Chu tứ lang : "Nhị ca đừng nghĩ nữa, giá , hơn nữa tranh mua còn ít. Lúc bọn về, giá đang tăng lên đấy, tóm một trăm lượng chắc chắn mua ."
Mãn Bảo tò mò: "Nhị ca, tứ ca, các mua cửa hàng thế?"
"Không mua cửa hàng thì mua gì?" Chu tứ lang lý lẽ: "Lão ngũ lão lục thành cũng chẳng dùng hết nhiều tiền thế . Đại Đầu bọn nó cưới vợ còn đợi khướt, cho nên tiền trong nhà chi bằng lấy mua cửa hàng, dù là cho thuê tự dùng đều ."
Chu nhị lang gật đầu: "Lão ngũ cũng là tráng niên , đợi qua Tết Trùng Cửu năm nay lý chính sẽ đến thôn thống nhất chia đất, cho nên trong nhà thiếu đất, trong thôn cũng chẳng ai bán đất, ngoài mua cửa hàng chúng còn thể mua gì?"
Mãn Bảo từng cân nhắc đến những điều , nàng trợn mắt há hốc mồm hồi lâu : "Mang mua thịt ăn chứ ."
Hai : "... Mãn Bảo, ngoài ăn , nghĩ cái khác ?"
"Cái khác?" Mãn Bảo nghĩ ngợi : "Tiền để dành cho Đại Đầu bọn họ học . Nương cứ bảo thể quan, nhưng Đại Đầu bọn họ thì thể."
"Bọn nó , bọn nó sách còn kém xa một ngón tay, thi quan kiểu gì?"
Đại Đầu mua bánh bao cùng Chu lục lang, nhưng Nhị Đầu đang ở đây, nên mặt Đại Đầu lên tiếng: " đấy tiểu cô, bọn cháu đều học, bọn cháu chỉ cần học theo cô là ."
Mấy đang chuyện rôm rả thì Chu lục lang bọn họ ôm từng bọc lá sen lớn trở về, mở , bên trong là bánh bao.
Mãn Bảo vui vẻ tay trái một cái, tay một cái.
Sức ăn của nàng giờ càng lớn hơn, ăn hai cái bánh bao chẳng bõ bèn gì.
"Tứ ca, đoán xem cửa hàng nhà Thạch đại gia bán ?"
"Chắc bán , nãy giá chẳng đông ?"
Chu lục lang nhịn phá lên, vui vẻ kể: " là đông, lúc mua bánh bao bọn họ đang tranh giá đấy, giá hô lên 120 lượng ."
"Kết quả đợi bọn mua bánh bao về thì họ đ.á.n.h ," Chu lục lang hả hê : "Nghe hô lên 130 lượng ai tranh với nữa, nhưng chính đổi ý mua. Cho nên cửa hàng của Thạch đại gia vẫn bán , sòng bạc đang ép họ đưa tiền hoặc gán cửa hàng đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-648.html.]
Chu tứ lang tiếc rẻ: "Hắn chắc chắn là tiền mặt, tiếc là chúng ."
Mãn Bảo: "Có thì dám mua ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đương nhiên , hiếm khi rẻ nhiều thế mà. Cửa hàng huyện dễ mua , vì bình thường sẽ chẳng ai bán." Chu tứ lang : "Khó khăn lắm mới gặp một chỉ bán cửa hàng, vị trí cũng tàm tạm, giá cả còn thể giảm gần một nửa, dễ dàng lắm ?"
Mãn Bảo sờ sờ tay nải hỏi: "Huynh sợ cha đ.á.n.h ?"
"Cha mới đ.á.n.h ," Chu tứ lang : "Mua cửa hàng cũng giống mua đất thôi, đều là tậu sản nghiệp."
Mãn Bảo suy tư: "Hóa chỉ cần là tậu sản nghiệp thì cha sẽ vui ..."
"Cũng chắc, nếu tiêu tiền đáng, thì cha vui , mà là... khụ khụ, đấy."
Mãn Bảo túm c.h.ặ.t t.a.y nải : "Muội một trăm lượng!"
"Bọn , nhưng chẳng cũng để ở nhà ?"
Mãn Bảo túm tay nải gì.
Chu tứ lang cái tay nải phồng phồng của nàng, kêu lên một tiếng "A", cảm thấy tay nải của phồng hơn nhiều thế... Không đúng, ý là..."
"Tứ ca, chúng mua , đó để tứ tẩu đến mở quán cơm kiếm tiền,"
"Được đấy." Chu tứ lang hưng phấn hẳn lên, kéo Mãn Bảo tìm Thạch đại gia. Kết quả đến nơi thì đám đông giải tán từ lâu, ngay cả đòi nợ cũng .
Chu tứ lang tò mò ghé hỏi: "Thạch đại gia, cửa hàng nhà ngài bán ?"
"Chưa, bán."
"Vậy, ngài còn bán ?" Chu tứ lang : "Một trăm lượng!"
Thạch Hiểu Ân nhấc mí mắt một cái, : "Không bán, cha giúp trả nợ , cần bán cửa hàng nữa."