Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1085: Thuận lý thành chương

Cập nhật lúc: 2025-09-23 13:40:35
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng thượng lắc đầu: "Thư Nhân đoán đúng."

 

Chu Thư Nhân gượng: "Là ban cho thê tử của thần?"

 

Hoàng thượng ném cho một ánh mắt "ngươi thật thông minh": "Thư Nhân yêu quý thê tử của , trẫm vô cùng cảm động. Để Thư Nhân tuẫn tình theo, trẫm mang đến bốn , Thư Nhân thể chọn hai."

 

Chu Thư Nhân: "Không đều ban cho thần ?"

 

Hoàng thượng lạnh: "Ngươi đúng là khách khí."

 

Chu Thư Nhân thật sự quý của Hoàng thượng. Một khi phận, cần âm thầm đề phòng, thể đảm bảo an cho gia đình. quả thật, Hoàng thượng đối với hào phóng. "Thần mặt thê tử khấu tạ ân điển của Hoàng thượng."

 

Ý là, xin đừng gọi vợ thần , chân nàng đang thương.

 

Trong mắt Hoàng thượng ý nhàn nhạt. Chu Thư Nhân thật sự đặt Dương thị ở đầu quả tim. Chờ Chu Thư Nhân chọn xong, Hoàng thượng hiệu cho Liễu công công và những khác lui xuống. "Ngươi dám thẳng, chắc cũng phát hiện thế của Dung Xuyên nhỉ."

 

Chu Thư Nhân gật đầu: "Vâng, thần gặp qua Tề Vương, vốn chút nghi hoặc. Hơn nữa, Dung Xuyên thường với thần một chuyện thị phi, thần trong lòng liền hiểu rõ. Thần thật sự kinh ngạc."

 

Vâng, biểu cảm kinh ngạc vô cùng đúng chỗ.

 

Hoàng thượng nhếch miệng. Ông cho rằng Chu Thư Nhân mới phát hiện gần đây. Con cáo già diễn giống đến mấy ông cũng tin. Cái cách đối xử khách khí với Trương Dương, thật sự tưởng ông quên . Ông đổi chủ đề: "Dung Xuyên những gì?"

 

Tiểu hoàng tử ít khi cung. Ông vì nể nang con trai nên cũng ép triệu kiến, nhưng vẫn suy nghĩ thật sự trong lòng nó.

 

Chu Thư Nhân dừng một chút mới : "Đứa nhỏ thận trọng. Nó với thần ít, nhưng khi nào nó nghĩ thông suốt sẽ tự tìm đến Hoàng thượng."

 

Chỉ là, lúc nghĩ thông suốt, cũng chính là lúc Dung Xuyên đưa quyết định cuối cùng.

 

Hoàng thượng cũng là con , cũng tình cảm riêng, chỉ là ông kiểm soát . "Trẫm phụ nó. Ngươi , dạy dỗ nó ."

 

Chu Thư Nhân: "Rồng sinh rồng, thần cũng dạy dỗ nhiều. Đứa nhỏ từ bé ham học và hiểu chuyện."

 

Hoàng thượng . Người cha như ông thích những lời . Ông nghĩ ngợi : "Con gái của ngươi cũng ."

 

Chu Thư Nhân vui vẻ, đây là cuộc trò chuyện giữa hai cha!

 

Mười lăm phút , Hoàng thượng rời khỏi Chu phủ. Ngồi xe ngựa về cung, Hoàng thượng khẽ : "Những của Trương thị nhất tộc chạy thoát khỏi kinh thành, vẫn dựa Diêu Văn Kỳ để bắt . Diêu Văn Kỳ thể dứt khoát diệt trừ của Trương thị ở kinh thành, những kẻ chạy trốn, Diêu Văn Kỳ nhất định nắm rõ hành tung."

 

Liễu công công thấp giọng: "Lão nô sẽ cho theo dõi sát Diêu hầu phủ."

 

"Phủ của Trương Dương cũng đừng lơ là. Tin tức ở kinh thành sẽ nhanh chóng truyền đến các châu, những kẻ đào tẩu sẽ bỏ qua Trương Dương."

 

Liễu công công hỏi: "Vậy vị thất mang thai trong phủ Trương Dương nên xử lý thế nào?"

 

Hoàng thượng : "Ngươi xem?"

 

Liễu công công hiểu rõ, Hoàng thượng phụ nữ đó sống.

 

Trong phủ của Ngũ hoàng tử, Trương Dương tức đến đau cả gan. Việc bắt vị thất đeo mặt nạ da cũng là một sự tình cờ. Thai lớn tháng, cộng thêm tình cảm phức tạp của đối với đứa trẻ , nên cho nhiều theo dõi, ngờ mang đến cho một "kinh hỉ".

 

Trương Dương mà như : "Tam ca quản nhiều ? Thiếp thất trong phủ của , còn xử lý ?"

 

Trải qua chuyện mặt nạ da , tia ảo tưởng cuối cùng cũng tan biến. Hắn chỉ xử lý ả cho xong.

 

Sở vương vẻ vì cho : "Ta là sợ ngươi hành động theo cảm tính, vạn nhất đó là con của ngươi thì ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1085-thuan-ly-thanh-chuong.html.]

Lương vương cũng giả nhân giả nghĩa tiếp: "Chuyện liên quan đến huyết mạch hoàng thất, vẫn nên điều tra cho rõ ràng thì hơn. Hơn nữa, lão ngũ , chỉ cần là sống sót đeo mặt nạ da đều giao cho Tề Vương thẩm vấn, ngươi tự xử lý !"

