NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 88: Quả nhiên ngủ cùng một giường không thể có hai loại người ---

Cập nhật lúc: 2025-12-07 01:20:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Kìa! Cửa chính nhà mở? Người hết cả ?”

Chu Tư Tư nhét việt quất miệng, nghi hoặc cánh cửa lớn đang mở toang của nhà .

Lúc , Hàn Nguyệt Nương xách một giỏ rau dại tươi mới trở về. Nàng quen đường sá trong thôn, thấy rau dại tươi ngon chân núi nên về lấy giỏ hái.

Khi Trương bà mối và Lưu bà t.ử đến nhà thì nàng rời , cho nên thấy cảnh Chu Bà T.ử và Uông Xuân Sinh đuổi theo đ.á.n.h .

“Tiểu thư, tối nay chúng bánh rau dại để ăn ?”

Hàn Nguyệt Nương đổ rau dại xuống bên cạnh giếng nước, bắt đầu dọn dẹp.

“Được, tay nghề của ngươi , ngươi cứ quyết định .”

“Ngươi nếm thử cái , cho ngươi đấy. À mà , ngươi thấy Đại Uông và Nãi ?”

Chu Tư Tư dúi một nắm việt quất nhỏ tay nàng , tiện miệng hỏi nàng thấy ai .

“Không thấy ạ, lúc , Lão thái thái và Đại Uông vẫn đang ở nhà.”

“Tiểu thư, đây là quả gì ? Ngọt quá!” Hàn Nguyệt Nương ăn một viên việt quất, vị ngọt lịm tan trong miệng, ngon tuyệt.

“Đây gọi là việt quất, ruộng bên của trồng, ngon chứ?”

Đây là thứ Chu Tư Tư trồng trong gian dị năng. Nàng tự tin tuyệt đối, nếu loại việt quất đời, nhất định sẽ kiếm món tiền lớn.

Làm mứt quả, rượu trái cây, đây đều là những thứ .

“Vâng, ngon lắm! Ngọt ngọt, kèm chút chua chua, hương vị tuyệt!” Hàn Nguyệt Nương khen ngợi. Nàng quả thực từng ăn loại trái cây nào ngon đến .

Lúc , Uông Thu Sinh cũng vác hai bó củi về. Chàng cũng quen với ngôi làng, thấy rảnh rỗi nên tiện tay nhặt một ít củi khô mang về.

Cả ba đều là những việc mà , và họ thật lòng ơn bà cháu Chu Bà T.ử và Chu Tư Tư. Họ ngoại hình nổi bật, kẻ thì bệnh tật, kẻ thì hủy dung, mà vẫn chọn, còn đối xử đến thế, ân tình cả đời cũng báo đáp hết.

Gà Mái Leo Núi

“Ha ha ha ha! Đại Uông, lắm, tối nay sẽ hầm thịt cho ngươi ăn!”

“Lần nếu còn kẻ dám đến gây sự, ngươi nhớ đ.á.n.h thật mạnh, xảy chuyện gì, sẽ lo liệu cho ngươi!”

“Vâng, Lão thái thái, theo lời !”

Người còn cửa, Chu Tư Tư thấy tiếng đối thoại của hai . Lẽ nào là đ.á.n.h về? Nãi sẽ Đại Uông hư hỏng đấy chứ?

Sau đó, những trong sân thấy Chu Bà Tử, giống như vị tướng quân thắng trận, dẫn theo Uông Xuân Sinh cầm gậy gỗ, hiên ngang bước sân.

“Nãi, và Đại Uông ? Người đừng Đại Uông hư hỏng đấy nhé!”

“Tiểu thư, , Lão thái thái là , chúng đ.á.n.h kẻ đấy!”

Uông Xuân Sinh vội vàng bênh vực Lão thái thái, sợ Chu Tư Tư và Lão thái thái tranh cãi, chủ yếu là Uông Xuân Sinh vẫn hiểu rõ cách chung sống giữa Chu Tư Tư và Chu Bà Tử, sợ hai vì y mà cãi .

“Đánh kẻ ? Tỷ, còn ? Ta lập tức xử lý chúng!”

Uông Thu Sinh nhấc chiếc rìu lên, vẻ mặt hung dữ, cứ như liều mạng với .

Mạng sống của là do bà cháu nhà họ Chu cứu, dù c.h.ế.t cũng để khác bắt nạt nhà họ Chu.

“Ha ha ha ha ha, Tiểu Uông, mau đặt rìu xuống, kẻ hai xử lý xong . Lần nếu còn thứ điều nào dám mò đến, chúng sẽ dẫn ngươi cùng đ.á.n.h !”

Chu Bà T.ử vô cùng vui vẻ, chị em nhà họ Uông quả nhiên là ruột thịt, ai nấy đều thích vác rìu. Haizz! Nhà chỉ một cái rìu, tới trấn mua thêm một cái nữa, nếu sẽ đủ chia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-88-qua-nhien-ngu-cung-mot-giuong-khong-the-co-hai-loai-nguoi.html.]

“Nãi, rốt cuộc là chuyện gì ? Người mau kể !” Chu Tư Tư sốt ruột đến mức gãi tai gãi má, đ.á.n.h dẫn nàng theo chứ! Nàng giỏi đ.á.n.h mà!

