Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:15:05
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu tìm kiếm hàng hóa, cửa hàng sẽ dựa những món hàng cô bé xem để đưa đề cử.

 

Trời mới , đầu tiên Mãn Bảo mở cửa hàng, vì hiểu nên cứ thuận tay kéo xuống tìm kiếm. Những món đồ đó đều là những thứ quen , xem nhiều cũng còn hứng thú. Sau mỗi ngày khi ngủ xem một chút, những món đồ mới cũng đều là những thứ quen , cho nên Mãn Bảo mới chút hứng thú nào với cửa hàng.

 

mấy ngày nay cô bé xem lọ d.ư.ợ.c liệu màu xanh lục, đến nỗi gần đây các đề cử đều là đủ loại thuốc, chỉ là giá cả quá mức kinh khủng mà thôi. Tuy Mãn Bảo luôn tự tin hơn , nhưng mỗi thấy dãy đó cũng luôn cảm thấy xa vời thể với tới.

 

Mãn Bảo gõ gõ mấy cái, đầu tiên là nhập chữ “giấy trắng”, liền hiện cả một danh sách dài các loại hàng hóa, loại trông giống như giấy trắng ở chỗ họ, từng tờ lớn một, cũng loại đóng thành sách, những cuốn vở , còn loại đựng trong một cái hộp kỳ lạ, đó ghi rõ là giấy in. Điều khiến Mãn Bảo kinh ngạc nhất là một bức chân dung đủ màu sắc, đó là giấy in 8D, thể in bất cứ thứ gì, cũng là loại giấy đắt nhất trong các đề cử.

 

Mãn Bảo kỹ , mua về xem thử, nhưng ngay khi sắp điểm xuống, Khoa Khoa nhịn mà hiện lọ d.ư.ợ.c liệu trong giỏ hàng của cô bé cho cô bé xem.

 

Bàn tay nhỏ của Mãn Bảo liền rụt .

 

Tuy Khoa Khoa Mãn Bảo tiêu nhiều hơn, nhưng cũng là kiểu tiêu xài lung tung , nó : “Có giấy in, cô máy in cũng in thứ gì .”

 

Mãn Bảo lúc mới tiếc nuối rút ngón tay nhỏ về, tò mò hỏi: “Thật sự giống như nó , xe cộ, quần áo đều thể dùng giấy thành ?”

 

“Là giấy in,” hệ thống phổ cập khoa học cho cô bé: “Trong tương lai là thể, ngay cả vật liệu cũng thể thông qua giấy in mà in . Thực tính năng là như , nhưng kỳ lạ, những năm gần đây con thích phương thức , họ càng tôn sùng những đồ vật thủ công và từ nguyên liệu thô.”

 

Hệ thống chủ cũng ngăn cản các hệ thống con truyền bá về thế giới tương lai cho các ký chủ của . Trên thực tế, đây cũng là một trong những thủ đoạn để các hệ thống con khích lệ ký chủ.

 

Mãn Bảo chỉ coi những chuyện như chuyện xưa để . Khoa Khoa những điều cũng để khích lệ Mãn Bảo, mà đơn giản là vì cô bé thì nó .

 

Mãn Bảo say sưa, đó đưa kết luận: “Người tương lai thật là hưởng phúc, rõ ràng thể dùng máy để thành công việc, tại cứ bắt ?”

 

Khoa Khoa đồng tình, nhưng mối quan hệ phức tạp trong đó thật sự rắc rối. Nó cảm thấy cái đầu nhỏ của Mãn Bảo thể suy nghĩ những vấn đề cao siêu như , vì thế tiếp tục thảo luận với cô bé nữa. Thấy ánh mắt cô bé cứ liếc qua liếc những cuốn vở , Khoa Khoa liền nhắc nhở: “Ký chủ, những chữ một vài khác biệt, hơn nữa những cuốn vở là loại mà các hiệu sách hiện nay sẽ . Ta đề nghị ký chủ mua giấy trắng từng tờ, tự cắt.”