 

Trương Dương hộc máu. Lúc hai là những la lối om sòm nhất, hận thể mỗi ngày đều ám chỉ đứa trẻ của . Bây giờ nhúng tay chuyện trong phủ của , còn cho canh chừng. "Hai vị ca ca, các quá đáng , đây là Ngũ hoàng tử phủ."

 

Sở vương châm chọc : "Thiên hạ đều là của phụ hoàng, huống chi là cái Ngũ hoàng tử phủ của ngươi. Ngươi lớn phụ hoàng lớn?"

 

Trương Dương bình tĩnh , tự nhiên là phụ hoàng lớn hơn. "Đệ sẽ giao cho Tề Vương."

 

Sở vương định mở miệng, Liễu công công đến. Liễu công công mang theo thái y tới, : "Điện hạ, Hoàng thượng vì những lời đồn đãi mà vô cùng lo lắng cho sức khỏe của ngài, hôm nay đặc mệnh Thái Y Viện thủ tịch đến bắt mạch cho ngài."

 

Trương Dương bắt mạch. Hắn cũng nghi ngờ đại phu của , nhưng vì thể diện và một tia hy vọng, dám truy cứu chân tướng. Hắn mím môi: "Không cần, bổn vương khỏe."

 

Liễu công công : "Ngũ điện hạ, đây là ý chỉ của Hoàng thượng."

 

Mặt Trương Dương trắng vài phần, chỉ thể đưa tay cho thái y bắt mạch, đó lo lắng chờ đợi kết quả. Thái y vuốt râu : "Căn bản của điện hạ quả thực tổn thương, nhưng điều dưỡng tồi, vẫn hy vọng sinh con nối dõi."

 

Trương Dương thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng "lộp bộp" một tiếng, nghĩ đến đứa trẻ trong bụng vị thất .

 

Liễu công công : "Hoàng thượng chỉ, nếu thể Ngũ hoàng tử vẫn thể truyền thừa con nối dõi, thì vị thất thai trong phủ sẽ lưu dưỡng thai, cho đến khi đứa trẻ sinh mới thẩm vấn."

 

Lương vương và Sở vương rời . Lương vương : "Tam ca, chuyện vẻ kỳ quái thế nhỉ?"

 

Lúc Chu Thư Nhân nhận tin tức, hiệu cho các nha đầu lui xuống hết. "Nước cờ của Hoàng thượng thật cao tay."

 

Trúc Lan chút theo kịp suy nghĩ của chồng, dừng một lúc mới phản ứng kịp. "Ý là, đứa trẻ trong bụng vị thất mang thai chính là con cháu của Trương thị nhất tộc?"

 

Chu Thư Nhân tán thưởng gật đầu: " . Khi vị thất đó đeo mặt nạ da , đoán như . Nếu đưa cho Trương Dương một đứa con, tự nhiên ai hơn và thuận lý thành chương hơn của Trương thị nhất tộc, ?"

 

Trúc Lan: "Hoàng thượng đây là đang dùng Trương Dương và đứa trẻ để câu . Nước cờ quả thật cao tay."

 

Chu Thư Nhân chút vui: "Mới nghỉ ngơi mấy ngày, ý của Hoàng thượng hôm nay là ngày mai bắt về Hộ Bộ, kỳ nghỉ kết thúc ."

 

Trúc Lan thể hiểu phần nào: "Hoàng thượng cũng là lo lắng cho thời tiết bất thường. Chàng trấn giữ ở Hộ Bộ, Hoàng thượng thể yên tâm hơn một chút."

 

Chu Thư Nhân thật sự sớm nắm quyền Hộ Bộ như , nhưng chịu nổi một vị Thượng Thư đại nhân ủy quyền. Thượng Thư đại nhân càng ngày càng giống như một linh vật, nhiều chuyện, cần báo cáo nữa.

 

Ngày hôm , Chu Thư Nhân cuối cùng vẫn lo lắng cho thời tiết nên đến Hộ Bộ. Trúc Lan cũng gặp con gái lớn.

 

Tuyết Mai đen nhiều, đôi tay cũng thô ráp. Trúc Lan xót xa: "Trong nhà nhiều như , con cứ nhất định tự động tay."

 

Tuyết Mai : "Mẹ, động tay một chút cũng . Con gái cảm thấy thể rắn chắc hơn nhiều."

 

Trúc Lan tin. Thời cổ đại, ruộng ngoài đồng chủ yếu đều dùng sức , hiệu suất chậm mà mệt mỏi. Con gái lớn gầy nhiều. "Ruộng đồng đều trồng xong hết ?"

 

Tuyết Mai gật đầu: "Đều trồng xong, còn mua thêm một ít hạt giống chịu hạn."

 

Trúc Lan tính ngày, một thời gian mưa. nàng một lo lắng khác, liệu mưa lớn . Hạn hán và lũ lụt, ai cũng . "Con mua thêm một ít lương thực tích trữ , để ở nơi khô ráo."

 

Tuyết Mai gật đầu: "Mẹ cũng mua thêm một ít ."

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Trúc Lan: "Ừ."

 

Tuyết Mai thấy chân của : "Mẹ, trời nóng nực, chân của ?"

 

Trúc Lan con gái lớn lo lắng, mấy ngày nay giấu kỹ, con gái lớn vẫn !

 

 

Loading...