền lành, cho nên mới tiền đồ gì. Sau đó vui mừng: "Có bạc là , bây giờ đúng là lúc thiếu bạc."
Chu Thư Nhân đối với con trai thứ hai của lòng tin, đó là một tiềm năng trở thành gian thương. Chàng vui vẻ hớn hở.
Sở vương tiến : "Xem Chu đại nhân tin sứ đoàn sứ trở về ."
Nụ mặt Chu Thư Nhân phai nhạt. Gần đây phiền Sở vương. "Điện hạ, đây là Hộ Bộ, thần là Hộ Bộ thị lang."
Đừng hỏi nữa. Từ khi lừa, Sở vương liền bám lấy , thỉnh thoảng đến thăm!
Sở vương coi lời của Chu Thư Nhân gì. Dù thì mặt mũi thứ , lúc cần thì , lúc cần thì cũng . "Đại nhân, bổn vương cũng là công việc, bổn vương khó lắm."
Chàng thật sự khó khăn. Chàng bằng Tề Vương. Tề Vương một ngoại công giỏi giang mưu hoạch đường lui, . Tề Vương thể nhanh chóng buông tay rời khỏi, , dứt cũng dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1088-dau-vet.html.]
Bây giờ công việc là cơ hội, ừm, cũng là cơ hội mà Thái tử cho . Chàng còn thể mưu cầu cho một chút thời gian, xong thì còn nhiều chuyện.
Cho nên giữa Thái tử và Chu đại nhân, tự nhiên là chọn Chu đại nhân sức sát thương gì!
Khâu Duyên lủi đến cửa: "Chu đại nhân, ngài cứ bận."
Chu Thư Nhân: "..."
Chàng thật sự bận. Còn nữa, Khâu Duyên thật hổ là thuộc họ thỏ, một chút gió thổi cỏ lay là chạy ngay.
Chu Thư Nhân chằm chằm quyển sổ trong tay Sở vương, trong lòng mắng Thái tử. Nếu sự dung túng của Thái tử, Sở vương sẽ hết đến khác tìm . Thái tử cũng là giúp đỡ Sở vương công việc. "Thần cảm thấy, thần sẽ c.h.ế.t như thế nào."
Sở vương nghi hoặc: "Đại nhân tại đột nhiên đến cái chết?"
Chu Thư Nhân trợn trắng mắt: "Bởi vì sẽ mệt chết."
Sở vương đưa quyển sổ trong tay qua: "Đây là danh sách đại phu mà các châu báo cáo lên. Năm nay đủ thời gian nên tạm thời như . Sang năm đều đến kinh thành khảo thí. Còn một sắp xếp tiếp theo, đây là bổ sung thêm. Do đại nhân đề xuất, đại nhân xem thỏa ."
Chu Thư Nhân thể tránh , chỉ thể cầm lấy quyển sổ lật xem. Chàng thật chỉ cái khung, còn cần nhiều chi tiết, đều là do Sở vương bổ sung. Việc giám sát tiếp theo sẽ . Chàng ngước mắt Sở vương, trong mắt chút tiếc nuối. Chàng hiểu, tại những tài giỏi đều thích tập trung sinh một chỗ, phân tán một chút ?
Sở vương đối với năng lực của lòng tin: "Đại nhân tại bổn vương như ?"
Chu Thư Nhân khép quyển sổ : "Điện hạ , thần gì bổ sung."
Sở vương . Đây là sự công nhận đối với năng lực của . Nói đến, đối với năng lực của Chu Thư Nhân khâm phục. Bỏ qua những chuyện đây, một cách xử sự của Chu Thư Nhân vẫn khiến thiện cảm. Lần đối với cũng giấu giếm.
Sở vương nghĩ nghĩ: "Bổn vương cảm tạ Chu đại nhân."
Chu Thư Nhân giật giật khóe miệng. Cuối cùng vẫn cảm ơn, đây là điều đáng nhận.
Trong hoàng cung, Hoàng thượng bản tấu chương do sứ đoàn sứ mang về, ha ha lớn: "Tốt, ."
Thái tử cũng vui mừng. Lần chỉ mang về bạc, còn lấy quyền khai thác mỏ. "Ngô Minh tồi."
Chàng đối với Ngô Minh coi trọng. Năng lực của Ngô Minh mạnh, dọn dẹp Lễ Bộ hài lòng, cũng thất vọng.
Hoàng thượng chỉ bản tấu chương: "Chu Xương Nghĩa cũng tồi, gan lớn, đầu óc linh hoạt. Lần đàm phán đưa ít ý kiến ."
Thái tử cũng gật đầu: " là tồi, tiếc là sách nhiều."
Hoàng thượng đổi chủ đề: "Mấy con trai của Chu Thư Nhân đều tính cách riêng, đều tồi."
Thái tử hỏi: "Phụ hoàng, sứ mấy đều công, nhi tử cảm thấy đều nên thưởng."
Hoàng thượng tán đồng: "Luận công hành thưởng, ngươi cứ phong thưởng !"
Thái tử nén sự kích động: "Vâng."
Liễu công công tiến : "Lương vương điện hạ cầu kiến."
Hoàng thượng hiện tại tâm trạng , hiệu cho Liễu công công tuyên Lương vương.
Lương vương nhanh tiến : "Nhi thần bái kiến phụ hoàng."
Hoàng thượng hiệu bình : "Nói , phát hiện của Vinh gia ?"
Lương vương : "Vâng, trải qua nhi tử nhiều điều tra và xác thực, quả thật phát hiện dấu vết của Vinh gia, chỉ là..."
Giọng Hoàng thượng chút gấp gáp: "Chỉ là cái gì?"