Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:32:51
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu thị cũng nghiêm túc về phía .

 

Bạch Thiện Bảo liền : “Không gì cả, con chỉ tiền thôi.”

 

Thấy nha đầu chỉ lấy một vốc tiền đồng đến, Bạch Thiện Bảo vui: “Nương, con là tất cả tiền cơ.”

 

Trịnh thị kinh ngạc: “Con nhiều tiền như gì?”

 

Lần Trịnh thị nổi nữa, chẳng lẽ con trai lừa?

 

Ai ngờ Bạch Thiện Bảo vẫn kiên trì: “Không gì cả, con chỉ thôi. Nương, mau lấy hết cho con.”

 

Lưu thị nhíu mày, Trịnh thị cũng lo lắng thôi, ôm lấy hỏi: “Thiện Bảo , con lừa ?”

 

Bạch Thiện Bảo ngơ ngác, ai lừa ?

 

Cậu nghĩ một lát, phát hiện hôm nay chỉ lo cãi với Mãn Bảo, căn bản kịp chuyện với các bạn học khác, ai lừa . Thế là Bạch Thiện Bảo lắc đầu, tiếp tục đòi tiền, kiên trì tất cả tiền.

 

Trịnh thị suýt nữa thì rơi lệ, bà lau mắt : “Con của ơi, con đòi tiền để gì chứ, cho nương mà đòi hết tiền trong nhà, đây lừa thì là gì?”

 

Bạch Thiện Bảo : “Con thật sự gì cả mà, chỉ là đòi tiền thôi.”

 

Cậu lấy tiền gì chứ?

 

Cậu chỉ là hỏi một câu, xem nương chịu đưa hết tiền cho thôi. Nếu đưa, hừ, ngày mai sẽ nhạo Mãn Bảo, rõ ràng là nó ngốc, còn dám ngốc, rốt cuộc ai ngốc hơn ai?

 

Lần Trịnh thị thật sự .

 

Lưu thị liếc con dâu một cái, kéo cháu trai đến mặt hỏi: “Tại Thiện Bảo đột nhiên nghĩ đến việc đòi tiền?”

 

Bạch Thiện Bảo liền tức giận kể chuyện cãi với Mãn Bảo hôm nay. Bắt đầu từ lúc họ xem sách bào chế d.ư.ợ.c liệu, Bạch Thiện Bảo kể xong cảm thấy khô cả mồm, uống một ngụm nước mới tiếp tục: “Tổ mẫu, mau bảo nương đưa hết tiền trong nhà cho con , ngày mai con mang cho nó xem, để nó thấy rốt cuộc là nó sai, là con sai.”

 

Lần Trịnh thị nữa, mà là dở dở .

 

Lưu thị nhịn ha hả lên, vuốt đầu cháu trai : “Đứa trẻ ngốc, bạn học của con sai, con đúng là ngốc thật, vì tiền trong nhà thể đưa hết cho con ?”

 

Bạch Thiện Bảo ngẩn , đầu về phía nương .

 

Trịnh thị cũng : “ , Thiện Bảo, tiền trong nhà còn nhiều việc dùng, thể vì chuyện giận dỗi trẻ con mà lấy hết ?”

 

Nước mắt nhanh chóng ứa trong mắt Bạch Thiện Bảo, uất ức đến nghẹn lòng, “oa” một tiếng liền lớn, tức giận quát nương : “Người lừa con, lừa con! Người rõ ràng tiền trong nhà đều là của con, đều là của con!”

 

Lưu thị ngờ con dâu ở nhà dạy cháu trai như , mặt sa sầm xuống, nhưng bà nhanh chóng thả lỏng trở , dùng ánh mắt trấn trụ con dâu, mặc cho Bạch Thiện Bảo lóc la hét. Đợi phát tiết một lúc, bà mới kéo tay : “Con , nương con cũng sai.”