 

Miệng thì , nhưng Mãn Bảo vẫn nhịn , tiên mua một phần giấy trắng đặt hệ thống, đó xem những cuốn vở nhỏ vô cùng xinh . Rồi cô bé phát hiện một giao diện chương trình mua một tặng một, cũng đắt, chỉ hai điểm mà thôi.

 

Không đợi Khoa Khoa gì, cô bé nhanh tay nhanh chân mua một cuốn sổ nhỏ bìa hình thỏ hồng, điểm thêm một cuốn bìa hình nhiều hoa tươi quà tặng.

 

Hệ thống im lặng quan sát, đợi những món đồ giao đến, Mãn Bảo liền lấy hai cuốn sổ nhỏ , trốn trong chăn sờ sờ, lúc mới mãn nguyện cất hệ thống.

 

Cô bé nghiêm trang với hệ thống: “Khoa Khoa, như chúng sẽ cần cắt nữa. Ta lấy ngoài, chỉ dùng để ghi sổ sách nhỏ của riêng thôi.”

 

Khoa Khoa “ừm” một tiếng, đồng tình với hành vi của cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-71.html.]

 

Thấy bạn phản đối, Mãn Bảo vui vẻ hẳn lên, lúc mới xem xấp giấy trắng mua.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Giấy trắng trong cửa hàng còn rẻ hơn cả kẹo, hai điểm một ngàn tờ, còn tặng thêm hai trăm tờ một loại giấy trắng khác.

 

Mãn Bảo lấy xem, phát hiện giấy dày hơn một chút so với loại và Thiện Bảo cho cô bé, hơn nữa cũng lớn.

 

Cô bé gãi đầu, cảm thấy mang tờ giấy lớn như đến trường học thực tế, vì thế cố sức trải nó giường gấp .

 

Gấp nó thành nhiều lớp, lúc mới cất chiếc rương báu của . Cô bé quyết định sẽ nhờ nhị ca đan cho một cái gùi tre đựng sách, giống như các bạn học trong lớp, đến lúc đó cô bé sẽ để hết đồ của trong.

 

Mãn Bảo nghĩ xong liền lon ton chạy tìm nương, đầu tiên là đưa cho bà 132 văn tiền đếm , rằng đây là sáu phần tiền ngũ ca kiếm hôm nay nộp quỹ chung.

 

Tiền thị liền nhíu mày hỏi: “Sổ sách là ai tính?”

 

Mãn Bảo kiêu ngạo ngẩng đầu: “Con tính.”

 

Tiền thị: “Tính thế nào? Bọn họ tổng cộng kiếm bao nhiêu tiền?”

 

Mãn Bảo gãi đầu, hiểu tính sai ở , đang định bấm đốt ngón tay tính sổ cho nương xem thì Chu nhị lang ở một bên “ha ha” : “Muội , cũng lúc tính sai . Bọn họ sáng nay mang theo 30 cái giỏ tre lên huyện, kể cả bán hết cũng chỉ 150 văn. Sáu phần của 150 văn là 132 văn chứ?”

 

Tiền thị ngầm trừng mắt đứa con thứ hai ngốc nghếch, trách nhiều.

 

Chu nhị lang chọc giận mẫu , ngơ ngác đại ca.

 

Chu đại lang còn đơn thuần hơn cả , càng hiểu.

 

Mãn Bảo giật tỉnh ngộ, lấy tiền từ tay mẫu , nghiêm mặt : “Nương, con tính sai , con tính một nữa.”

 

Cô bé ôm tiền chạy về phía phòng của Chu tứ lang và các .

 

Đừng Chu ngũ lang và mấy đứa nhỏ, ngay cả Chu tứ lang cũng thấy sống lưng lạnh toát, nấp ở cửa và cửa sổ dám ngoài.

 

Tiền thị bóng dáng con gái nhỏ lon ton biến mất, thu ánh mắt.

 

 

Loading...