NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 91: Phỉ nhổ! Con tra hổ ---
Cập nhật lúc: 2025-12-07 01:20:11
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tư Tư nhảy khỏi sân đó lao thẳng về phía vị trí tiếng hổ gầm phát . Tiếng hổ gầm đó dồn dập, lẽ nào Đại Hoa gặp nguy hiểm nên đến tìm nàng cầu cứu.
Theo lẽ thường mà , hổ là chúa tể muôn loài, những dã thú thể thương nó nhiều.
Bước chân của Chu Tư Tư nhanh, trong đêm tối nàng chạy như một tàn ảnh, bên tai nàng chỉ thể thấy tiếng cỏ dại xào xạc chân.
Đại lão hổ dường như Chu Tư Tư đang đến tìm nó, phát một tiếng hổ gầm như để chỉ dẫn đường .
Khi Chu Tư Tư chạy hết tốc lực đến khu rừng rậm nơi tiếng hổ gầm phát , nàng đối diện với đôi mắt sáng rực trong bóng tối của Đại lão hổ.
"Đại Hoa, chuyện gì ?" Chu Tư Tư thể xác định con hổ mặt chính là Đại Hoa, vì nàng hề cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng bước đến mặt con hổ, mắt ngừng tìm kiếm vết thương cơ thể nó.
Đại lão hổ thấy nàng thực sự tới, phát tiếng gừ gừ đặc trưng của loài mèo, cứ như đang nũng, như đang chịu uất ức, dùng móng vuốt cào cào quần áo Chu Tư Tư.
"Đại Hoa, ngươi thương mà? Rốt cuộc là tình huống gì đây?"
Chu Tư Tư đưa tay vuốt ve đầu hổ, nàng tìm thấy chút vết thương nào Đại lão hổ, đang thắc mắc con hổ gọi nàng đến rốt cuộc là việc gì, đó nàng mới rõ phía Đại lão hổ, cách đó xa còn một con hổ bụng bầu.
"Trời ơi!"
"Ngươi to bụng ?"
"Phỉ nhổ! Con tra hổ!"
Chu Tư Tư suýt nữa thì bay tại chỗ, trời tối đen như mực mà thêm một con hổ nữa, bình thường ai chịu nổi!
Ai thể cho nàng rốt cuộc là tình huống gì? Lẽ nào Đại Hoa chịu nhận trách nhiệm, hổ tìm đến tận cửa đòi công bằng, Đại Hoa gọi nàng đến chủ ?
Nàng tiếng hổ? Hơn nữa nàng cũng hiểu con hổ bày tỏ điều gì?
Nếu lỡ hổ nhào tới c.ắ.n nàng một miếng, chẳng nàng sẽ toi mạng .
Đại Hoa vòng quanh Chu Tư Tư, nhếch chân lên, còn về phía con hổ bụng bầu .
"Là ý gì đây?" Chu Tư Tư chút khó hiểu, chỉ đành cứng rắn con hổ bụng bầu đang mặt đất.
Nàng lúc mới nhận gì đó đúng, tại con hổ cứ đó, nếu tìm gây chuyện thì chẳng nên dậy vồ tới ?
Chu Tư Tư hít hít mũi, trong khí còn mùi m.á.u tanh nhàn nhạt, xem con hổ bụng bầu thương.
Nàng cuối cùng cũng hiểu Đại Hoa gọi nàng đến là việc gì, là nàng thú y đây mà.
Nàng thở dài một thật sâu, xoa xoa đầu Đại Hoa, cam chịu từ trong gian lấy nửa chậu Linh Tuyền Thủy, cẩn thận tiến gần con hổ bụng bầu.
"Xin chào, mỹ nhân, ác ý , dòng suối thể chữa bệnh, ngươi uống cái , vết thương của ngươi sẽ lành ."
"Đại Hoa, ngươi gì thế! Mau phiên dịch chứ?" Chu Tư Tư từ từ tiến gần con hổ bụng bầu, đặt cái chậu trong tay xuống mặt nó, quên đầu gọi Đại Hoa - kẻ gây họa.
Hổ bụng bầu mở miệng thở hổn hển, đôi mắt tò mò chằm chằm Chu Tư Tư đang từ từ tiến gần.
Đại Hoa bước tới mẫu, uống một ngụm Linh Tuyền Thủy, l.i.ế.m liếm mặt hổ bụng bầu, Chu Tư Tư mà thấy ghê răng, bây giờ hổ cũng thể hiện tình cảm ? Chậc chậc chậc! Thật sự coi nàng là ngoài!
Hổ bụng bầu bắt đầu uống Linh Tuyền Thủy trong chậu, uống một nửa còn ngẩng đầu Chu Tư Tư đang xổm cách đó ba mét, mặc dù động vật , nhưng nó cũng thể cảm nhận thứ mà nó đang uống là do con ban cho.
Nó cũng thể cảm nhận phần thịt đùi bầy sói c.ắ.n đang phục hồi với tốc độ mắt thường thể thấy , vết thương ngứa ran, bắt đầu kết vảy, quả thực hiệu quả của dòng suối thật nghịch thiên!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-91-phi-nho-con-tra-ho.html.]
