NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 94: Chu Bà Tử Hành Động Không Theo Lẽ Thường ---

Cập nhật lúc: 2025-12-07 01:20:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tư Tư lẽ thành kiến quá sâu sắc với nhà Đại bá, nên cảm giác đầu tiên của nàng chính là gia đình hợp sức diễn trò để lừa tiền của Chu Bà Tử. Đây chắc chắn là một cái bẫy, cố ý diễn cho Chu Bà T.ử xem.

“Lai Đệ, ngươi nữa xem, rốt cuộc là chuyện gì?”

Chu Bà T.ử cũng chút dám tin, Liễu Thúy Lan nữ nhi lớn của trừng trị xong, mà nhanh chóng lành vết thương quên đau, dám đem Chiêu Đệ bán như , đúng là lộng hành quá !

“Nương đây về ngoại gia nhờ mợ. Nàng đại tỷ ở nhà ăn bám, nên gả đại tỷ .”

“Sau đó mợ hôm nay dẫn đến, đưa cho nương năm lượng bạc, đưa đại tỷ . Đối phương là một lão già cô độc ngoài bốn mươi tuổi!”

“Bà ơi, bà mau cứu đại tỷ ! Nếu kịp, đại tỷ chắc chắn sẽ mợ đưa mất!”

Chu Lai Đệ thật sự chút sốt ruột, lúc nãy thể là diễn, nhưng bây giờ mồ hôi mặt túa , nước mắt lưng tròng, trông vẻ đáng thương, đúng là một vì tỷ tỷ mà dám liều mạng.

là lộng hành quá ! Ta sẽ dạy dỗ ả ! Cái tiện nhân dám bán con cháu Lão Chu gia , đúng là tìm cái c.h.ế.t!”

Chu Bà T.ử xong liền xông ngoài.

“Đại Uông, Tiểu Uông, hai đứa theo xem, bảo vệ thật cho bà , những khác cần bận tâm!”

Chu Tư Tư tươi vẫy vẫy tay lệnh cho chị em họ Uông. Hai gật đầu, lập tức cầm lấy cây gậy đất, như một cơn gió đuổi theo Chu Bà Tử.

“Ngươi còn chịu ? Cắm cọc ở đây đợi ăn trưa ?”

Chu Tư Tư ghế tựa, thoải mái cầm quạt phe phẩy, ánh mắt lướt qua Chu Lai Đệ đang sững tại chỗ.

“Ngươi xem ?” Chu Lai Đệ đường tỷ lớn hơn một tuổi , trong lòng dấy lên sự ghen tỵ cuồn cuộn sóng trào.

Dựa cái gì nàng thể ở nhà lớn, dựa cái gì nàng thể bà yêu thương, dựa cái gì nàng giày vò, dựa cái gì nha hầu hạ nàng !

Chu Lai Đệ siết chặt nắm tay, khàn giọng hỏi câu đó.

Nếu Chu Tư Tư suy nghĩ trong lòng nàng lúc , nàng nhất định sẽ đá cho một cái dậy hô lớn: Tất cả những thứ đều do lão nương tự nỗ lực giành lấy, cứ việc ghen tỵ , đồ đại ngốc!

“Ta tại ? Lúc đến nhà gây chuyện, thấy chị em các ngươi đến giúp? Ta dựa cái gì mà giúp các ngươi bây giờ?”

“Muốn tự cứu, dựa ai cũng bằng dựa chính . Mau ! Ngươi nhanh sẽ kịp xem cảnh tượng nóng hổi !”

Chu Tư Tư cố ý nheo mắt, vui vẻ lắc chiếc quạt, thèm vẻ mặt bối rối, cam lòng của Chu Lai Đệ.

Gà Mái Leo Núi

Chu Lai Đệ thầm c.ắ.n răng, giận dữ dậm chân, bực bội chạy khỏi sân.

Cái tên Chu Tư Tư đáng c.h.ế.t quả nhiên là một kẻ lạnh lùng vô tình.

Thấy , Hàn Nguyệt Nương mới bước khỏi bếp. Nàng thấy cuộc đối thoại của hai . Nàng rõ tiểu thư nhà thấy c.h.ế.t mà cứu, chắc chắn chuyện gì đó nàng , nên nàng nhiều.

“Nguyệt Nương, ngươi xem náo nhiệt ? Vậy sẽ miễn cưỡng cùng ngươi xem một chút !”

Chu Tư Tư mỉm , lắc lư chiếc quạt trong tay, hì hì với Hàn Nguyệt Nương.

Hàn Nguyệt Nương ngớ , nàng xem náo nhiệt từ lúc nào?

Thấy tiểu thư , nàng đành bất lực gật đầu: “Vâng, xem náo nhiệt!”

Hai liền nối gót về phía lão trạch. Trong thôn vốn dĩ chương trình giải trí nào, chỉ cần nhà ai chút động tĩnh, đến xem náo nhiệt liền chen chúc trong ngoài ba vòng.

“Tiểu thư, đông quá, chen !”

Hàn Nguyệt Nương đám đông chen chúc chút nản lòng, trong lòng thầm nghĩ chen thì lẽ thể về . Nàng thật sự thích đến nơi náo nhiệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-94-chu-ba-tu-hanh-dong-khong-theo-le-thuong.html.]

“Cái còn dễ ? Ngươi xem!”

Chu Tư Tư giơ tay chỉ. Hàn Nguyệt Nương cây liễu lớn cách đó xa, đầu óc lập tức ong ong. Nàng hiểu ý của tiểu thư . Xem hôm nay trò náo nhiệt thể xem. Hai bắt đầu leo cây.

