NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 233: --- Đây là chuyển sang diễn vai Huyết Tộc sao
Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:09:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không đúng! Ngươi thế? Sao chỉ tăng một ngàn lượng!”
“Không nên gấp đôi ? Thằng nhãi ranh thối tha thế!”
Tiền béo Châu Tư Tư đột nhiên câu , lập tức nổi điên, vốn định chờ tên lùn tăng gấp đôi thì lập tức rút tay, chọc tức tên lùn .
bây giờ tên lùn theo lẽ thường bài chứ, nó! Tiền béo lật bàn!
“Ngàn vàng khó mua sự lòng của , tiểu gia vui là , ngươi thể gì ? Lè lè lè!”
Châu Tư Tư hết dùng ánh mắt khinh miệt Tiền béo, đó còn một khuôn mặt quỷ cực kỳ xí, mục đích chính là chọc cho Tiền béo tức c.h.ế.t.
“Mẹ kiếp! Chưa từng kẻ nào dám giỡn mặt bổn công t.ử như , đ.á.n.h cho !”
“Rầm rầm!” Tiền béo giận tím mặt, thật sự lật tung chiếc bàn mặt, vẫy tay hiệu, năm sáu tên tùy tùng phía với vẻ mặt hung dữ lao về phía bàn của ba Châu Tư Tư.
“Thằng béo c.h.ế.t tiệt của ch.ó má, ăn một cước của tiểu gia đây!” Châu Tư Tư trực tiếp nhảy lên bàn, lấy đà bay lên, tung một cú phi cước vô địch trúng thẳng mặt Tiền béo.
Phải rằng lực của Châu Tư Tư vốn lớn, mặc dù Tiền béo hề nhẹ cân, nhưng vẫn nàng đá bay ngoài!
Oa!!! Cuối cùng cũng đ.á.n.h ! Đó là tiếng lòng của những xem náo nhiệt khác!
Mấy lao tới cũng Bạch Uyển Nguyệt tay giải quyết gọn ghẽ, vốn dĩ Kiều Vũ Dật đang định tay, mới kéo thế trận thì Bạch Uyển Nguyệt siết cổ ấn xuống gầm bàn!
Chủ yếu là Bạch Uyển Nguyệt nghĩ rằng vị đại biểu ca của nàng võ công, để đảm bảo an , vẫn nên nhét tên tiểu t.ử xuống gầm bàn thì hơn, đỡ thương !
Kiều Vũ Dật: ??? Bị bảo vệ cảm giác , ừm! Thật là bực bội!
Hiện trường hỗn loạn vô cùng, trông vẻ gà bay ch.ó sủa, nhưng thực chất chỉ là Tiền béo đ.á.n.h một chiều, Châu Tư Tư dùng đầu gối đè chặt n.g.ự.c Tiền béo, một tay nắm lấy cằm và nhét vỏ nho còn sót miệng !
Bạch Uyển Nguyệt thành công đ.á.n.h bại mấy tên tùy tùng của Tiền béo, cũng tham gia hành động đút đồ ăn cho Tiền béo, đó là một màn nhét loạn xạ, nếu đĩa nhỏ hơn một chút, ước chừng cũng thể vị tỷ tỷ nhét miệng Tiền béo.
“Ngươi thích ăn ? Ăn ! C.h.ế.t vì bội thực thằng béo c.h.ế.t tiệt!”
“Mặt mũi xí của ngươi, nhưng ngoài dọa thì là , còn dám hãm hại tỷ tỷ xinh , kéo , dứt khoát cắt luôn công cụ gây án của ngươi, để ngươi khỏi ngoài hại nữ nhân!”
Tiền béo sợ đến mặt tái mét, hôm nay ngoài xem lịch âm, gặp khắc tinh , , cầu xin tha thứ, nhưng căn bản thể mở miệng, bởi vì miệng nhét quá nhiều thứ.
“Ha ha ha, thú vị, thật sự quá thú vị, bổn công t.ử từng thấy nữ nhân nào thú vị như !”
Trong một gian phòng bao lầu hai của Yêu Nguyệt Lâu, một nam nhân mặc áo bào màu đỏ tươi bên cửa sổ xuống cảnh tượng hỗn loạn bên , mặt mang theo một nụ đầy vẻ đùa cợt.
“Gia, vị công t.ử nhỏ là nữ nhân ?” Người nam nhân trung niên ăn mặc như quản gia bên cạnh kinh ngạc .
Gà Mái Leo Núi
Hắn nãy còn nghĩ là trẻ con giả vờ lớn, chỉ là đến lầu xanh để mở mang kiến thức thôi, ngờ là một cô nương, xem già mắt mờ .
“Người bên cạnh cũng là nữ nhân.” Nam nhân áo đỏ đưa tay chỉ Bạch Uyển Nguyệt đang điên cuồng đ.ấ.m bụng Tiền béo .
