Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1021: Cảm giác tự hào

Cập nhật lúc: 2025-09-22 04:07:50
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng thượng thêm một lúc, ý kiến của các vị đại thần, ngài đều ghi nhớ. Có nhiều ý kiến trùng với suy nghĩ của ngài. Ngài giơ tay hiệu cho tất cả dừng , đó giữ Tiêu Thanh và Chu Thư Nhân của Hộ Bộ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Đối với việc giữ quan viên của Hộ Bộ một , quen . Gần đây Hộ Bộ bắt đầu nghèo, đều là vì tiền bạc.

 

Hoàng thượng đầu tiên là chuyện với Tiêu Thanh về việc của Hộ Bộ. Chu Thư Nhân tiếp tục phông nền. Tiêu đại nhân sắp rời vội vàng đuổi kịp.

 

Hoàng thượng mở miệng: “Chu ái khanh dừng bước.”

 

Chu Thư Nhân: “…”

 

Thế cũng thoát ?

 

Tiêu Thanh xong liền nhanh chóng . Chu Thư Nhân cứ ngỡ lên tiếng, Hoàng thượng sẽ chú ý tới, ngây thơ!

 

Hoàng thượng hiệu cho Chu Thư Nhân , đó mở miệng : “Ngôn ngữ của con trai thứ hai của ngươi quả thật tồi.”

 

Hôm qua giao lưu thuận lợi, năng lực ngôn ngữ của Chu Xương Nghĩa quả thật mạnh. Đặc biệt là lúc phiên dịch, xử lý chuẩn xác, tiết kiệm ít việc.

 

Chu Thư Nhân trong lòng cảnh giác, bao nhiêu năm quân thần, kịch bản của Hoàng thượng… “Thần mặt khuyển tử cảm tạ Hoàng thượng khen.”

 

Hoàng thượng thở dài: “Vốn dĩ trẫm định hôm nay sẽ hạ chỉ, nhân tài cần dùng ở nơi cần đến. Lễ Bộ cần, nhưng mà việc quá nhiều. Thư Nhân ý tưởng vẫn luôn nhiều, hôm nay Thư Nhân lên tiếng, trẫm xem ý kiến của Thư Nhân.”

 

Chu Thư Nhân trong lòng điên cuồng đảo mắt, ngay, phía chỉ là dạo đầu, đây mới là trọng điểm. Âm hiểm, lấy con trai để nhắc nhở mở miệng. “…Thần tán thành lời của Lý Thượng thư, tộc thì cẩn thận. Đặc biệt là giữa hai nước, sự kiện hải tặc năm ngoái chính là minh chứng.”

 

Hoàng thượng “ừ” một tiếng, những điều ngài tự nhiên rõ ràng. “Tiếp tục.”

 

Chu Thư Nhân cắn răng. Hoàng thượng ngày càng khó lừa gạt. Hắn cụp mắt xuống: “Thần cảm thấy chúng cũng thể phái sứ thần đến nước ngoài đóng quân. Tuy thần thừa nhận, nhưng sự thật là lực lượng biển của nước mới khởi bước, vẫn còn yếu ớt. Thần cảm thấy nên lấy sở trường bù sở đoản. Lời của sứ thần cũng lý, thần đồng ý rằng, giao lưu mới thể phát triển, bế quan tỏa cảng là thể thực hiện.”

 

Hắn hy vọng thể đóng quân ở các quốc gia, một cơ hội để quang minh chính đại tìm hiểu. Chỉ thâm nhập nước ngoài mới thể hiểu rõ hơn, tin tức mang về mới chân thật, chứ .

 

Hoàng thượng , ngài ngay lão cáo già ý tưởng. Ý tưởng của ít điểm trùng với ý tưởng của ngài. Đi ngoài, mới thể thấy trời đất rộng lớn hơn. “Lời của Thư Nhân cho trẫm ít gợi ý.”

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ, đó là dĩ nhiên, tương lai, kiến thức tự nhiên nhiều. Cho nên đôi khi chuyện cân nhắc, đặc biệt là khi đối mặt với một vị Hoàng thượng trí tuệ dã tâm. Hoàng thượng vì thích chuyện với , Hoàng thượng từ chỗ những ý tưởng mới mẻ, khác biệt.

 

Thái tử ở cách đó xa, ánh mắt chằm chằm Chu Thư Nhân, nội tâm vô cùng rối rắm. Chu Thư Nhân nên ở Hộ Bộ, nhưng nếu Chu Thư Nhân ở Hộ Bộ, Hộ Bộ sẽ càng thiếu tiền hơn, nhiều ý tưởng của ngài sẽ thể thực hiện . Cho nên thật rối rắm.

 

Hoàng thượng thì rối rắm như Thái tử, hiện tại cũng khá .

 

Chu Thư Nhân còn thì gì. Hắn kiểm soát chừng mực. Vốn dĩ chờ con trai Lễ Bộ xong, đó sẽ nghĩ cách sứ nước ngoài. Bây giờ vì sứ thần nước ngoài đề xuất , nên sớm hơn một chút, điều cũng .

 

Tại Lễ Bộ, Xương Nghĩa chút há hốc mồm. Hôm qua cha còn sẽ nhanh như hạ ý chỉ, hôm nay ý chỉ đến . Hắn trở thành quan Bát phẩm của Lễ Bộ, Bát phẩm Đại sứ. Nhận ý chỉ xong còn ngây ngốc đó.

 

Vẫn là Ngô Minh cầm bạc đưa cho công công tuyên chỉ, đó mới huơ tay: “Hoàn hồn.”

 

Xương Nghĩa trừng lớn mắt: “Ta thật sự quan ?”

