Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:14:59
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo liền đẩy điểm tâm : “Nương, nương ăn .”

 

Tiền thị lắc đầu: “Nương đang uống thuốc, ăn điểm tâm , con mau ăn .”

 

Mãn Bảo nghi ngờ, vì nương cô bé ăn kiêng, nhiều thứ ăn.

 

Mãn Bảo vui vẻ cầm điểm tâm c.ắ.n một miếng, vui vẻ chạy chơi với Chu ngũ lang và bọn trẻ.

 

Lão Chu một bên cầm miếng điểm tâm trong tay bẻ một nửa đưa cho bà xã.

 

Tiền thị , thì từ chối.

 

Mãn Bảo hứng thú với chuyến lên huyện hôm nay của Chu ngũ lang và các , hớn hở hỏi han.

 

Chu ngũ lang và Chu lục lang tự cho rằng hôm nay mở mang tầm mắt, một đám em con cháu vây quanh, liền cảm thấy hào hùng vạn trượng, sinh động như thật kể cho chúng chuyện hôm nay.

 

Từ khi nơi họ ở xảy chuyện lớn cũng bắt , các thôn quy ước với về quy củ thành.

 

Cùng thôn thì , một thôn chỉ lớn như , ai ngày mai lên huyện, chỉ cần hô một tiếng, thì hẹn ngày mai mấy giờ tập trung ở đầu thôn. Nếu ai thì tự lên đường, và giờ giấc lên đường cũng quy củ.

 

Chu ngũ lang : “Giờ nhất để đến huyện là giờ Thìn chính. Bước chân của đều xấp xỉ , nên từ huyện trở về tính toán, các thôn nếu cùng , đều rõ giờ nào nên đợi ở đầu thôn.”

 

Xuân quang tươi , thích hợp đạp thanh, cùng chơi nhé.

 

Chu ngũ lang : “Ví như thôn chúng , từ đây lên huyện thành qua bốn thôn ven đường, bộ thường mất hai canh giờ. Vậy thì chúng muộn nhất là giờ Mão chính khỏi nhà. Chúng đến thôn tiếp theo là giờ Mão chính hai khắc, nếu chúng đến sớm, cũng đợi ở đầu thôn họ đến giờ Mão chính hai khắc, khi thì gọi một tiếng. Nếu ai trả lời, tức là cùng, chúng thể tiếp.”

 

Các bạn nhỏ nghiêm túc, Mãn Bảo còn giơ tay hỏi: “Vậy chúng , đợi ?”

 

“Lúc đó nhà chúng đông , cần cố ý cùng khác.” Lúc Chu đại lang và Chu nhị lang là hai lớn, Chu ngũ lang và Chu lục lang cũng là thiếu niên, Đại Nha và Nhị Nha cũng là những đứa trẻ lớn, ai mắt mà bắt họ chứ?

 

Chỉ là nếu một , hoặc chỉ hai ba , thì cùng khác sẽ tiện cho cả đôi bên.

 

Cứ như , mỗi đầu thôn đều dừng một chút, và dân làng các thôn khác cũng thường sẽ đợi sẵn ở ngã rẽ. Dù , chuyến hôm nay, Chu ngũ lang và Chu lục lang chứng kiến cách dân làng các thôn phối hợp với .

 

Anh đặc biệt phấn khích với Mãn Bảo: “Ta và lục lang đều cảm thấy chúng thể ngày nào cũng lên huyện chợ.”

 

Mãn Bảo vui quá, liền chạy về phòng, từ chỗ Khoa Khoa lấy một túi kẹo đổ giấy dầu, cuộn đơn giản mang đưa cho Chu ngũ lang, trịnh trọng : “Ngũ ca, đại kế kiếm tiền của chúng trông cậy cả đó.”

 

Chu ngũ lang lén lén mở xem, giấu sự kích động, hai tay bưng giấy dầu : “Muội , cứ yên tâm một trăm phần trăm.”

