Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1049: Dồn dập
Cập nhật lúc: 2025-09-22 14:38:59
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng hậu nương nương cuối cùng nhịn , thở dài : “Dung Xuyên nhận .”
Hoàng thượng “ừm” một tiếng: “Nó thông minh.”
Hoàng hậu nương nương bây giờ là thời cơ để con trai khôi phục phận. Lần quét sạch, là vì Hoàng thượng để tai họa ngầm cho kinh thành. “Ngài bây giờ?”
Hoàng thượng xoay chuỗi hạt tay: “Trẫm đợi nó đến hỏi trẫm.”
Kinh thành còn tai họa ngầm, dọn dẹp sạch sẽ. Nếu chứng thực còn sống sót, ngài sẽ hành động lớn như . Không dọn dẹp kinh thành, ngài yên tâm.
Chỉ là những thứ dọn dẹp , a, mật đạo của Trương gia thật đúng là thông suốt bốn phương tám hướng. Một sân viện khổng lồ, những mật đạo phức tạp. Hoàng thượng mặt trầm xuống. Kiến triều hai mươi năm, ngài mà bao giờ phát hiện. Năm đó tra xét, tìm kiếm, giấu giếm thật sâu!
Hoàng hậu nương nương tuy nuôi tiểu nhi tử, nhưng hiểu nó. Tiểu nhi tử trọng tình, chứng tỏ nó để ý đến tình cảm. “Nó sẽ chủ động hỏi ngài .”
Tay Hoàng thượng run lên: “Ừm, thì đợi trẫm tự cho nó .”
Hoàng hậu nương nương dậy, sâu trượng phu: “Được, chờ.”
Hoàng thượng mấp máy môi, cuối cùng biến thành tiếng thở dài. Trong vài thở, khuôn mặt Hoàng thượng chút âm trầm. “Tình hình của Diêu thị nhất tộc thế nào?”
Liễu công công tim gan run rẩy: “Đã c.h.ế.t ít ạ.”
Hoàng thượng: “Ừm.”
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân thấy Cẩn Ngôn vết thương, mặt mũi trắng bệch. Ông trong nhà sẽ nguy hiểm, nhưng ngờ nguy hiểm đến . Chu Thư Nhân nắm chặt hai tay. Nếu của Hoàng thượng, tiểu tử của nhà , Chu gia lúc diệt môn.
Trong mắt Chu Thư Nhân ngọn lửa giận ngút trời. Ông gõ gõ bàn, kéo Chu gia đệm lưng, cũng xem răng . “Ngươi về nghỉ ngơi .”
Thân thể Cẩn Ngôn chút cứng đờ, dáng vẻ của đại nhân bao giờ thấy qua. “Vâng ạ.”
Chu Thư Nhân trong phòng. Hoàng thượng bắt đầu dùng mạng của Diêu thị nhất tộc để từng bước ép buộc Diêu Văn Kỳ. Ông nên thêm chút lửa, nhưng thể quá rõ ràng, như thể ông Diêu Văn Kỳ là kẻ ác .
Chu Thư Nhân híp mắt. Diêu thế tử, vị Thế tử gia nhưng một lòng một hải quân!
Tề Vương và những khác khỏi vương phủ. Tề Vương đến nơi đầu tiên là vị trí Thái tử ám sát. Nghe báo cáo, trong mắt sự tiếc nuối. Nhiều như một ai hữu dụng thể đến gần Thái tử. Lại còn vướng víu. Phụ hoàng quá thiên vị.
Tề Vương thấy tiếng vó ngựa, lão Tam và lão Tứ đều đến. “Vừa mới nghĩ nên tìm các ngươi , xem vương phủ của hai xảy chuyện gì . Bây giờ xem lo lắng là thừa.”
Sở vương bĩu môi, lão Nhị chỉ mong vương phủ của họ xảy chuyện. “Đệ thấy sự quan tâm của nhị ca, chỉ thấy sự tiếc nuối của nhị ca thôi.”
Lương vương xem xét vết m.á.u xung quanh: “Nhị ca đến đây?”
Tề Vương hừ một tiếng: “Các ngươi đến vì cái gì, bổn vương cũng vì cái đó.”
Lúc , của Tề Vương báo cáo. Tề Vương sững sờ: “Ngươi lão Ngũ thương?”
Lương vương và Sở vương xong, Sở vương : “Thị vệ trong phủ của lão Ngũ đều là đồ bỏ hết ?”
Lương vương thì nghi ngờ: “Phủ của chúng ai lẻn , cố tình đến phủ của Ngũ hoàng tử?”
Còn , chuyện Thái tử ám sát, họ đến đây là xác nhận xem là nào đó nhân lúc hỗn loạn tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1049-don-dap.html.]
Tề Vương hiệu cho xung quanh lui xuống, thúc ngựa tiến lên: “Hôm nay bổn vương xin thề với trời, việc Thái tử ám sát liên quan đến bổn vương. Các ngươi thì ?”
