Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:15:02
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:15:02
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Vợ của Đại Trụ đang nấu cơm trong bếp chạy , lạnh lùng Mãn Bảo còn lớn bằng con gái .
Mãn Bảo liền với nàng, giọng non nớt nhưng vẻ ông cụ non: “Vợ Đại Trụ, bà bà của chị ?”
Vợ của Đại Trụ chỉ cảm thấy đối phương đáng yêu, nén : “Là tiểu cô Mãn Bảo , bà bà của vườn rau , ngài tìm bà chuyện gì ?”
“Không gì, chỉ là mua một con gà của nhà chị thôi.”
Vợ của Đại Trụ ngẩn : “Mua gà? Nhà cô gà ?”
Mãn Bảo một cách hợp tình hợp lý: “Gà nhà còn đẻ trứng, nỡ ăn.”
Vợ của Tam Trụ nhịn , : “Gà nhà cô nỡ ăn, gà nhà thì nỡ .”
Mãn Bảo : “Gà nhà chị nếu đẻ trứng nữa, lẽ sẽ nỡ bán đấy?”
Cô bé kỳ quái vợ của Tam Trụ một cái, : “Chị bán thì cứ thẳng, cũng ép mua.”
“Ngươi!” Vợ của Tam Trụ còn kịp , vợ của Đại Trụ nghi ngờ Mãn Bảo: “Tiểu cô Mãn Bảo, là trong nhà bảo cô đến mua ?”
Mãn Bảo gật đầu: “Nương cần bồi bổ sức khỏe, nên ăn thịt gà. Vợ Đại Trụ, nhà chị con gà nào đẻ trứng nữa bán ?”
Vợ của Đại Trụ do dự lắc đầu, nàng vẫn còn nghi ngờ, tại nhà họ Chu để Mãn Bảo ngoài mua gà? Trong nhà các chị em dâu, còn những đứa trẻ lớn như , kể cả mua gà cũng nên là họ chứ?
Chỉ là nàng còn kịp , vợ của Tam Trụ giành lời: “Có chứ, gà trống cô ?”
Mắt Mãn Bảo sáng lên, liên tục gật đầu: “Muốn chứ, chứ, vợ Tam Trụ, chị mau bắt con gà trống đây cho xem, sẽ trả theo giá thị trường.”
Vợ của Tam Trụ nghi ngờ: “Cô thật sự , cô tiền ?”
Mãn Bảo liền từ trong túi móc một đống tiền đồng, tủm tỉm : “Này, tiền đây.”
Mắt vợ của Tam Trụ trợn tròn, vợ của Đại Trụ cũng ngây dại, cả hai hẹn mà cùng nghĩ, nhà họ Chu thật là to gan, nhiều tiền như mà để một đứa trẻ con cầm, sợ cướp .
mà, đây là ở trong thôn, chắc cũng ai dám cướp.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mãn Bảo mang tiền đến, vợ của Tam Trụ đảo mắt một vòng, chuồng gà bắt một con gà trống cho Mãn Bảo xem, : “Này, chính là con . Nhà tổng cộng hai con gà trống, một con để Tết cúng tổ tiên, con bán cho cô. Theo giá thị trường nhé, cân cho cô đây.”
Vợ của Đại Trụ nhíu mày, vợ của Tam Trụ liền nhỏ giọng : “Đại tẩu, nương sớm bảo các đại ca mang con gà chợ bán để trả nợ. nhà nông chúng , ai nỡ bỏ mấy chục văn tiền mua một con gà về ăn chứ? Đến lúc đó chắc chắn mang lên huyện, về về mất bao nhiêu công sức. Nếu chị bán, lát nữa bảo đại ca mang , chứ lão tam nhà em là .”
Vợ của Đại Trụ liền im lặng.
nàng cũng để cho vợ của lão tam bậy, nàng chủ động về phòng lấy cân, cân với Mãn Bảo: “Làng xóm láng giềng, thể tính theo giá thị trường chứ? Chúng một cân bớt cho cô một văn.”