 

Bởi vì hai đang Chu tứ lang, Chu lục lang và một đám trẻ con vây quanh, lớn chỉ thể thấy lời họ chứ thấy động tác tay họ, càng đến việc họ đang cầm đồ vật gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-66.html.]

 

Lão Chu cảm thấy lão ngũ và lão lục tuổi cũng nhỏ, thể xem xét đến tiền đồ và hôn sự, cho nên cũng sẵn lòng nới lỏng một chút, để chúng ngoài xông pha một phen. Kể cả thành công, thêm chút kiến thức cũng , dù cũng tốn tiền.

 

Đại Đầu và bọn trẻ cũng đều , việc buôn bán cũng phần của chúng, ngũ thúc bọn chúng kiếm tiền chính là chúng kiếm tiền, vì thế cũng tràn đầy ý chí chiến đấu.

 

Chỉ Chu tứ lang là vô cùng buồn bã, chỉ thể một bên , đừng là nhúng tay , ngay cả tham gia thảo luận cũng tư cách.

 

Chu ngũ lang và Chu lục lang chuyện kẹo thể để cha , vì thế cùng yểm trợ mang đồ về phòng, cất kỹ mới ngoài tiếp tục hưng phấn lên kế hoạch kiếm tiền.

 

Mãn Bảo đưa hết ý tưởng đến ý tưởng khác, bất kể đáng tin , cứ cùng thảo luận.

 

Hệ thống nhịn trong đầu cô bé: “Ký chủ, cửa hàng của cô mở .”

 

Mãn Bảo để ý “ừm” một tiếng, tiếp tục với Chu ngũ lang và các về chuyện bán giỏ hoa ngày mai.

 

Hệ thống im lặng một chút, đột nhiên chiếu một thứ trong đầu cô bé, là một chai thủy tinh trong suốt đựng dung dịch màu xanh lục. Mãn Bảo cảm thấy , cuối cùng cũng thu hút sự chú ý.

 

Cô bé hứng thú hỏi: “Khoa Khoa, đây là cái gì?”

 

Hệ thống : “Đây là d.ư.ợ.c liệu thể chữa khỏi bệnh tình của mẫu cô, một liều là thấy hiệu quả.”

 

Mãn Bảo mở to mắt, còn lòng nào chuyện với các em nữa, lập tức : “Ta mua, mua, Khoa Khoa mau mua cho .”

 

Hệ thống : “Cô tiền.”

 

Mãn Bảo ngẩn , vội vàng xem giá cả của món hàng, phát hiện nhiều .

 

Mãn Bảo vô cùng tiếc nuối, bờ vai gần như sụp xuống.

 

Hệ thống liền cổ vũ cô bé: “Tuy điểm cần nhiều, vẻ xa vời với ký chủ, nhưng chỉ cần ký chủ nỗ lực, vẫn khả năng lớn mua . Đây là d.ư.ợ.c liệu mới nhất trong cửa hàng, theo , nó sẽ tồn tại lâu dài.”

 

Mãn Bảo lúc mới phấn chấn trở : “Nói cách khác, chỉ cần thể mua, lúc nào cũng mua ?”

 

Hệ thống : “!”

 

Mãn Bảo cuối cùng cũng vui lên một chút: “Khoa Khoa, ngươi cho , thế nào để kiếm điểm?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

“Bảo các ca ca của cô giúp. Cô còn nhớ cây nữ trinh tử chúng thấy khi lên huyện ? Bảo họ bẻ mấy cành về. Ta ước tính, ghi thông tin về cây nữ trinh tử sẽ thêm mấy chục điểm, tích tiểu thành đại, một ngày nào đó sẽ thành công.”

 

Hệ thống từng bước dẫn dắt: “Cô thử nghĩ xem, nếu mỗi ngày cô đều thể ghi một loại sinh vật từng ghi nhận, thì ít nhất cũng 50 điểm. Nếu là loài tuyệt chủng, thì mấy trăm đến hơn một ngàn điểm cũng khả năng. Một năm 365 ngày, cô kiên trì một năm, tính xem sẽ bao nhiêu điểm?”

 

 

Loading...