Thế là Chu Bà T.ử kể chuyện xảy , khiến Chu Tư Tư tức đến mức chạy đ.á.n.h cho Lưu bà t.ử một trận nữa. Đứa tôn nhi lớn nhà bà , nàng từng thấy qua, mười sáu mười bảy tuổi mà ngày nào cũng thòng hai sợi nước mũi to đùng, thật sự ghê tởm c.h.ế.t .

Đã còn mặt đầy mụn nhọt, quần áo sắp bám thành mảng mà còn dám tơ tưởng đến ư?

Xem buồn nôn c.h.ế.t , để thừa hưởng gia sản của !

[Mối thù nàng ghi . Dẫu hôm nay Nãi nàng mới đ.á.n.h xong, nếu đ.á.n.h nữa thì vẻ tha . Đợi vài ngày nữa tìm cơ hội sẽ dạy dỗ bọn họ một trận thật đau.

là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, mơ tưởng hão huyền!

Quả thật, trận chiến của Chu Bà T.ử khiến nhiều gia đình ý đồ tương tự dẹp bỏ tâm tư, đặc biệt là nhà họ Liễu.

Liễu Tiểu Liên và Liễu Tần Thị tận mắt chứng kiến Lưu bà t.ử đ.á.n.h đến mức hấp hối, tuy họ bạc nhưng cũng sợ ăn đòn như thế, khi đó thì thể diện lẫn danh dự đều mất hết.

Người nhà Lưu bà t.ử thấy bà đ.á.n.h nông nỗi , cũng nhát gan dám đến đòi tiền t.h.u.ố.c men, chủ yếu là vì bọn họ cũng sợ.

Đừng để lát nữa đến nhà chẳng đòi gì, đ.á.n.h cho ch.ó má bằng, điều rõ ràng là đáng, đành rón rén dìu Lưu bà t.ử về nhà.

Còn Trương bà mối, đầu gõ cho sưng u, ôm đầu lóc. Bộ dạng thê t.h.ả.m của nàng cũng khiến còn bà mối nào dám đến mai cho Chu Tư Tư nữa, họ sợ chỉ vì một câu hợp ý mà hạ nhân nhà họ Chu gõ cho cái đầu to tướng như đầu Phật Tổ Như Lai.

An Định Vương Phủ nước Đại Vũ.

“Phu nhân, nàng xem chuyện T.ử Dục đáng tin ? Sao thấy nó huyền ảo quá ?”

An Định Vương Tống Hạ bức gia thư do nhị nhi t.ử dùng ngựa phi nhanh gửi về, xem kiểu gì cũng thấy khó tin.

Tình trạng thể của đại nhi t.ử nhà , rõ. Dù cho khởi sắc, cũng tuyệt đối thể khỏe đến mức thể nhảy từ xe ngựa xuống mà sắc mặt vẫn đổi màu, đúng ?

Hồi đại nhi t.ử còn nhỏ, từng nghĩ luyện võ lẽ thể giúp nó rèn luyện sức khỏe, dù luyện võ cũng cường kiện thể.

Nào ngờ bảo đại nhi t.ử tấn, đầy ba khắc, đại nhi t.ử trình diễn màn cắm đầu xuống đất và ngất xỉu ngay tại chỗ.

Chàng sợ đến mức hồn vía lên mây, riêng Ngự y trong Hoàng cung đến ba đợt, bản cũng suýt mẫu và mắng cho tối tăm mặt mũi thì đại nhi t.ử mới tỉnh .

Sau đó cam lòng nên thử thêm nữa, tấn, chỉ là buộc một bao cát nhỏ lên chân, bảo nó chạy quanh sân. Lần nhóc chống đỡ năm giây, vẫn hôn mê.

Kết quả, Phu nhân nhà cầm đao đuổi theo suốt hai dặm đường, từ đó mới chịu dừng tay, dám giày vò đại nhi t.ử nhà tập võ rèn luyện thể nữa.

Chẳng may đại nhi t.ử , mà Phu nhân nhà c.h.é.m c.h.ế.t, thì thật chẳng đáng!

“Hay là cứ thư cho Mặc Ly, sắp qua khỏi, bảo nó về gặp cuối. Như chẳng chúng sẽ thể nó rốt cuộc là khỏe ?”

“Chàng thấy thế nào?” An Định Vương Phi Cốc Nguyệt Lan ngẫm nghĩ một lát, chớp chớp đôi mắt to tròn câu . Nàng cảm thấy cách vẫn là hợp lý nhất!

Tống Hạ ngây , trời đất ơi, nàng nàng sắp qua khỏi? Cớ gì ?

chỉ dám nghĩ trong lòng, nếu , e là ánh mặt trời sáng mai cũng chẳng thể thấy .

“A! Ta thấy cách cho lắm!”

“Thằng bé từ nhỏ thiết với . Hay là chúng thư Hoàng sắp qua khỏi, nó tình cảm với Hoàng , nhất định sẽ trở về!”

Quả nhiên ngủ chung một giường thể hai loại , một kẻ thì hãm hại tướng công, một kẻ thì hãm hại đại ca ruột, đều là những kẻ mắt chẳng thèm chớp lấy một cái.

Hoàng đế Đại Vũ Quốc Tống Dần: ??? còn trời đất là gì! Xem đến lúc thanh lý môn hộ !

 

Loading...