Rất nhanh cân xong, vợ của Đại Trụ vụng về tính toán, : “Tổng cộng là 53 văn.”
Mãn Bảo vui vẻ đếm tiền đồng trong túi đưa cho nàng, đủ thò tay túi, để Khoa Khoa bỏ tiền túi cho cô bé. Cứ như hai ba , cuối cùng cũng đếm đủ 53 văn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-69.html.]
Vợ của Đại Trụ cẩn thận buộc chân con gà trống , đó buộc cả cánh cho cô bé, lúc mới để cô bé ôm về.
Thấy cô bé ôm một con gà trống như vẻ vất vả, nàng hỏi: “Hay là mang về giúp cô?”
Mãn Bảo lắc đầu, tự tin : “Không , ôm .”
Mãn Bảo ôm gà trống về nhà, nửa đường ôm nổi, cô bé dứt khoát ném con gà xuống đất, tìm sợi dây thừng cánh, trực tiếp kéo .
Con gà trống “ha ha ha” kêu, ngoan cường đập cánh, hoặc nhảy lò cò.
Khốn nỗi chân và cánh đều buộc, nó cứ thế Mãn Bảo kéo về nhà.
Đám Đại Đầu, Đại Nha phát hiện tiểu cô thấy, đang định cửa tìm kiếm, liền há hốc mồm tiểu cô đang kéo một con gà chạy về phía …
Nhị Nha là hồn đầu tiên, chạy lên hỏi: “Tiểu cô, cô lấy gà ở ?”
Đại Đầu và bọn trẻ cũng chạy lên, vội vàng bế con gà trống đáng thương lên, thương tiếc sờ sờ nó, tuy thèm thuồng thật sự, nhưng vẫn : “Tiểu cô, trộm đồ là đúng .”
Chu tứ lang và cũng chạy .
Mãn Bảo vui, : “Ai trộm, mua đó!”
Mãn Bảo kiêu ngạo vỗ vỗ túi : “Dùng tiền mua đó!”
Chu ngũ lang từ huyện trở về nhịn kinh ngạc: “Em mua của ai, bao nhiêu tiền? Không lừa đấy chứ?”
Cả nhà họ Chu đối với việc Mãn Bảo mang về một con gà trống cũng đều trong trạng thái kinh ngạc. Đợi cô bé kể xong, lão Chu nhịn sờ sờ thắt lưng, sờ một cái thấy gì, lúc mới nhớ , sáng sớm nay ông đưa hết t.h.u.ố.c lá cho lão ngũ mang lên huyện bán, phần còn ông cất , định bụng để đến Tết mới hút.
Lão Chu liền về phía vợ .
Biên tập viên , ngày mai đăng ba chương, cho nên hôm nay cố gắng bản thảo, tối nay còn một chương thêm, cảm giác mùa xuân thật là sảng khoái.
Tiền thị liếc con gà trống, sang cô con gái, đoạn đầu bảo tiểu Tiền thị: “Đã mua về thì cứ đem chuồng gà .”
Mãn Bảo lon ton chạy , : “Nương, cho nương ăn đó.”
Tiền thị bèn xoa đầu con gái nhỏ, : “Còn cá với thịt mà, đợi ăn hết hẵng ăn nó. Cứ nuôi , nuôi chung với gà mái nhà , đẻ thêm mấy quả trứng trống, đến lúc đó ấp , sang năm thêm ít gà con.”
Nuôi gà cũng tốn thóc gạo lắm, nhà thường dân nuôi nổi nhiều.
Trong thôn ba nhà nuôi gà nhiều nhất, một là nhà thôn trưởng, một là nhà Chu Hổ ở cuối thôn, còn chính là nhà họ.
Nhà họ sở dĩ nuôi nhiều là vì đông con, nhiều , việc nuôi gà vì thế mà trở nên dễ dàng hơn.
Dù tiếc trấu, cũng thể cắt rau dại tươi về nấu cho gà ăn, còn các loại sâu, đặc biệt là sâu xanh.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.