Hắn ôm cái rương , hỏi: "Mãn Bảo, cha thực sự sẽ ngất chứ? Lần chỉ tốn ba lượng bạc mua một con trâu mà cha suýt ngất ."
"Sẽ ," Mãn Bảo tự tin tràn đầy: "Muội còn cố ý đợi cha kiếm hai món tiền lớn mới đấy. Hơn nữa nương cũng bảo, cha thường xuyên lôi mấy thỏi bạc trong nhà đếm, chỗ đó tận bảy thỏi bạc cơ mà, sờ nhiều như , chắc là sẽ ngất ."
" đó là thỏi năm lượng, đây là thỏi mười lượng."
"Cũng xêm xêm thôi, xêm xêm thôi."
Sự thật chứng minh, chênh lệch vẫn là khá lớn.
Chu ngũ lang đặt cái rương mặt cha, mở cho ông xem những thỏi bạc xếp ngay ngắn bên trong.
Lão Chu đưa tay sờ sờ, ngẩng đầu với Mãn Bảo: "Là tiền thật ..."
Mãn Bảo gật đầu, đang định thì lão Chu mềm nhũn, ngã ngửa .
Tiền thị phía đỡ lấy ông, ông kéo ngã theo. Đám Chu đại lang lập tức nhào tới đỡ. Mãn Bảo liền rút kim , châm một cái nhân trung lão Chu.
Lão Chu trừng mắt tỉnh . Tiền thị vội vàng : "Đại lang, mau chợ mời đại phu tới."
Bà nhịn ấn đầu Mãn Bảo: "Sao con đột nhiên cho cha con ? Chẳng bảo con tự giữ tiền ?"
Mãn Bảo bĩu môi: " con tiêu tiền..."
Tiền tiêu thì cứ để trong hệ thống cũng , đợi chuyện vỡ lở .
nàng tiêu tiền, nhiều tiền như lấy tiêu, lão cha thể ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đến lúc đó mới đột ngột cho ông , ông chắc chắn sẽ sợ c.h.ế.t khiếp.
Hơn nữa tiền còn cầm nóng tay tiêu mất, lão cha chắc chắn càng đau lòng hơn, đến lúc đó chừng sẽ đ.á.n.h nàng thật đấy.
Lão đại phu thu tay về, liếc lão Chu đang nhắm mắt giả vờ ngất giường, với Tiền thị: "Không , kê cho ông hai thang t.h.u.ố.c là . Người tuổi , bệnh tật cũng nhiều, nên kiêng kỵ quá vui quá buồn, kinh hãi quá độ."
Lão đại phu tủm tỉm tiếp: "Người trẻ tuổi còn chắc chịu nổi những cú sốc tâm lý mạnh như , huống chi là già."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-638.html.]
Lão Chu, bao giờ cảm thấy già: "..."
Thấy lão đại phu còn định lải nhải tiếp, lão Chu nhịn mở mắt .
Chu đại lang tinh mắt thấy, vui mừng reo lên: "Nương, cha tỉnh ."
Mãn Bảo lập tức thò đầu từ phía , nhưng Chu đại lang ấn trở . Hắn cảm thấy lúc cha lẽ thấy cái đầu tròn vo của Mãn Bảo cho lắm.
Mãn Bảo nhịn bĩu môi, rõ ràng nàng châm kim cha tỉnh mà, mí mắt ông giật giật, rõ ràng là tỉnh từ nãy .
Hừ, lão cha giả vờ ngất.
Lão Chu "tỉnh" liền định dậy, Chu đại lang vội vàng đỡ lấy ông, lót cho ông cái gối lưng.
Ánh mắt lão Chu quét tới quét lui trong phòng, hàm hồ hỏi: "Đồ ?"
Người nhà họ Chu cái là ông hỏi cái gì. Chu đại lang về phía Chu nhị lang, Chu nhị lang lập tức : "Cha, ở trong phòng ạ, ngay bình phong, cha xem ?"
Lão Chu thở phào nhẹ nhõm, lúc mới với lão đại phu: "Làm phiền ngài một chuyến, việc gì lớn."
Lão đại phu gật đầu tán thành, chỉ là cũng chút tò mò: "Ông thấy cái gì mà mừng sợ hoảng thế?"
Kinh và hỉ cùng ông hiểu, kinh và sợ cùng ông cũng hiểu, nhưng kinh, hỉ, sợ cả ba cùng thì khiến ông ngớ .
Lão đại phu còn tưởng học nghệ tinh bắt sai mạch, nhầm sắc mặt, nhưng lúc quan sát sắc mặt lão Chu và nhà họ Chu, ông đoán sai.
Không khỏi càng thêm tò mò.
Lão Chu ho nhẹ một tiếng, ôm đầu kêu đau.
Lão đại phu ngay chuyện thể coi như chuyện phiếm mà ngóng , ông lắc đầu, chắp tay lưng cùng Chu đại lang ngoài kê đơn thuốc.
Vừa khéo, khi lão đại phu đến hỏi kỹ càng, Chu đại lang bảo cha thể là tức đến ngất, cũng thể là vui đến ngất, cho nên ông mang theo chút t.h.u.ố.c đúng bệnh.