 

Ngô Minh : “Là, quan .”

 

Xương Nghĩa mắt đỏ hoe, cũng quan , Lễ Bộ. Nếu địa điểm đúng, xổm xuống một trận . Bây giờ tâm trạng phức tạp. Tuy quan Bát phẩm cao, nhưng thực hiện điều thể. , đều là vì cha, tất cả đều là do cha sắp xếp.

 

Uông Cự hôm nay lên triều, nhưng khi lâm triều hôm nay giữ ít quan viên. “Hẳn là do cha ngươi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1021-cam-giac-tu-hao.html.]

 

Xương Nghĩa cũng nghĩ như . Sáng nay Uông đại nhân , bảo định, kết quả giữa trưa ý chỉ xuống. Hắn bây giờ gặp cha, đồng thời cảm thấy cha quá lợi hại.

 

Uông Cự vì quan hệ hai nhà nên đối với Xương Nghĩa chiếu cố. Thấy Xương Nghĩa kích động, liền nhắc nhở: “Ngươi bây giờ là Bát phẩm, thăng tiến lên thì khó. Điểm yếu của chính ngươi cũng , tự tin của ngươi là ngôn ngữ, cho nên càng nỗ lực hơn nữa.”

 

Trong lòng Xương Nghĩa nóng rực, thăng tiến lên khó. “Ta nhớ kỹ.”

 

Tại Chu gia, Trúc Lan tiễn báo tin vui , liền thấy Triệu thị đang . Triệu thị lộn xộn lau nước mắt: “Mẹ, con là vui quá.”

 

Trúc Lan hiểu, nhị phòng đừng kiếm nhiều tiền, nhưng thật là thiếu tự tin nhất. “Tương lai ngày tháng sẽ càng ngày càng . Hôm nay là ngày đại hỷ, tiền tiêu vặt tháng tăng gấp đôi.”

 

Triệu thị lau khô nước mắt: “Mẹ, chúng nên báo tin cho Hồ gia ạ.”

 

Trúc Lan hiểu rõ tâm tư của Triệu thị: “Đi .”

 

Tại Ninh Quốc Công phủ, Ninh Quốc Công với hai con trai: “Chu Thư Nhân biến điều thể thành thể, , .”

 

Đừng chức quan nhỏ, đó cũng là chuyện thể.

 

Ninh Huy: “Chu gia còn là Chu gia lúc mới kinh nữa. Chu gia vững vàng cắm rễ ở kinh thành, con trai thể thấy sự phồn vinh của Chu gia .”

 

Không gì khác, Chu Thư Nhân đều thể vì một bạch như Chu Xương Nghĩa mà mưu quan , huống chi là đời cháu của Chu gia. Cháu trai của Chu gia đều là sách, cháu đích tôn và con trai trưởng của nhị phòng đều là thiên phú học tập.

 

Từ con cháu xem tương lai, đây đều là nền tảng phồn vinh của Chu gia.

 

Ninh Tự nhị ca , trong lòng phát sầu. Đời cháu của Ninh gia một bình thường, một thể yếu. Chắt bối cũng mấy đứa. Trước mắt còn thể, ai thế nào. Hơn nữa còn Đỗ thị, nghĩ thôi thấy bực bội.

 

Ninh Quốc Công thấy con trai út , liếc mắt một cái liền sự buồn bực của con trai út. Ông bao giờ là mềm lòng, càng sẽ lấy tương lai của Ninh gia tiền đặt cược. Ninh gia hy sinh quá nhiều, cầu chẳng là sự truyền thừa của gia tộc .

 

Nửa canh giờ , Ninh Huy trở về sân, liền thấy tiếng oán giận của vợ.

 

Đỗ thị sắc mặt đó: “Mới mang thai thôi, ông thấy cưng chiều đến mức nào ? Mỗi ngày đều tặng đồ đến hầu phủ. Thèm chua sinh con trai, thèm cay sinh con gái, nhất định mang thai một đứa con gái, một đứa con gái mà cũng cưng chiều như . Tống thị sinh con trai, tặng thêm vài thứ.”

 

Ninh Huy lẳng lặng lắng , cũng phản bác. Vì , phản bác vô dụng, càng ngược Đỗ thị càng cảm thấy ủy khuất. Nghe xong, xoay rời khỏi sân.

 

Buổi tối, Chu gia vui mừng hớn hở. Xương Nghĩa vì vui mừng nên uống ít rượu. Sau khi ăn xong, Xương Nghĩa theo lưng cha.

 

Chu Thư Nhân: “Con về sân nghỉ ngơi, theo gì?”

 

Hắn đang dạo trong sân để tiêu cơm, Xương Nghĩa cứ theo rời một bước, thật khó chịu.

 

Xương Nghĩa say, mắt sáng ngời: “Cha, con trai sẽ nỗ lực học tập ngôn ngữ, nhất định sẽ cho nở mày nở mặt.”

 

Chu Thư Nhân: “…Phương pháp thăng quan mà con nghĩ đến chính là cái ?”

 

Xương Nghĩa chớp mắt: “Không, đúng ạ?”

 

Chu Thư Nhân híp mắt: “Không đúng. Chỉ , còn , phiên dịch. Phiên dịch sách vở nước ngoài, đây là công tích, đặc biệt là những cuốn sách hữu dụng. Con , con lý tưởng, khát vọng, ví dụ như tự sắp xếp một sách vở nước ngoài hữu ích cho quốc gia.”

 

Xương Nghĩa trừng lớn mắt. Mấy câu của cha mở tầm mắt cho , một cảm giác tự hào, Chu Thư Nhân là cha của !

 

 

Loading...