Đều là những đứa trẻ lớn lên ở đồng ruộng, Hàn Nguyệt Nương tuy vẻ yếu đuối, nhưng tốc độ leo cây chẳng hề chậm chút nào. Nàng bám sát theo Chu Tư Tư, hai nhanh chóng trèo lên cây liễu lớn.

Cây liễu ngay đối diện nhà Đại bá. Tuy cách xa, nhưng cao thì xa, vấn đề nhỏ còn là vấn đề nữa.

“Bà thông gia, như chẳng thỏa đáng ? Người chặn cửa cho thì tính là thế nào?”

“Thúy Lan nhận tiền , chịu thả thì chẳng là quá vô lý !”

Tẩu t.ử của Liễu Thúy Lan là Trương Tú Phương chịu nhượng bộ. Bà nhận hai lượng bạc tiền thù lao từ lão già cô độc trong thôn . Nếu Chu Chiêu Đệ gả , bạc tới tay mà trả chẳng khác nào lấy mạng nàng !

“Phải đó! Ta về là sẽ động phòng hoa chúc cùng Chiêu Đệ, đều là một nhà, còn gọi bà một tiếng nãi nãi đấy!” Lão cô nhe hàm răng ố vàng, bợm bãi với Chu Bà Tử.

“Ta khinh! Nãi nãi cái nỗi gì! Cút ngay cho khuất mắt !”

“Hôm nay ở đây, nhà họ Chu tuyệt đối thể chuyện bán nữ nhi thấp hèn hơn cả heo ch.ó như thế!”

“Đại Uông, Tiểu Uông, chắn cửa cho . Kẻ nào dám bước khỏi cánh cửa , cứ đ.á.n.h c.h.ế.t cho !”

Chu Bà T.ử khí thế bộ mở , thẳng ở cửa nhà Chu Đại Bá, ánh mắt c.h.ế.t chóc chằm chằm đứa nhi t.ử trưởng đang xổm ôm đầu đất.

Đứa nhi t.ử vô dụng , nếu lúc là một thứ súc sinh như thế , thà sinh bóp c.h.ế.t quách cho , đỡ khiến bà tức giận.

“Thúy Lan, nàng xem rốt cuộc chuyện nên đây?”

“Nàng nhận bạc , chuyện thỏa thuận thể đổi là đổi !” Trương Tú Phương cố sức huých Liễu Thúy Lan đang yên lặng bên cạnh.

“Nương, bạc con đóng học phí cho Mãn Ý hết . Đều là con cháu nhà họ Chu, chẳng lẽ một kẻ dã chủng cũng học, mà Mãn Ý nhà sách vở !”

“Đại ca nương bản lĩnh, chỉ đào bới trong đất kiếm miếng ăn qua ngày, Mãn Ý sách, chúng con đành như !”

“Bằng , Nương hãy xuất bạc cho Mãn Ý nhà con học, nếu , xin đừng nhúng tay chuyện bao đồng !”

“Người thì mặc gấm đeo vàng, ăn ngon uống say, nhưng chúng con cách nào khác, thể trơ mắt đứa tôn nhi độc nhất của Đại Phòng sách vở để !”

Liễu Thúy Lan cũng liều lĩnh . Dù thì nàng cũng cảm thấy sai. Mỗi thấy đứa dã loại rõ lai lịch vui vẻ xe lừa học, ăn ngon mặc , nàng cảm thấy hề dễ chịu. Mãn Ý nhà nàng là độc đinh của Đại Phòng nhà họ Chu cơ mà, bằng đứa dã loại ? Dựa cái gì mà lão thái thái bạc để tiêu cho một ngoài, mà chẳng hỏi han gì đến cháu ruột của .

Chu Tư Tư đến đây, còn gì mà hiểu rõ. Dù hôm nay Chu Chiêu Đệ gả cho lão , việc đều nhằm nhà .

Chu Bà T.ử lời tức phụ trưởng , thoạt tiên sững sờ, Chu Chiêu Đệ đang đất dám ngẩng đầu bà, khổ sở lắc đầu. Đây chính là đứa tôn nữ mà bà cho rằng nên giúp đỡ ? Thôi thôi, con cháu tự phúc của con cháu, bà cần trâu ngựa vì những đứa bất hiếu nữa!

“Liễu Thúy Lan, ngươi dám bán Chiêu Đệ, hóa là đợi ở đây để tính kế ?”

“Các ngươi nghĩ rằng bất luận thế nào cũng thể trơ mắt con cháu họ Chu chà đạp đúng ? Chiêu Đệ, con cũng nghĩ như ?”

“Là nghĩ rằng thể bỏ mặc con, nên con mới dửng dưng động đậy, chỉ chờ lão bà t.ử con xông pha chiến trận !”

“Cái gốc mục nát, dù cứu thế nào cũng thể cứu vãn . Muốn dùng chiêu để tính kế lão bà t.ử , các ngươi mơ giữa ban ngày !”

“Đại Uông, Tiểu Uông, chúng về nhà!”

“Thích gì thì ! Vốn dĩ phân gia , nhúng tay chuyện bao đồng gì, dù cũng ảnh hưởng đến việc mặc gấm đeo vàng, ăn ngon uống say!”

“Đừng là bán một đứa nữ nhi, mà bán hết chăng nữa, cũng liên quan gì đến lão bà t.ử !”

Chu Bà T.ử xong liền dẫn bỏ . Cả nhà Chu Đại Bá đều sững sờ, chiêu của lão thái thái đ.á.n.h úp khiến bọn họ trở tay kịp, từng một đều ngây tại chỗ.

 

Loading...