Lão Chu im lặng một lát : "Thôi, các con cứ đ.á.n.h xe bò ."
Mọi : "..."
Mãn Bảo reo hò vui sướng, đám Đại Đầu cũng reo lên. Trong đầu chúng nghĩ nhiều thế, chỉ xe bò , xe bò về, bộ là sướng .
"Đi đường trông chừng trâu cẩn thận đấy." Lão Chu lo lắng thôi, sợ chúng mất trâu của ông.
Chu nhị lang lập tức : "Cha, còn con mà. Chi bằng tối nay bảo đại tẩu ngâm đậu, mai con thành bán ít sọt và đậu phụ luôn, tiện thể trông chừng bọn nó."
"Được, con ."
Chu tứ lang lập tức : "Cha, con cũng !"
Lão Chu khinh bỉ : "Con gì?"
"Con mặc cả cho bọn nó a. Mãn Bảo gì, chứ lão ngũ mặc cả con," Chu tứ lang : "Cha còn bắt bọn nó mua hạt giống rau, bọn nó chọn hạt giống rau ?"
"Thế con ?"
"Con chứ. Mãn Bảo, xem tứ ca ?"
Mãn Bảo: "Biết hơn ."
"Cái gì gọi là hơn chứ, tuy bằng ba vị tẩu tử, nhưng cũng giống đại ca bọn họ, mắt chọn hạt giống rau vẫn chứ."
Lão Chu ghét bỏ phất tay: "Được , con thì , nhưng trông chừng và các cháu cho cẩn thận."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu tứ lang vui vẻ .
Sáng sớm hôm , tiểu Tiền thị đặc biệt hào phóng cho mỗi một cái bánh nướng, bên trong kẹp đủ loại rau xanh, còn phết loại nước sốt do nàng tự muối.
Chỉ c.ắ.n một miếng, Mãn Bảo dừng .
Ăn xong một cái, rõ ràng no nhưng vẫn ăn thêm.
Tiểu Tiền thị liền dùng lá sen khô gói cho nàng một cái nóng hổi, bảo nàng mang theo ăn đường.
"Đừng chơi muộn quá, về sớm một chút ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-641.html.]
Mọi . Sau đó Chu tứ lang đ.á.n.h xe bò , bế Tam Nha và Tứ Đầu nhỏ tuổi nhất lên xe , Mãn Bảo và Tam Đầu thì tự bò lên.
Ở giữa để đồ đạc Chu nhị lang mang lên huyện bán, hai bên chỉ còn chỗ cho Đại Đầu Đại Nha và Nhị Đầu Nhị Nha .
Chu tứ lang và mấy còn đành tiếc nuối dắt trâu bộ: "Tiếc thật, sinh gặp thời, chúng mà nhỏ vài tuổi thì mấy."
Chu nhị lang nhịn đá m.ô.n.g một cái.
Sau hơn ba tháng, huyện thành vẫn náo nhiệt như .
Chủ yếu là do thu hoạch vụ mùa xong, đều rảnh rỗi ngoài chơi.
Hơn nữa năm nay huyện La Giang mùa, chỉ cần nhà nào quá lười hoặc gặp biến cố gì khác thì cơ bản ai đói, cho nên chẳng nên lên huyện ăn mừng một chút ?
một gia đình, dù ăn mừng đông đến mấy cũng đông bằng nhà Mãn Bảo.
Lính gác cổng nhớ Mãn Bảo, nhưng nhận Chu nhị lang, thấy họ liền nhận ngay.
Liếc xe bò, nhịn hỏi: "Chu nhị, hôm nay ngươi bán đậu phụ, chuyển sang bán ?"
Chu nhị lang : "Quan gia khéo đùa, đây đều là trẻ con nhà , đưa chúng thành xem náo nhiệt. Chẳng gặt hái xong ? Cho lũ trẻ cũng xả một chút."
Lính gác nhịn kỹ, tắc lưỡi : "Đều là trẻ con nhà ngươi ?"
Chu nhị lang tít mắt: " ."
Lính gác cho họ thành, còn ngoái theo chiếc xe bò đang xa, cảm thán với đồng nghiệp: "Con đàn cháu đống thật đấy."
"Ghen tị ?"
"Không ghen tị ."
"Người đông, ăn cũng nhiều, nuôi cả gia đình lớn thế dễ dàng gì, thảo nào thấy cứ ngày mùa là lên thành bày sạp."
Chu tứ lang dắt xe bò đến sạp hàng cố định của Chu nhị lang, buộc xe và trâu ở phía , để Chu nhị lang còn chỗ nghỉ, dựa lưng.
Chu nhị lang cũng cần họ giúp, chỉ dặn Chu tứ lang: "Các em đừng chạy xa quá, mua xong đồ thì về ngay, mang theo nhiều trẻ con thế dễ ."
"Biết nhị ca, cứ để lớn trông nhỏ là . Hơn nữa huyện thành cũng chỉ ngần , bọn chạy xa cũng chẳng ."