“Ồ, ồ ồ, thuộc hạ hiểu, xem là ba cô nương giả nam trang đến chơi, ha ha, chỉ là hai tính tình lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-233-day-la-chuyen-sang-dien-vai-huyet-toc-sao.html.]
“Ha ha, Hồng chưởng quỹ, xem ánh mắt của ngươi thực sự , còn là một nam nhân thật sự, là tôn nhi của lão ngoan cố Kiều Thái Phó nước Đại Vũ.”
“Xem đến lúc bổn công t.ử xuất hiện , , xuống xem !”
Thế là, bên Tiền béo Châu Tư Tư chỉnh cho cầu sống , cầu c.h.ế.t xong, thấy sắp ngất xỉu đến nơi thì Châu Tư Tư và Bạch Uyển Nguyệt dừng tay.
Ánh mắt cả hai đồng thời một nam nhân đang từ từ bước tới thu hút.
Nam nhân mái tóc bạc dài đến thắt lưng, những sợi tóc bạc như lụa gấm tùy ý phủ lưng, bay lượn theo bước chân của bên khuôn mặt trắng nõn tuấn mỹ gần như yêu mị, cộng thêm trường bào đại hồng bay phấp phới và đôi mắt xanh như bảo thạch đầy mê hoặc, tạo cho một cảm giác áp bức duy ngã độc tôn.
Oa! Tóc bạc mắt xanh biếc, diễn Huyết Tộc (Vampire) thì thật là phí tài năng!
Trong mắt Châu Tư Tư chợt lóe lên vẻ kinh diễm, đó thấy hổ, bởi vì nàng mặt chỉ cao đến nách, lão thiên gia ch.ó c.h.ế.t, để cao thêm một chút thì c.h.ế.t !
Bạch Uyển Nguyệt thì như trúng đạn chỗ yếu, tim nàng đập loạn xạ như nai con tông , 'thình thịch thình thịch', nai con sắp c.h.ế.t đến nơi .
Mắt nàng như dán chặt lên nam nhân áo đỏ, Trời ơi, thật ! Mẫu , yêu !
“Hai vị khách nhân xin chào, tại hạ là Vân Phỉ, là chủ nhân nơi !”
“Cái xin tặng ngươi, coi như là bồi thường của , quấy rầy việc ăn nơi là của bọn , xin , trong nhà việc khẩn cấp, xin cáo lui một bước!”
Vân Phỉ dứt lời, trong tay nhét hai tờ ngân phiếu, đó thấy Châu Tư Tư một tay kéo Bạch Uyển Nguyệt, một tay kéo Kiều Vũ Dật chen qua đám đông bỏ chạy.
“Phụt, là một tiểu quỷ lanh lợi.”
“Hừm! trông đáng sợ lắm ? Nàng ý gì?”
Vân Phỉ mở ngân phiếu Châu Tư Tư đột nhiên nhét tay , tổng cộng là một ngàn lượng, bồi thường cho bàn ghế, ấm rượu, chén đĩa lật đổ dư dả .
Chỉ là chạy nhanh như gì? Rõ ràng thấy trong mắt nàng sự tán thưởng dành cho , đây là đầu tiên từ khi lớn lên thấy sự tán thưởng chứ sự chán ghét trong mắt khác.
Khi còn nhỏ, chỉ vì màu tóc và màu mắt, đối xử như quái vật, đ.á.n.h mắng là chuyện cơm bữa, ánh mắt đều là chán ghét, khinh bỉ.
Mãi đến khi dựa nỗ lực của bản dần dần bước trung tâm quyền lực, những xung quanh mới bắt đầu đổi ánh mắt , chuyển thành sự sợ hãi, điều đương nhiên thể thiếu thủ đoạn đẫm m.á.u tàn nhẫn của , nhưng trực tiếp tán thưởng thì đây là đầu tiên.
“Đem khiêng về nhà họ Tiền, nhớ đòi phí vận chuyển và phí tổn thất!”
Vân Phỉ khinh bỉ liếc Tiền béo đang mặt đất như một bãi thịt thối, bịt mũi bỏ .
Còn bên , Châu Tư Tư vẻ mặt đầy hối hận, kiếp! Mất một khoản tiền bạc, nếu chuyện nãi nãi nàng , lẽ sẽ đ.á.n.h cho nát óc mất!
“Tiểu cô cô, xin dâng !”
Có lẽ là thấy vẻ mặt vô cùng hối hận của Châu Tư Tư, Kiều Vũ Dật đột nhiên đưa cho nàng một xấp ngân phiếu.
“A, tiểu t.ử ngươi hóa giàu đến thế ? Sao thể nhận tiền của ngươi , mau cất !” Châu Tư Tư kinh ngạc , ngờ tên tiểu t.ử giàu như , chẳng lẽ vị đại ca rẻ tiền của nàng tham ô nhận hối lộ? Đây là nhân vật thiết diện vô tư sụp đổ !
“Không , tiểu cô cô, đây là bò gầm bàn nhặt , là của Tiền béo đó!”