Sau nửa năm nhậm chức, cuối cùng Dương Hòa Thư cũng đối đầu với các thương lái và hào địa phương.
Khác với Bạch lão gia, các tiệm lương thực trong huyện La Giang về cơ bản đều do hào địa phương hoặc đại hào bên phủ thành mở.
Năm đó khi Bạch lão gia chuyển đến huyện La Giang, thấy các tiệm lương thực ở đây kín kẽ thể chen chân , ông cũng chẳng buồn tham gia, cùng lắm chỉ mua hai cửa hàng trong huyện giao cho quản sự bên chút buôn bán nhỏ.
Tiệm lương thực nhà ông mở ở vùng Miên Châu, cũng chẳng lớn lắm, chỉ là mấy cửa hàng nhỏ xíu, đến lương thực nhà trồng còn tiêu thụ hết.
Tuy nhiên Bạch lão gia cũng thích bán lương thực cho thương lái huyện La Giang, ông đối tượng hợp tác riêng, thương lái họ Ngô chỉ là một trong đó.
thương lái và hào trong huyện La Giang thì khác, hành động của Dương Hòa Thư quả thực là cướp miếng ăn từ miệng hổ, họ vui vẻ mới là lạ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cho nên căn nhà nhỏ bên cạnh huyện nha mở cửa, bộ hào và thương lái huyện La Giang đều im bặt.
đó là huyện nha, những thủ đoạn họ thường dùng để đối phó với đối thủ cạnh tranh đều dùng .
họ cũng là cách.
Ai lưng mà chẳng chỗ dựa.
Cho dù chỗ dựa của họ thể lớn bằng Dương Hòa Thư, nhưng dâng tấu chương tham hặc (tố cáo) một chút thì vẫn .
Dù Dương Hòa Thư hiện tại cũng chỉ là một Huyện lệnh mà thôi, ?
Đợi các thương lái tìm đủ quan hệ, cuối cùng cũng thành công dâng tấu tham hặc Dương Hòa Thư triều đình, thì thư nhà của Dương Hòa Thư và công văn chất vấn của Lại bộ cũng đến cùng lúc.
Hắn thư cạn lời với Vạn Điền: "Ngươi xem bọn họ ngốc , một đấu thóc cứ trả thêm hai ba văn, hoặc bán rẻ bốn năm văn tiền, chỉ tiếng thơm với dân chúng, bản cũng lãi. Đằng bọn họ cứ nhất quyết ném mấy trăm lạng, mấy ngàn lạng ngoài, chỉ để dâng một tấu chương tham hặc ."
Dương Hòa Thư tặc lưỡi một tiếng, : "Bọn họ rằng chỉ cần dâng tấu tự biện (tự biện bạch) là chuyện hơn phân nửa sẽ chìm xuồng ? Tiền của bọn họ coi như ném qua cửa sổ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-658.html.]
Vạn Điền im gì.
Dương Hòa Thư cũng cần trả lời, xem xong thư liền ném sang một bên. Hắn chắp tay lưng một lúc hỏi: "Lương thực chúng thu mua còn bao nhiêu?"
"Còn nhiều ạ."
Dương Hòa Thư gật đầu: "Bảo bọn họ tiếp tục bán, tiếp tục hạn chế lượng. Hừ, chúng mặc kệ bọn họ. chuẩn ngựa, chúng xuống nông thôn xem ."
Vừa khỏi cửa, đúng lúc gặp Trương chủ bộ mới lững thững từ bên ngoài nha môn.
Dương Hòa Thư lập tức vẫy tay hỏi : "Thuế lương thu sắp xếp thỏa ?"
"Rồi ạ, theo lệnh đại nhân đưa kho lương, phần còn thì cất trong nhà kho của nha môn." Trương chủ bộ dừng một chút hỏi: "Đại nhân, thuế lương nộp lên bao giờ thì vận chuyển ạ?"
Dương Hòa Thư : "Việc vội, đợi từ nông thôn về ."
"Đại nhân xuống nông thôn ạ?"
" , đang định với ngươi đây. Ta phát hiện trong huyện ít trồng dâu nuôi tằm, tiếc là năm nay đến nhậm chức muộn, lỡ mất một năm. Ta tính sang năm khuyến khích thử trồng dâu nuôi tằm mới ."
Trương chủ bộ: "... Đại nhân, hương dân thô kệch, e là trồng dâu nuôi tằm ạ."
"Việc gì khó?" Dương Hòa Thư phất tay : "Họ trồng lúa trồng mạch thì cũng trồng dâu chứ."
" tằm thì kiêu kì lắm, e là nuôi sống."
"Không sợ, cây dâu còn một hai năm mới lớn ," Dương Hòa Thư cực kỳ tin tưởng bá tánh quyền cai trị của , : "Đến lúc đó mời vài phụ nữ giỏi nuôi tằm từ nơi khác đến dạy, bảo nghiêm túc học là ."
Trương chủ bộ ngờ Dương Hòa Thư đến cái cũng nghĩ tới, rõ ràng là kế hoạch từ , nhịn : " thưa đại nhân, đến cây dâu, tằm giống đắt, e là sẽ hương dân nào chịu bỏ tiền mua ạ."