Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:15:06
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà liếc ba đứa con trai lớn đang ngơ ngác, về phía đông sương nơi tiếng thảo luận ríu rít, rõ ràng, đột nhiên lắc đầu .

 

Thôi kệ, một đám ngốc tử, mà tích cực.

 

Chu đại lang, Chu nhị lang và Chu tam lang cũng ruột xếp hàng ngốc tử, đang cúi đầu cố gắng đan giỏ tre nhỏ. Từ khi giỏ hoa của Chu ngũ lang và các em kiếm món tiền lớn, họ mỗi ngày chạng vạng khi trở về liền chẳng gì khác, chỉ phụ giúp đan giỏ tre.

 

Mãn Bảo cầm tiền về phòng, cầm bút vẽ vẽ giấy, đều xem mà hiểu, nhưng họ đều , sổ sách lập một cuốn khác, ít nhất tiền bán kẹo thể tính trong, vì họ bán kẹo là giấu lớn trong nhà.

 

Mãn Bảo tính toán giấy, thầm hỏi ý kiến Khoa Khoa trong lòng. Rất nhanh, một hệ thống một đưa một nguyên tắc phân chia hợp lý hơn.

 

Đầu tiên, một cái giỏ hoa năm văn họ nộp ba văn, hai văn còn mới là của cả đám họ chia .

 

Đám bao gồm cả ba ca ca đang ở ngoài giúp họ đan giỏ tre. Vì thế, tính toán như , tiền mỗi thể chia ít nhiều.

 

, họ còn thu nhập từ việc bán kẹo nữa mà.

 

Chu ngũ lang và các em đều hào phóng, tỏ ý thể chia cho ba ca ca nhiều hơn một chút. Vì thế, Mãn Bảo liền lên kế hoạch một cái giỏ tre nhỏ thể cho họ nửa văn tiền.

 

Nghe vẻ ít, nhưng tính tổng thì hề ít.

 

Mọi đưa chính sách mới, Chu ngũ lang và Chu lục lang tránh khỏi việc dặn dò Đại Đầu và mấy đứa nhỏ, bảo chúng nhất định giữ bí mật với cha . Nếu phát hiện, tiền của chúng chắc chắn sẽ tịch thu. Nghĩ tịch thu tiền,

 

Đại Đầu và mấy đứa nhỏ chút nghĩ ngợi liền gật đầu. Chúng còn hào phóng giao thêm tiền cho Mãn Bảo giữ hộ, lý do cũng đầy đủ: “Tiểu cô, cha cháu sẽ lục soát quần áo và giường của chúng cháu, nhưng cha cô thì sẽ .”

 

Ngay cả Chu ngũ lang do dự một chút cũng giao tiền của cho Mãn Bảo: “Mãn Bảo, cha sẽ lục soát giường của em, nhưng nhất định sẽ lục soát của , lão tứ và lão lục. Số tiền em cũng giúp giữ , nhớ ghi sổ nhé.”

 

Mãn Bảo nhận lời, phất tay đồng ý, nhưng trực tiếp nhận tiền, mà bảo họ dùng túi đựng , đến lúc đó cô bé sẽ tên lên, như sẽ lẫn lộn.

 

tiền của cô bé cũng đặt trong chiếc rương báu gầm giường, mà là đặt ở chỗ Khoa Khoa. Cha dù lục soát cũng lục soát .

 

Ta nhớ hồi nhỏ giấu tiền riêng, giấu khổ sở lắm, trẻ con kiếm tiền cũng dễ dàng gì.

 

Chu lục lang cũng theo sát bước ngũ ca, đem tiền của giao cho Mãn Bảo giữ hộ.

 

Chu tứ lang cũng , nhưng cúi đầu năm văn tiền trong lòng bàn tay, cảm thấy cần thiết, bèn nhét tiền túi. Mãn Bảo còn an ủi : “Tứ ca, đợi sang năm mảnh đất hoang của thể trồng lương thực là , đến mùa thu hoạch thể kiếm nhiều tiền đó.”