 

Tuy con dâu dạy sai , nhưng hiển nhiên bà thể với đứa trẻ như , nếu con dâu gì, cháu trai e rằng cũng sẽ mang thái độ hoài nghi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-75.html.]

Cho nên Lưu thị đè nén sự bất mãn trong lòng, dịu dàng giải thích với Bạch Thiện Bảo: “Thiện Bảo, con ăn điểm tâm, uống , ăn cơm, học, mặc quần áo mới đều tốn tiền đúng ?”

 

Bạch Thiện Bảo gật đầu.

 

“Những đồng tiền đó từ ?”

 

Thiện Bảo: “Trong nhà ạ!”

 

, trong nhà. Sau con còn những nơi xa hơn để học hành, còn cưới vợ sinh con, những việc đó đều cần tiền, và tiền cũng đều từ trong nhà mà . Kể cả và nương con còn nữa, con cũng sẽ kế thừa gia nghiệp. Vậy con xem, tiền trong nhà đều là của con ?”

 

Bạch Thiện Bảo gật đầu.

 

con xem, tổ mẫu và nương con cũng đều ăn mặc, cũng cần tiêu dùng, những đồng tiền đó từ ?”

 

Bạch Thiện Bảo do dự: “Trong nhà ạ.”

 

, cũng là từ trong nhà. Vậy con xem, bây giờ con lấy hết tiền , thì và nương con đây?” Lưu thị ôm lấy : “Sau , con cần dùng tiền, chỉ cần là mục đích chính đáng, ví như mua sách, mua quà linh tinh, đều thể xin tiền trong nhà. những chuyện hoang đường như lấy hết tiền trong nhà mang đến trường cho bạn học xem thì .”

 

Lưu thị thấy Bạch Thiện Bảo nghiêm túc, liền hiểu.

 

Lưu thị vui mừng, cảm thấy cháu trai cũng thông minh như con trai .

 

Bà ôm lấy vai : “Con , thực Mãn Bảo cũng sai, nếu con tự do trong việc dùng tiền, nhất là tiền đó do chính con kiếm .”

 

Bạch Thiện Bảo buồn rầu: “Vậy con nhổ tích tuyết thảo đổi tiền ?”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Trịnh thị định gì đó, Lưu thị liền liếc nàng một cái, với cháu trai: “Con nghị lực đó thì bằng. nhổ tích tuyết thảo như chỉ kiếm tiền lẻ thôi. Đọc sách, sách cho giỏi mới thể kiếm tiền lớn. Con qua câu ?”

 

Lưu thị : “Thư trung tự hữu nhan như ngọc, thư trung tự hữu hoàng kim ốc. Trong sách vàng, tự con tìm lấy.”

 

Mắt Bạch Thiện Bảo sáng rực, hỏi: “Tìm thì là do con tự kiếm ạ?”

 

Lưu thị gật đầu: “!”

 

Bạch Thiện Bảo chạy : “Tổ mẫu, nương, con tìm nhà vàng đây.”

 

Hai chồng nàng dâu lon ton chạy về phía thư phòng, lúc mới vui mừng mỉm .

 

Lưu thị đầu về phía Trịnh thị, nụ nhạt : “Sau những lời như đừng nữa. Bao nhiêu con cháu đều những lời như hư. Nhà chúng ngàn vàng vạn lượng bạc ? Chút gia nghiệp nhỏ bé , cũng chỉ đủ nuôi sống Thiện Bảo một đời thôi. Nó thành tài vẫn dựa chính , con hiểu ?”

 

Trịnh thị dậy, chột cúi đầu đồng ý.

 

Lưu thị lúc mới phất tay cho nàng lui xuống.

 

Mãn Bảo cũng tức giận chạy về nhà, nhưng thấy con gà trống đang khắp sân nhà , cô bé liền quên mất Bạch Thiện Bảo, lập tức duỗi tay định túm lấy đuôi con gà.

 

 

Loading...