NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 90: Nhắc nhở các đệ đệ phải có lòng đề phòng người khác ---
Cập nhật lúc: 2025-12-07 01:20:10
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa tối là sủi cảo nhân thịt heo rau dại, gỏi khoai tây trộn, còn thêm một nồi bánh rau dại, Chu Tư Tư còn rửa một đĩa lớn việt quất trái cây tráng miệng.
“Đại Tỷ, đây là quả gì ? Sao từng thấy?”
“Chà! Cái ngon quá mất!”
Chu Vân An đúng là một tên lắm lời, thấy việt quất liền nắm lấy một nắm nhét thẳng miệng, còn kịp hỏi ăn hết sạch.
Trẻ con vốn chẳng sức kháng cự gì với loại trái cây chua chua ngọt ngọt thế , chỉ cần là đồ ngọt, đứa nhỏ nào cũng thích!
“Ai cho ngươi ăn! Đây là quả độc, ăn sẽ tiêu chảy rụng tóc đấy!”
Chu Tư Tư cố ý hạ giọng, dùng giọng âm trầm với Chu Vân An, mặt vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
“A!!!! Rụng tóc!!!”
“Vậy chẳng sẽ thành đầu trọc ?” Chu Vân An vội vàng móc họng, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ hoảng loạn chạy khắp sân tìm nước uống.
“Ha ha ha ha ha!” Những khác thấy bộ dạng y như thế đều đến mức thẳng .
“Đại Tỷ, tỷ lừa đúng ?”
Gà Mái Leo Núi
Thấy đều đang , cái đầu nhỏ của Chu Vân An mới nhận , y mếu, vẻ mặt đầy ai oán từ ngoài sân .
“Lần xem ngươi còn dám hỏi rõ cầm đồ lên ăn . May mắn đây là thứ độc, nhỡ độc thì ?”
“Sau ngoài thấy những thứ lạ lẫm, chỉ cần ngươi rõ, nhất định ăn khi hỏi kỹ, ngàn vạn đừng tham lam cái miệng, ?”
Chu Tư Tư gõ mạnh cái đầu nhỏ của Chu Vân An, bắt y nhớ kỹ bài học .
“Ô! Ta chỉ nghĩ đây là nhà thôi mà? Cho nên mới vội vàng! Hì hì!” Chu Vân An kéo kéo vạt áo Chu Tư Tư lấy lòng, Đại Tỷ y nghiêm túc trông thật đáng sợ!
“Hôm nay Đại Tỷ cho các ngươi một đạo lý, đó là lòng đề phòng khác thể thiếu.”
“Một gia đình nhỏ như nhà chúng , đương nhiên sẽ xảy chuyện nhân hạ độc , nhưng ở môi trường khác thì ?”
“Nếu ngươi chặn đường ăn của khác, hoặc xung đột lợi ích thì ? Hoặc giả như ngươi mắt, nhưng bề ngoài đ.á.n.h ngươi, thì họ sẽ chỉ dùng chiêu trò lén lút, đó chính là hạ độc hại ngươi.”
“Cho nên nếu các ngươi ở bên ngoài gặp đồ ăn do khác đưa tới, hoặc lời hứa hẹn ban cho các ngươi lợi lộc gì đó, các ngươi nhất định dùng đầu óc suy nghĩ một chút, vì cho ngươi? Có họ ý đồ gì khác với ngươi , !”
“Đặc biệt là ngươi, Chu Vân An, Đại ca và Tiểu của ngươi thì cần lo, nhưng ngươi là tên tiểu t.ử đầu óóc đơn giản dễ lừa, chuyện chính là một bài học!”
Chu Tư Tư đặc biệt kéo Chu Vân An để giáo huấn, đứa trẻ tâm tính mềm yếu, tuổi còn nhỏ, khao khát tình thương của , nên việc mắc bẫy Tần Hoa Hoa là điều khó tránh khỏi.
