Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:32:54
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo cũng cảm thấy việc buôn bán giỏ hoa sắp nữa. Theo lời Khoa Khoa, thị trường hàng nhái, cung sẽ lớn hơn cầu, giá cả chắc chắn sẽ ép xuống, lời.

 

Mãn Bảo : “Vậy chúng chuẩn một vài lý do khác để lên huyện.”

 

Chu ngũ lang và cũng tán thành, nhưng đây là chuyện thể nghĩ ngay , vì thế họ vẫn là đến đếm tiền .

 

Đếm xong tiền, Mãn Bảo chỉ đưa cho Chu ngũ lang một túi kẹo cho ngày hôm , mà còn đưa cho một vốc tiền, bảo chợ mua gà.

 

Cô bé : “Gà trong thôn khó mua lắm, bán .”

 

Chu ngũ lang hỏi: “Mãn Bảo, em ăn thịt gà ? Một con gà đắt lắm đó.”

 

“Không , em tiền.” Mãn Bảo đặc biệt hào phóng, phất tay : “Mua về cho nương bồi bổ sức khỏe.”

 

Chu ngũ lang và các em đồng loạt nuốt nước bọt, do dự nhiều liền đồng ý.

 

Anh cất tiền , nữa cổ vũ Mãn Bảo: “Mãn Bảo, em thật sự xem xét việc bán thêm một chút kẹo nữa ?”

 

Mãn Bảo kiên định lắc đầu: “Không , ăn nhiều kẹo sẽ sâu răng.”

 

Hơn nữa điểm tích lũy từ nữ trinh tử vẫn về, cô bé ngày nào cũng tiêu điểm mà kiếm thêm, còn đến khi nào mới tích đủ điểm để mua t.h.u.ố.c cho nương.

 

Trong mắt Mãn Bảo, tiền quan trọng bằng điểm tích lũy, hơn nữa tiền của cô bé hiện tại đủ dùng .

 

Mãn Bảo hài lòng với tài sản hiện tại của , hơn nữa cô bé cũng cảm thấy kiếm tiền khó. Cô bé kể cho ngũ ca chuyện tìm một vị d.ư.ợ.c liệu nữa, tỏ ý dù giỏ hoa của họ bán , cũng thể bán d.ư.ợ.c liệu.

 

Bữa tối hôm nay nhà họ Chu ăn cá, Mãn Bảo uống một bát canh cá, mãn nguyện giường, nhất thời ngủ , cô bé liền lật xem những thứ từng ghi nhận hệ thống, xem mục từ của chúng, đó dạo một vòng cửa hàng, đặc biệt kỹ lọ d.ư.ợ.c liệu của nương .

 

Sau đó, cô bé mãn nguyện ngủ , ngày hôm tỉnh táo tràn đầy năng lượng đến trường.

 

Cô bé sớm quên mất chuyện cãi với Bạch Thiện Bảo hôm qua .

 

Bạch Thiện Bảo nhớ rõ, vì khó chịu cả một buổi tối. Cậu tìm thấy vàng trong thư phòng, ngược còn tổ mẫu cho một trận.

 

Mẫu cho tiền, tổ mẫu cũng Mãn Bảo đúng; cũng tìm thấy vàng, tổ mẫu còn chế giễu !

 

Cho nên, Mãn Bảo đến gần, liền đẩy gói điểm tâm mà sáng sớm lẻn bếp lấy mặt cô bé, mời cô bé ăn.

 

Mãn Bảo quên mất chuyện cãi hôm qua, thấy điểm tâm cô bé nhớ . cô bé cảm thấy lớn lòng rộng lượng, Khoa Khoa , thông minh lợi hại đều một trái tim rộng mở, bao dung lầm của khác.

 

Cho nên cô bé hào phóng nhận lấy sự lành của Thiện Bảo, mở túi giấy , cầm một miếng điểm tâm ăn, lộ vẻ mặt thỏa mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-77.html.]

