Lão Chu suy nghĩ một chút gật đầu.
Thế là ngày hôm cả nhà họ Chu đều nhận tin .
Mãn Bảo hưng phấn thôi, vui vẻ hỏi: "Cha, thế con chia bao nhiêu?"
"Con nhiều tiền thế còn ham hố thế?"
"Con nhiều tiền, nhưng con cũng thích tiền mà, tiền càng nhiều ai chẳng thích ạ?"
Lão Chu nghĩ cũng đúng, : "Đêm qua cha và nương con bàn , cứ theo mà . Lão đại lão nhị lão tam mỗi nhà 15 lượng, lão tứ 10 lượng, mấy đứa các con thì 5 lượng."
Mọi đều vui mừng.
Lão Chu dặn dò: "Tuy tiền nhưng cũng đừng tiêu hoang, trẻ con học tốn kém lắm đấy. Sách thì cần mua, bảo Mãn Bảo chép cho mấy cuốn, các con dùng chung cũng . giấy bút mực thì , nghiên mực thì... hai đứa dùng chung một cái là ..."
Mãn Bảo: "... Cha, Đại Đầu Đại Nha bọn họ đều học, con chép lâu lắm đấy ạ."
"Sợ cái gì, qua rằm tháng Giêng mới khai giảng, chẳng còn hơn mười ngày nữa ? Con cứ thử xem, chép cuốn nào cuốn ."
Mãn Bảo cảm thấy suy nghĩ của thật sai lầm quá mức, nàng thể cảm thấy lão cha hào phóng nhỉ, rõ ràng vẫn keo kiệt như thế.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nàng hừ một tiếng mặt , đó với đám Chu đại lang: "Đại ca, nếu các huyện thành thì chỉ mua bút mực thôi nhé, giấy để mua cho."
Giấy của Mãn Bảo vẫn luôn mua từ thương thành, rẻ , tiết kiệm hơn mua ở hiệu sách nhiều.
Cho nên nàng vẫn luôn thể dùng giấy tùy ý thích.
Đám Chu đại lang nghĩ ngợi : "Hay là bọn đưa tiền cho , dẫn mấy đứa cháu mua , bọn cũng hiểu mấy cái ."
Lão Chu lập tức : " đấy, con dẫn chúng nó . Con với chưởng quầy hiệu sách chẳng quen , con bảo ông tính rẻ chút, nhà mua nhiều đồ thế cơ mà."
Dụng cụ học tập của Mãn Bảo trừ đầu tiên do Chu nhị lang cõng đến hiệu sách mua, những đều là nàng tự mua.
Hoặc là do Chu tứ lang dẫn , hoặc là do Chu ngũ lang và Chu lục lang dẫn , hoặc là cùng Bạch Thiện Bảo, tóm sách vở, giấy bút mực đều do nàng tự chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-666.html.]
Cho nên nhà họ Chu tin tưởng mắt và khả năng mặc cả của nàng trong lĩnh vực .
Chủ yếu là ông chưởng quầy hiệu sách đó qua là học, đối mặt với ông , bọn họ khỏi thấy yếu thế, mặc cả cũng kém vài phần.
Cho nên vẫn là sách a.
Đọc sách , gặp ai cũng thể đường hoàng mặc cả.
Mãn Bảo cũng ý kiến gì, khi nhận tiền từ các ca ca tẩu tử, tròng mắt nàng đảo một vòng liền nảy ý tưởng.
Ngày hôm nàng cầm một xấp giấy và mấy xâu tiền đồng chạy tìm Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang, hứng thú bừng bừng hỏi bọn họ: "Các chép sách bán ?"
Hai hứng thú: "Chép sách gì?"
"Chỉ là mấy cuốn Thiên Tự Văn và Luận Ngữ đơn giản thôi," Mãn Bảo : "Tớ mang cả giấy và tiền đến ."
Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang cũng thiếu tiền, nhưng bọn họ hứng thú với hoạt động chép sách kiếm tiền .
Mãn Bảo hì hì, đặt giấy lên bàn học, : "Một cuốn hai mươi văn."
Bạch Nhị Lang gật đầu lia lịa, giật lấy giấy, nhưng Bạch Thiện Bảo hiệu sách bán một cuốn Thiên Tự Văn giá bao nhiêu.
Sách chép tay, loại kém nhất cũng một trăm văn, kể những loại in ấn, giấy thì đến 300 văn.
Mà bất kể là loại loại , cái giá Mãn Bảo đưa sắp rẻ như cho .
Vì thế Bạch Thiện Bảo vui: "Cậu trả thế ít quá."
"Không ít , tớ ngại sách các vết mực, cũng ngại các thẳng hàng, chỉ cần sai chữ là ."
Bạch Thiện Bảo nghĩ ngợi, thế thì yêu cầu hình như thấp.
Mãn Bảo từng hỏi chưởng quầy hiệu sách về quy tắc và giá cả chép sách, vì thế tự tin với hai bạn nhỏ: "Hiệu sách yêu cầu nghiêm ngặt lắm, sai chữ, vết mực, còn thẳng hàng ngay ngắn, chữ cũng ..."