"Vâng! Ta , đại tỷ, khi việc gì nhất định sẽ động não suy nghĩ!" Chu Vân An tủi bĩu môi, suýt mất mạng, huhu!
"Rồi! Rồi! Ăn cơm thôi, ăn cơm thôi!"
"Không ăn nữa là bánh sủi cảo nguội hết đấy! Mau ăn cơm !" Chu bà t.ử vội vàng giảng hòa, mặt mũi tiểu tôn t.ử đỏ bừng lên , nếu can thiệp kịp thời thì đứa trẻ nhất định sẽ tôn nữ nhà giáo huấn cho thét.
"Ăn cơm !"
"Ăn xong nhớ rửa chén bát, Nguyệt Nương là đến để nấu cơm, để rửa chén cho các ngươi, đừng đứa nào nghĩ đến việc lười biếng!"
Chu Tư Tư dùng ánh mắt như thể "kẻ nào phản đối sẽ đ.á.n.h nát đầu" quét qua mấy đứa , ba tiểu hài t.ử vội vàng gật đầu lia lịa như giã tỏi.
Tài nấu nướng của Hàn Nguyệt Nương cũng ba đứa trẻ công nhận, ngay cả Chu Cẩm Trình nhỏ tuổi nhất cũng ăn hết mười lăm chiếc sủi cảo nhân thịt heo và rau dại.
Phía cha con nhà họ Hứa, Chu bà t.ử cũng sai Tiểu Uông mang sủi cảo sang. Cha con họ Hứa cũng là những chăm chỉ, để tối thể canh chừng ruộng thí nghiệm hơn, cha con họ Hứa núi chặt về ít trúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-90-nhac-nho-cac-de-de-phai-co-long-de-phong-nguoi-khac.html.]
Họ dùng trúc dựng một cái lán nhỏ bên cạnh ruộng thí nghiệm, để buổi tối thể ngủ trong đó, tiện bề quan sát ruộng đồng.
Sau bữa tối, Chu Niệm An bắt đầu dạy Chu bà t.ử và Chu Tư Tư học nhận mặt chữ. Trước đây quá nhiều việc nên bây giờ chuyện mới xếp lịch trình.
"Ta nhất định học ?" Chu bà t.ử nhăn nhó mặt mày, tiểu tôn t.ử nhà , định tìm một cái cớ chuồn .
"Nãi, thử nghĩ xem, nếu ba chúng thi đỗ Tú tài, đỗ Cử nhân, đỗ Tiến sĩ, đợi đến khi diện kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng chắc chắn sẽ hỏi, trong nhà các ngươi còn những ai? Là ai cung dưỡng các ngươi sách, khoa cử suốt bấy lâu?"
"Chúng chắc chắn sẽ đáp là , khi đó Hoàng thượng nhất định sẽ khen ngợi , chừng còn phong cho chức vị Cáo Mệnh phu nhân nào đó?"
"Nãi, đến lúc đó đích tiếp nhận Thánh chỉ, nếu chữ, nhỡ cầm nhầm Thánh chỉ thì ? Đây là tội lớn, thể c.h.é.m đầu đó!"
"Đừng nữa, đừng nữa, học là chứ gì!" Chu bà t.ử dọa sợ nhẹ, vội vàng tỏ ý những học mà còn học thật , nhất định bảo vệ cái đầu của .
Chu Tư Tư ngờ đại của khéo léo lừa gạt như , quả là một cao thủ vẽ bánh (họa bỉnh), chỉ vài câu nắm trọn Chu bà tử. Hắn cũng hề ít tâm cơ hơn nàng, như cũng .
Nếu thật sự quan, một đứa trẻ trung thực chắc chắn sẽ những lão làng nơi quan trường gặm đến còn một mảnh xương, thâm trầm một chút vẫn hơn.
Lớp học nhỏ buổi tối của nhà họ Chu khai giảng.