 

Cô bé còn thảo luận với : “Ngon hơn loại quản gia nhà Bạch nhị lang mang đến.”

 

“Đây là điểm tâm thích nhất, là do đầu bếp nữ tối qua . Nếu ngươi thích ăn, tan học dẫn ngươi về nhà ăn.” Bạch Thiện Bảo chút lấy lòng : “Ngươi còn đến nhà sách ?”

 

Mãn Bảo nghĩ một lát, vẫn là xem xem nhiều sách trông như thế nào, vì thế gật đầu, hào phóng : “Thôi , tha thứ cho ngươi, chúng vẫn là bạn .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Thấy Mãn Bảo nhắc đến chủ đề , Bạch Thiện Bảo tuy vẫn còn chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thành khẩn xin Mãn Bảo, cũng thừa nhận rằng những lời cô bé hôm qua là đúng.

 

Tuy họ là trẻ con, nhưng vẫn tiền riêng của .

 

Chỉ tiền tự kiếm mới thể tự chủ. Tuy mẫu vẫn sẽ tiền trong nhà đều là của , nhưng , cũng gì là thể .

 

tiền tự kiếm thì khác.

 

Bạch Thiện Bảo cũng là nhận hết lầm, cho rằng Mãn Bảo cũng , vì cãi của một . Kể cả sai nhiều hơn, cô bé cũng sai.

 

Mãn Bảo tuy cảm thấy sai, nhưng thấy xin , vẫn miễn cưỡng với một tiếng xin .

 

Hệ thống thấy , liền trong đầu cô bé: “Ký chủ, Bạch Thiện sai, chuyện cãi cô cũng .”

 

Lần Mãn Bảo thật sự vui, hỏi: “Ta chứ?”

 

Hệ thống hỏi cô bé: “Hôm qua Đại Đầu và Nhị Đầu tranh phơi tích tuyết thảo, đó cãi , cô cảm thấy là ai sai?”

 

“Cả hai đều sai.”

 

“Rõ ràng là Đại Đầu giật tích tuyết thảo trong tay Nhị Đầu, tại cho rằng Nhị Đầu cũng sai?”

 

“Đại Đầu cũng ác ý mà, nó chỉ cảm thấy Nhị Đầu phơi quá chậm, cho nên mới giúp thôi.”

 

“Bạch Thiện cũng ác ý, chỉ là ý kiến khác với cô thôi. Các cô đều thể phát biểu ý kiến khác . Đừng là thế giới hiện tại , ngay cả trong tương lai, con vì tính cách, giáo dục, nhận thức khác , đối với cùng một sự việc luôn sẽ những cái khác . Trên đời bất kỳ hai nào đối với cùng một sự việc cái nhất trí.” Hệ thống : “Cho nên, sự khác biệt là tồn tại hợp lý, các cô nên tìm kiếm sự tương đồng. Quan trọng nhất là, thể tranh luận, nhưng nên cãi .”

 

Hệ thống : “Nếu cãi , là cả hai đều sai. Cậu là thật lòng nhận sai, nhưng ký chủ cô thật lòng.”

 

Mãn Bảo , đôi khi những lời Khoa Khoa cô bé thực sự hiểu , nhưng đều đạo lý, cho nên cô bé đều sẽ ghi nhớ và suy ngẫm nhiều , sẽ thuyết phục.

 

cô bé cần suy ngẫm hiểu, đó là thật sự hổ. Cô bé liền duỗi tay nắm lấy tay Bạch Thiện Bảo, một nữa thành khẩn xin : “Hôm qua cũng , xin ngươi.”

 

Bạch Thiện Bảo vốn dĩ hổ và chột , thấy càng thêm ngượng ngùng, cũng nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé: “Mãn Bảo, ngươi thật là quá , nên ngươi, thực phần lớn vẫn là ở , nên là xin mới .”

 

 

Loading...