Dù cũng là tức phụ của , Mãn Bảo quyết định , bèn cầm để sang một bên, đó chọn cho nhị tẩu và tam tẩu.
Vòng bạc rẻ hơn nhiều, Mãn Bảo hỏi giá mới phát hiện, bốn chiếc vòng nàng chọn chỉ tốn hơn hai lượng một chút thôi.
Nàng liền tò mò: "Lần cha cháu cũng mua một chiếc vòng ở đây, tốn tận ba lượng bảy trăm văn ạ?"
"Cha cô?"
Mãn Bảo gật đầu.
Chưởng quầy mặt Mãn Bảo trầm ngâm một chút, sang Chu tứ lang và Chu ngũ lang, ánh mắt lướt qua từng đứa trẻ nhà họ Chu xong cuối cùng cũng nhớ điều gì: "Khoảng Tết Đoan Ngọ, tiệm chúng bán một chiếc vòng giá ba lượng bảy trăm văn, nhớ là một lão hán mua, thực ông đến xem nhiều ..."
Mãn Bảo gần như chút do dự gật đầu: " đúng đúng, chính là cha cháu đấy ạ."
Chưởng quầy họ, tim thót lên, : "Chiếc vòng đó của ông đắt một chút, đó là do nó nặng hơn..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Rõ ràng mảnh mà."
Chưởng quầy : "Đó là chỗ khó của công nghệ, cho nên công chế tác của nó cũng đắt hơn các vòng bạc khác một chút."
Người nhà họ Chu khỏi trầm tư, cha (gia gia) điều nhỉ?
Không là ông thấy chiếc vòng mảnh nên theo bản năng nghĩ là rẻ nhất đấy chứ?
Chưởng quầy thấy họ im lặng một cách quỷ dị, tim càng đập thình thịch, họ cũng định...
Vừa nghĩ đến đó, Chu tứ lang liền về phía Mãn Bảo: "Chọn xong ?"
Mãn Bảo gật đầu.
Chu tứ lang liền hì hì bước lên một bước, thế chỗ Mãn Bảo, tươi rạng rỡ : "Chưởng quầy, ngài xem chúng mua nhiều đồ thế , ngài thể tính rẻ cho chúng chút ?"
Chưởng quầy: "..." Ông ngay mà!
Lúc cha họ cũng thế, mua một cái vòng tay mà mặc cả mất ba ngày trời.
Chưởng quầy hít sâu một , nặn nụ : "Công tử, tiểu nương tử, những mức giá đều là giá cố định , mà bớt thì chắc chắn bớt, nhưng mà..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-644.html.]
Thấy sắc mặt Chu tứ lang đổi, ông vội : "Giá tuy bớt , nhưng thể tặng thêm cho các vị một ít đồ."
Mãn Bảo tò mò hỏi: "Đồ gì ạ?"
Chu tứ lang tiếp tục mặc cả.
Chưởng quầy lập tức bảo tiểu nhị bưng một cái khay nhỏ lên, bên trong là nhiều món đồ nhỏ xinh xắn, ví dụ như hoa cài đầu (châu hoa), hoặc là khuyên tai nhỏ.
Khuyên tai về cơ bản đều là bạc, nhưng luận về độ thì là châu hoa, hơn nữa nữ hài t.ử nhà họ cũng xỏ lỗ tai.
Thế là đồng loạt chuyển sang xem châu hoa.
Chu tứ lang hỏi: "Các ngài tặng mấy đôi? Có tất cả chúng ở đây đều ?"
Chưởng quầy: "... Công t.ử khéo đùa, ở đây bốn vị tiểu nương tử, tặng bốn đôi khuyên tai hoặc bốn đôi châu hoa là ."
Đại Nha mấy đứa xong mắt sáng rực.
Mãn Bảo thấy các nàng thích, bèn vung tay nhỏ : "Mua!"
Ba cô bé reo lên khe khẽ, xúm chọn lựa.
Con gái ai là thích , ngay cả Mãn Bảo cũng chọn vài bông châu hoa ướm lên đầu, hỏi các nàng trông ?
Người nhà họ Chu đương nhiên sẽ gật đầu khen . Chưởng quầy thì một bên .
Bốn vị tiểu nương t.ử tuy hưng phấn nhưng cũng giáo dưỡng, rơi vãi các món trang sức nhỏ trong khay ngoài, mà cứ cầm một đôi ướm thử nhón lấy đôi khác.
Cho nên chưởng quầy tủm tỉm suốt cả quá trình.
Tốc độ chọn của các nàng cũng chậm, nhanh bốn đều chọn bông châu hoa thích nhất và cũng đối phương công nhận là . Vì thế Mãn Bảo cũng mặc cả nữa, vung tay nhỏ : "Tính tiền ."
Tiểu nhị bên cạnh đến ngây , cảm thấy chưởng quầy thật lợi hại, thế mà tuệ nhãn nhận thổ hào.
Tuy rằng nơi là tiệm bạc, nhưng huyện La Giang cũng chỉ lớn đến thế, khách hàng mỗi ngày đều hạn.
Khách hàng mua một lúc vài món như Mãn Bảo , hào phóng hơn nàng cũng từng gặp, nhưng từng gặp hào phóng nào mặc một bộ quần áo vải bông giặt đến cũ kỹ, em cháu chắt cùng đều mặc áo vải thô, còn cả miếng vá.