Từ khi Thái tử đang gì, ngoại tổ phụ đích tìm , dặn dò kỹ lưỡng, bảo yên phận. Hắn ngốc, hành động lớn của phụ hoàng rõ ràng là nhắm thế lực vẫn luôn ẩn . Hơn nữa bây giờ xem , phụ hoàng đó là ai.
Sở vương cẩn thận quan sát Tề Vương, hy vọng thể tìm một tia sơ hở, tiếc là Tề Vương diễn. “Bổn vương cũng thể đảm bảo là bổn vương.”
Lương vương thấy hai ca ca đều : “Cũng .”
Hắn quả thực nhân lúc hỗn loạn chút gì, nhưng nghĩ đến hành động đốt phủ Trương thị của phụ hoàng, manh mối nhen nhóm liền dập tắt.
Tề Vương vẫn lo lắng cho hai . Hành động của phụ hoàng ý vị sâu xa, mục đích. Họ đều là kẻ ngốc, sẽ lúc mà chọc điểm mấu chốt của phụ hoàng. Ai phụ hoàng nổi điên lên, thể lấy họ khai đao .
Tại Ninh hầu phủ, Dung Xuyên trấn an tức phụ. Bên ngoài đổ mưa, đây là trận mưa xuân đầu tiên của năm nay. Mưa xuân quý như dầu, tí tách lất phất, khiến tâm tình lên vài phần.
Tuyết Hàm hành lang, đưa tay hứng những giọt mưa ngày càng lớn. “Cha lo lắng cho . Chàng về vẫn luôn ở cùng , xem cha ?”
Dung Xuyên khoác áo choàng cho tức phụ, từ phía ôm lấy nàng, hai tay ôm eo tức phụ, cảm nhận bụng nhỏ nhô lên, lòng hỗn loạn cũng bình yên vài phần. “Ta lát nữa sẽ qua.”
Tuyết Hàm và tướng công thanh mai trúc mã lớn lên, vô cùng hiểu . “Có tâm sự gì qua trong lòng ?”
Dung Xuyên ôm chặt tức phụ thêm một chút: “Ừm.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tuyết Hàm cảm thấy vô cùng đau lòng. Dung Xuyên là kiên cường bao, dù cha đả kích cũng từng trầm lắng như . “Có thể cho ?”
Dung Xuyên lắc đầu, chuyện thể . “Ngày mai xin nghỉ, cùng nàng về nhà ở vài ngày ?”
Tuyết Hàm đầu: “Thật ?”
“Đương nhiên là thật. Sau sẽ dành nhiều thời gian cho nàng hơn.”
Sự phấn khích của Tuyết Hàm biến mất, chỉ còn sự lo lắng đậm đặc. Vướng mắc trong lòng tướng công lớn. Nàng nắm lấy tay tướng công, truyền ý tứ bầu bạn.
Mưa ngày càng lớn, như trút nước, nhưng mưa rào đến nhanh cũng nhanh.
Tại Chu gia, Trúc Lan cho tiểu tử đến Cổ gia xem qua. Cổ gia ở bên , những nơi la hét c.h.é.m g.i.ế.c chủ yếu là ở thành Tây. Cổ gia ảnh hưởng gì, chỉ là biến cố ở kinh thành dọa sợ. Lại xem Hồ thị, Hồ thị dọa sợ. Trúc Lan lường , cho đại phu cùng, kê đơn thuốc an thần.
Vương quản gia một vòng hỏi thăm tin tức: “Rất nhiều phủ của các đại nhân đều , chỉ là nhiều bằng Chu phủ. Lại binh lính tuần tra, nên ngoài những kẻ đó c.h.ế.t thì thương vong lớn.”
Trúc Lan tim thắt . Cho nên khu vực , Chu gia nhiều nhất. Bị hận !
Vương quản gia cẩn thận quan sát chủ mẫu. Các phủ khác thường chỉ một hai , chỉ Chu gia là hai nhóm. Vương quản gia tiếp tục : “Diêu thị nhất tộc c.h.ế.t ít . Tuy xảy chuyện diệt tộc, nhưng cũng c.h.ế.t ít nam đinh.”
Trúc Lan , “Diêu thị nhất tộc?”
Vương quản gia gật đầu: “Vâng ạ.”
Trúc Lan hiểu rõ, Hoàng thượng nhân lúc hỗn loạn tay. Đây là diệt một môn, g.i.ế.c ít. Hoàng thượng chỉ là ép buộc Diêu Văn Kỳ, bà cảm thấy còn chút ý tứ xả giận?
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân và Khâu Duyên ở vị trí kho hàng, từng rương từng rương đồ vật đưa kho. Khâu Duyên chằm chằm chiếc tráp Lôi lang trung đang ôm trong tay. Ông ôm ngực, hôm nay quá nhiều chuyện, tim ông chút chịu nổi. “Vậy mà giấu giếm nhiều năm như .”