Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1022: Động thai khí

Cập nhật lúc: 2025-09-22 04:07:51
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , tại nhị phòng của Chu phủ, Xương Nghĩa dậy từ sớm. Hắn cẩn thận vuốt ve quan phục, mãi đến khi vợ tỉnh mới thu tay .

 

Triệu thị mở mắt thấy một bóng , hoảng sợ. Ánh sáng trong phòng cũng sáng lắm, kỹ là tướng công. “Chàng dậy lúc nào ?”

 

Xương Nghĩa tối hôm qua ngủ bao lâu, nhưng tinh thần vẫn . “Dậy một lúc , nàng cũng dậy sớm ?”

 

Triệu thị dậy: “Ta định ủi quan phục cho , cho nên mới dậy.”

 

Tối hôm qua tướng công mang về còn mặc qua, hôm nay là ngày đầu tiên mặc quan phục, nàng trong lòng vẫn luôn lo lắng.

 

Xương Nghĩa khóe miệng cong lên: “Để nha đầu .”

 

Triệu thị xỏ giày , lắc đầu : “Lần đầu tiên ủi quần áo, để . Sau giao cho bọn nha đầu.”

 

Hôm nay ý nghĩa khác biệt, nàng tự .

 

Xương Nghĩa một bên: “Được.”

 

Nửa canh giờ , Xương Nghĩa rửa mặt xong, mặc quan phục ngoài. Con gái và con trai đều ở trong phòng chờ. Xương Nghĩa giũ giũ tay áo quan phục: “Cha các con mặc quan phục thế nào?”

 

Ngọc Sương trầm , thần sắc cũng kích động. Cha quan , trực tiếp đổi cả nhị phòng. Tuy vóc của cha cường tráng, mặc quan phục , nhưng trong mắt nàng: “Bộ hợp với cha.”

 

Minh Thụy : “Cha, hôm nay trai nhất.”

 

Xương Nghĩa gõ đầu con trai: “Thằng nhóc đang khen cha con đấy , là đang chê cha con đấy!”

 

Hắn thì liên quan gì đến chữ “ trai”.

 

Ngọc Điệp chỉ trai và chị gái: “Nói đều đúng.”

 

Triệu thị bật , hôn lên má con gái út một cái: “Con mới là tinh ranh nhất.”

 

Xương Nghĩa tâm trạng đặc biệt , sự hưng phấn của ngày hôm qua vẫn qua . “Đi, ăn cơm thôi, lát nữa đến Lễ Bộ, thể đến trễ.”

 

Minh Thụy chằm chằm bước chân nhẹ nhàng của cha, ngẩng đầu ánh hào quang đang dâng lên ở xa xa. Thật , tương lai của nhị phòng sẽ ngày càng hơn.

 

Lâm triều kết thúc, Chu Thư Nhân chậm rãi ngoài. Lý Chiêu đến gần: “Chu đại nhân, chúc mừng.”

 

Chu Thư Nhân hôm nay quá nhiều lời chúc mừng: “Cảm ơn.”

 

Lý Chiêu nhỏ giọng : “Cả kinh thành , ngươi là ngày càng lão phu bội phục. Chu đại nhân thời gian uống vài chén ?”

 

Chu Thư Nhân Lý đại nhân, ha hả một tiếng, đó cho Lý đại nhân cơ hội túm lấy quan phục, nhanh chóng về phía . Chạy như thể ma đuổi, một lúc chạy đến phía .

 

Chu Thư Nhân trong lòng phỉ một tiếng, đều là kịch bản, phía nhất định sẽ đến tiền bạc. Bây giờ nghèo cũng tác dụng.

 

Lý Chiêu khóe miệng run rẩy, thật sự chỉ đơn thuần mời Chu Thư Nhân uống !

 

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt là mười ngày. Xương Nghĩa dựa biểu hiện phiên dịch xuất sắc vững chân ở Lễ Bộ. Vì sự chỉ điểm của Chu Thư Nhân, Xương Nghĩa chăm chỉ học chữ nước ngoài, tiến bộ cũng tồi.

 

Sứ thần nhận câu trả lời hài lòng rời khỏi kinh thành, chờ đợi cuộc đàm phán tiếp theo. Một qua như mất gần một năm, chuyện kéo dài đến sang năm . Đây là chiến thuật kéo dài thời gian của Hoàng thượng, để cho hải quân và các quan viên sứ thời gian chuẩn .

 

Chu Thư Nhân Hoàng thượng lén phái cao thủ vẽ chiến hạm của nước ngoài. Chu Thư Nhân lúc chuyện với Phương đại nhân, Phương đại nhân từng cảm khái, lạc hậu hơn nhiều. Hắn cũng thấy bản vẽ ở chính điện, Hoàng thượng chỉ thường xuyên xem mới thể mài dấu vết ở góc, Hoàng thượng để ý đến sự chênh lệch.

 

Chu Thư Nhân dám hé răng, cũng thêm gì. Hiện tại Hoàng thượng ý thức về nguy cơ, cần nhiều để bại lộ thêm về .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1022-dong-thai-khi.html.]