Chu Tư Tư, Chu bà tử, bao gồm cả Đại Uông, Tiểu Uông và Nguyệt Nương đều chiếc ghế nhỏ, chăm chú lắng Chu Niệm An giảng bài.
Hai tiểu hài t.ử còn cũng ở phía , ôn cố tri tân, củng cố kiến thức cũng tệ, huống hồ tuổi tác khác , nội dung phu t.ử Ngô dạy cũng khác , coi như là xem .
Chu Niệm An tiềm chất một tiểu lão sư, dạy những thứ rối rắm, khó hiểu như "Chi, Hồ, Chi, Dã" mà chỉ dạy nhận mặt chữ, mỗi đều bắt đầu bằng chính tên của .
Lúc Chu Tư Tư mới tên thật của nãi nãi là Đào Phương Cô, là một thầy t.h.u.ố.c thôn dã đặt cho khi mới sinh. Bởi vì gả nhà họ Chu nên mang họ phu quân, ban đầu gọi là Chu Đào thị, theo tuổi tác tăng lên thì dần dần biến thành Chu Thẩm tử, Chu Đại nương, Chu bà tử, dần dà còn ai nhớ tên thật của nữa.
"Thì tên như thế ? Cũng khó nhỉ!" Chu bà t.ử tờ giấy tên lẩm bẩm.
"Nãi, dù khó đến mấy cũng luyện tập nhiều hơn, gia đình chỉ thể ngày càng hơn, là lão thái thái trông nom gia đình mà chữ, xem sổ sách thì ?"
"Cố lên, Nãi, tin tưởng ! Giấy mực bút nghiên nọ sẽ bao hết, đừng sợ tốn kém, cứ luyện tập cho !" Chu Tư Tư ở bên cạnh nén , sức khuyến khích .
Kết quả là cả nhà rửa mặt ngủ hết , Chu bà t.ử vẫn còn đang luyện chữ ánh đèn dầu.
Người cảm thấy tôn nữ đúng, nhất định luyện tập thật , thể vướng chân tôn tử, tôn nữ .
Màn đêm đen kịt, trời lấp lánh, ánh trăng chiếu rọi xuống mặt đất như phủ một lớp cát bạc. Nửa đêm, các gia đình ở thôn Thanh Sơn đều chìm trong giấc ngủ, một tiếng hổ gầm dồn dập vang vọng khắp bầu trời, đó lũ ch.ó trong thôn đều rạp xuống đất phát tiếng rên rỉ sợ hãi.
Chu Tư Tư là đầu tiên tiếng hổ gầm cho giật tỉnh giấc, hết là vì thính lực của nàng nhạy bén hơn thường, hơn nữa bây giờ nàng đang sống trong căn nhà ngay chân núi Đại Thanh Sơn, nếu sống ở căn nhà cũ lẽ sẽ rõ ràng đến thế.
Điểm quan trọng nhất là nàng nhận đây chính là con hổ lớn từng xin Linh Tuyền Thủy của nàng, hơn nữa hình như nàng từng với con hổ rằng nếu chuyện gì cần tìm nàng thì cứ xuống núi gầm lên một tiếng, nàng sẽ thấy.
Xem con hổ gặp phiền phức gì đó thể tự giải quyết .
Chu Tư Tư quả quyết mặc quần áo, mở cửa ngoài xem xét, dù nàng cũng dị năng trong tay, ai tổn thương nàng.
"Tư Tư, là con hổ mà con nuôi đấy ?" Chu bà t.ử cũng thấy tiếng động và mặc quần áo .
"Vâng! Chắc là gặp chuyện gì , Nãi, , xem một chút về ngay."
"Không cần khóa cửa cho , thể tự , đây!"
Sau đó Chu bà t.ử thấy Chu Tư Tư tăng tốc chạy đến tường rào sân nhà, nhấc chân lên vài bước bay lên tường, nhanh nhẹn nhảy ngoài.
Chu bà t.ử dụi mắt, nhầm nhỉ? Tư Tư nhà thủ lợi hại như từ khi nào?