 

Chu tứ lang: “Ta cảm ơn , cha ruộng cả đời, cũng thấy ông nhiều tiền. Huống hồ chỉ mới khai hoang một mảnh đất nhỏ, nó thu hoạch là vui lắm .”

 

Mãn Bảo ngờ tứ ca lòng tin như : “Tứ ca, cha sở dĩ tiền là vì ông vợ và con, thì , kiếm tiền chứ?”

 

Cô bé : “Nếu kiếm tiền, thì mà trả nợ, còn nợ nhiều tiền lắm đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-72.html.]

 

Chu tứ lang chút nghẹn lòng, cô em gái nhỏ của , : “Muội thể giúp tứ ca một chút ?”

 

Mãn Bảo vỗ n.g.ự.c : “Tứ ca yên tâm, em nhất định sẽ giúp .”

 

Đại Đầu và bọn trẻ cũng tích cực : “Tứ thúc, chúng cháu cũng sẽ giúp chú.”

 

Chu ngũ lang và Chu lục lang cũng tình nghĩa em, khoác vai Chu tứ lang : “Tứ ca, chúng cũng sẽ giúp , ngày mai nếu chúng về sớm sẽ đồng giúp khai hoang.”

 

Mãn Bảo nghĩ một lát, cũng cảm thấy cuộc sống khi tan học của nên phong phú hơn một chút, quan trọng nhất là tìm cách đào thêm cho Khoa Khoa những loại thực vật nó từng thấy để kiếm điểm, vì thế cũng : “Ngày mai em cũng giúp .”

 

Chu tứ lang: … Sự giúp đỡ là sự giúp đỡ như thế .

 

mà, sự chân thành trong mắt chị em và các cháu, Chu tứ lang thầm nhủ, thôi kệ, tham gia cũng chia bao nhiêu tiền, mấu chốt là cha nhất định sẽ cho phép động việc kinh doanh trong tay các em.

 

Chu tứ lang buồn bã thở dài.

 

Mãn Bảo cho rằng họ thỏa thuận xong, cô bé liền mang tiền tính đưa cho mẫu , đó giao tiền đồng của cho Khoa Khoa.

 

Cô bé cảm thấy cũng nên một cái túi lớn mới .

 

Nghĩ , Mãn Bảo đảo mắt một vòng, liền nhập cửa hàng chữ “túi tiền”. Kết quả hiện là những chuỗi vòng tròn màu vàng kim lấp lánh, trông như đồng tiền. Mãn Bảo “di” một tiếng, gãi đầu : “Ta là túi đựng tiền cơ mà.”

 

Hệ thống liếc một cái : “Cô nên nhập chữ ‘túi’ thì chính xác hơn, ‘túi vải thủ công’ .”

 

Nếu , dù nhập chữ ‘túi’, những món đồ hiện cũng sẽ là những thứ kỳ quái đủ loại.

 

Mãn Bảo theo lời Khoa Khoa, những món đồ tìm đều đặc biệt , đủ màu sắc sặc sỡ.

 

Mãn Bảo “oa” một tiếng, hứng thú lật xem, cảm thấy cái cũng thích, cái cũng thích, mấu chốt là thứ lớn, dường như thể đựng nhiều tiền đồng.

 

Mãn Bảo liền xem giá, nụ liền cứng , trợn to mắt : “Sao đắt như , những 38 điểm, đắt hơn giấy và kẹo nhiều thế.”

 

Trong mắt Mãn Bảo, giấy và kẹo mới nên là những thứ đắt hơn chứ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Hệ thống : “Tương lai vật tư phong phú, giấy và kẹo quý giá, nhưng tay nghề và nhân công đắt, cho nên túi thủ công đắt.”

 

Mãn Bảo , nỡ mua, nhưng cô bé cũng thoát , mà lấy một tờ giấy , vẽ theo một cái túi xách. Cô bé định nhờ tẩu tử may cho , chẳng chỉ là vải thôi , trong nhà cũng mà.

 

Mãn Bảo cầm bức vẽ tìm tam tẩu, tỉ mỉ miêu tả cho nàng hình dáng của cái túi.

 

 

Loading...