Tại Chu gia, Triệu thị mới từ nhà Hồ Hạ trở về. Trúc Lan quan tâm hỏi: “Đã gặp Lưu Phong ?”

 

Triệu thị gật đầu: “Gặp , trạng thái của Lưu Phong . Nó còn bảo con yên tâm, ngày mai thi nó trong lòng nắm chắc.”

 

Trúc Lan: “Có Hồ đại nhân và Cổ đại nhân ở đó, đúng là lo lắng.”

 

Triệu thị cũng , nhưng trong lòng vẫn lo lắng. Con rể tương lai tham gia đồng thí, đây là đại sự, liên quan đến tương lai của con gái. “Con dâu sợ gì khác, chỉ sợ bất trắc gì.”

 

Cạnh tranh ở kinh thành quá khốc liệt. Nàng ít con cháu quan gia tham gia. Nàng chỉ sợ Lưu Phong xảy chuyện ngoài ý . Từ lúc Lưu Phong đến thư viện mà ở nhà ôn tập, nàng ít với Hồ thị, thể khỏi phủ thì khỏi phủ.

 

Trúc Lan vốn dĩ thật chú ý nhiều đến kỳ thi đồng thí của Lưu Phong, Triệu thị cứ mãi nàng mới chú ý. Những lời của Triệu thị, nàng đều thể thuộc lòng . Nàng đáp lời, lẳng lặng lắng .

 

Trúc Lan chằm chằm thần sắc của Triệu thị. Từ khi Xương Nghĩa quan, dù chỉ là quan Bát phẩm, Triệu thị cũng đổi ít, tinh thần hơn, cũng ngày càng tự tin hơn.

 

Triệu thị chồng ngại ngùng: “Mẹ, con dâu như ?”

 

“Không gì, chỉ cảm thấy nàng hình như càng xinh hơn.”

 

Trước là hữu danh vô thực, bây giờ thêm tự tin, xinh từ trong ngoài.

 

Triệu thị sờ sờ mặt , nhịn ngọt ngào . Tướng công cũng từng như . Nàng vẫn luôn mặt thật phát hiện . Bây giờ chồng cũng như , phụ nữ yêu cái , nàng cũng ngoại lệ. “Mẹ, con thật sự hơn ?”

 

“Ừm, hơn, hơn nữa càng càng .”

 

Triệu thị chút thẹn thùng. Nàng định năm nay nếu thuận lợi, chắc là thể một đứa con. Nghĩ đến nhị phòng thêm một đứa trẻ, Triệu thị quên mất con rể đến đầu .

 

Lúc quản gia nhanh chóng , thần sắc chút hoảng loạn: “Chủ mẫu, tiểu thư động thai khí, của Ninh Hầu phủ đến mời qua đó.”

 

Trúc Lan lập tức dậy, dùng sức quá mạnh mắt chút tối sầm . Hồi phục một lúc, quần áo cũng . “Đi Ninh Hầu phủ.”

 

Triệu thị vội vàng đuổi kịp: “Mẹ, con cũng cùng .”

 

Trúc Lan xua tay: “Ta tự .”

 

Triệu thị lời chồng, chỉ thể mang theo lo lắng ở trong nhà chờ tin.

 

Trúc Lan khỏi phủ liền trực tiếp lên xe ngựa của hầu phủ. Lúc cũng thời gian quan tâm xe ngựa của hầu phủ xa hoa đến mức nào. Nàng hỏi bà tử: “Đang yên đang lành động thai khí?”

 

Bà tử dám hé răng, liên quan đến Thái tử phủ, một bà tử như bà chỉ thể im lặng.

 

Trúc Lan chằm chằm bà tử đang ngậm miệng , trong lòng “lộp bộp” một tiếng. Đây là liên quan đến quan trọng, nếu sẽ một chữ cũng .

 

Xe ngựa của hầu phủ nhanh, đến nơi, Trúc Lan thẳng đến sân chính của con gái. Vào sân còn thể ngửi thấy mùi thuốc sắc. Chờ phòng, thấy thái y đang chuyện với Ninh hầu gia.

 

Trúc Lan vội vàng chào hỏi, đó chờ hầu gia nhanh chóng phòng trong. Chờ thấy con gái đang giường uống thuốc, bỏ qua sắc mặt chút tái nhợt, tinh thần cũng tồi. Nàng cẩn thận qua: “Sao đột nhiên động thai khí?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Tuyết Hàm nắm tay , hai tay nàng lạnh băng. “Con hôm nay là dọa sợ, cho nên mới động thai khí.”

 

Trong phòng đông, bà tử và nha đầu đều đó.

 

Tuyết Hàm uống thuốc cảm thấy đỡ hơn một chút, mở miệng : “Các ngươi đều lui xuống .”

 

Bà tử định ít chuyện nhiều nghỉ ngơi, dám , chỉ thể ngoan ngoãn lui ngoài.

 

Bây giờ trong phòng còn ai, Trúc Lan con gái: “Bây giờ thể , đang yên đang lành dọa đến động thai khí?”

 

 

Loading...