Hổ bụng bầu lúc dậy, Chu Tư Tư nhờ ánh trăng sáng mới rõ chân bên trái của nó dính đầy máu, hóa hành động nhếch chân của Đại Hoa là ý .
"Uống xong uống nữa ?" Chu Tư Tư từ từ dịch chuyển gần mặt hổ bụng bầu.
Con hổ nhỏ hơn Đại Hoa một chút, mặt là một con hổ cái xinh xắn, hoa văn dày đặc hơn Đại Hoa một chút, màu sắc cũng nhạt hơn, ánh mắt còn ngơ ngác, trông đáng yêu.
Thằng nhóc Đại Hoa ánh mắt tệ, thể câu dẫn một con hổ cái xinh như , còn to bụng , thật hổ!
Chu Tư Tư dùng ý niệm tạo thêm nửa chậu Linh Tuyền Thủy nữa, đó hiệu cho hổ cái nhỏ: "Uống , uống ."
Hổ cái nhỏ cúi đầu uống thêm vài ngụm, đó l.i.ế.m mặt Đại Hoa, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Đại Hoa ưỡn thẳng , ngạo nghễ ngẩng đầu lên, tận hưởng sự chăm sóc của cô vợ nhỏ. Chu Tư Tư thấy chỉ lên cho nó vài bạt tai, cái trò gì chứ! Có vợ thì giỏi lắm !
Cuối cùng, phần Linh Tuyền Thủy còn trong chậu Đại Hoa vô sỉ uống sạch. Chu Tư Tư thu cái chậu gian, hổ cái nhỏ chớp chớp đôi mắt to, tò mò Chu Tư Tư.
Con thật là kỳ diệu, thể cách lấy đồ, thật lợi hại!
Chu Tư Tư thấy hổ cái nhỏ đầy tò mò, liền xổm xuống vẫy tay với nó, xem nó thể hiểu lời nàng .
Gà Mái Leo Núi
"Chiêu chiêu chiêu! Sau gọi ngươi là Mị Mị nhé? Cho sờ bụng ngươi ?"
Không ngờ hổ cái nhỏ phát tiếng "gừ gừ" nũng nịu, nhanh chóng nhảy đến bên cạnh Chu Tư Tư, ngoan ngoãn dùng đầu dụi tay nàng.
"Oa, ngươi thật là đáng yêu!" Chu Tư Tư đưa tay bắt đầu vuốt ve con hổ, bộ lông mềm mại, mượt mà hơn cả Đại Hoa. Nàng thể trong bụng hổ cái nhỏ bao nhiêu đứa con, chỉ dùng tay vuốt ve chiếc bụng mềm mại của nó theo chiều lông hổ.
"Đại Hoa, sắp cha , chăm sóc Mị Mị thật , đừng một con tra hổ vô trách nhiệm, nếu sẽ dùng một tia sét, đ.á.n.h nát 'thứ nhỏ bé' của ngươi thành ruột hoa!"
"Mị Mị, nếu Đại Hoa bắt nạt ngươi, ngươi cứ với , sẽ giúp ngươi trút giận!" Chu Tư Tư xoa đầu hổ cái nhỏ, dịu dàng .
Đại Hoa: ??? Con đàn bà quả nhiên hai bộ mặt, đối xử với giọng điệu ! Hừ!
"Thôi , đây! Hai ngươi ngoan ngoãn nhé!"
Chu Tư Tư dậy trời, cũng còn sớm nữa, ước chừng ba canh giờ nữa trời sẽ sáng, nàng định về.
Hổ cái nhỏ nghiêng đầu như nghĩ điều gì, lập tức "a ô" một tiếng c.ắ.n lấy vạt váy Chu Tư Tư, kéo nàng sâu trong rừng.
"Mị Mị, ngươi dẫn ?" Chu Tư Tư kéo , nàng cảm thấy con hổ cái nhỏ dẫn nàng tìm thứ gì đó, vì nàng cứ để mặc nó, theo cùng.
Đại Hoa cũng hiểu chuyện gì, bèn theo phía Chu Tư Tư.
Hai hổ một sâu rừng, nửa canh giờ, hổ cái nhỏ dẫn Chu Tư Tư dừng ở lối của một sơn động.
Mắt Chu Tư Tư bắt đầu sáng rực, nàng dường như ngửi thấy mùi tiền.
Chẳng nhiều tiểu thuyết đều động vật linh tính, sẽ báo ân ? Xem trong sơn động chắc chắn thứ gì , nếu hổ cái nhỏ sẽ dẫn nàng đến đây.
Sau đó Chu Tư Tư mang thuộc tính mê tiền liền chui thẳng sơn động, đầy năm giây, Chu Tư Tư hét lên chạy ngoài.
Hai con hổ , chẳng lẽ trong sơn động còn dã thú đáng sợ hơn cả chúng nó ?
Mẹ kiếp! Chu Tư Tư sợ ma nhất, đây căn bản sơn động, mà là lối một ngôi cổ mộ!