Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 629

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:23:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện giờ trong nhà quá thiếu tiền, lão thê cũng uống thuốc, lão Chu thực sự nỡ mang thứ yêu thích đổi tiền.

 

Cho nên đối mặt với đề nghị của Mãn Bảo, ông bỏ , nhưng cái m.ô.n.g dường như ý thức riêng, cứ dính chặt lấy ghế chịu nhúc nhích.

 

Hồi lâu , lão Chu mới tìm một cái cớ: “Chỗ lá t.h.u.ố.c chẳng đáng bao nhiêu tiền .”

 

“Ai bảo thế ạ, một lạng lá t.h.u.ố.c chẳng mười văn tiền ?”

 

thế, nhưng cha con bao nhiêu lá t.h.u.ố.c .”

 

“Thì cha trồng nhiều thêm một chút , dù cũng chỉ trồng ở một góc vườn rau, tốn diện tích.”

 

Lão Chu già mồm: “Bán nhiều thì giá rẻ, một cân cũng chỉ bảy tám mươi văn thôi.”

 

“Thế mười cân là bảy tám trăm văn .”

 

Lão Chu lập tức lắc đầu quầy quậy: “Làm gì nhiều thế, cả một đống lá t.h.u.ố.c phơi khô mới một cân, đáng, đáng.”

 

Mãn Bảo dứt khoát : “Cha, nếu cha đồng ý bán một nửa lá t.h.u.ố.c , con sẽ cho cha vay.”

 

Lão Chu im lặng. Ông giắt tẩu t.h.u.ố.c thắt lưng, dậy định , nhưng hai bước nhấc nổi chân. Ông suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng c.ắ.n răng xổm xuống cạnh Mãn Bảo: “Được, bán thì bán!”

 

Cùng lắm thì sang năm trồng nhiều hơn chút nữa .

 

Mãn Bảo hớn hở mặt. Trồng nhiều hơn là chuyện thể nào.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cây t.h.u.ố.c lá của lão Chu thường chỉ trồng ở một góc nhỏ trong vườn rau, cũng nhiều, chỉ hai ba mươi cây. Không ông mở rộng quy mô trồng trọt.

 

Thứ nhất là ông keo kiệt, tiếc dùng đất trồng hoa màu để trồng thứ , bởi vì chút t.h.u.ố.c lá trong vườn đủ cho ông đỡ thèm .

 

Cho dù huyện cũng hút thuốc, nhưng thực hút cũng nhiều. Lão Chu mang lá t.h.u.ố.c bán đều khách quen cố định, trồng nhiều ông hút hết mà bán cũng xong.

 

Cho nên ông từng nghĩ đến việc trồng t.h.u.ố.c lá để kiếm tiền.

 

Thứ hai, Tiền thị ghét bỏ đám cây t.h.u.ố.c lá của ông. Việc bà đồng ý cho ông trồng ở một góc nhỏ trong vườn rau là kết quả của việc ông nài nỉ bao nhiêu .

 

Muốn mở rộng quy mô nữa ư? Nằm mơ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-629.html.]

 

Cho nên Mãn Bảo , sang năm cha nàng vẫn chỉ thể trồng ngần cây t.h.u.ố.c lá mà thôi.

 

Tuy điều ở một mức độ nào đó kìm hãm tốc độ tích cóp quỹ đen của cha, thể khiến ông lâu mới trả tiền cho nàng, nhưng Mãn Bảo vẫn vui.

 

Sau khi ông đồng ý, Mãn Bảo liền chạy lên giường mò mẫm, lấy thỏi bạc năm lượng đêm qua mải chơi quên cất hệ thống đưa cho cha.

 

Lão Chu lúc mới tít mắt, vui vẻ cam đoan với Mãn Bảo nữa: “Cha nhất định sẽ nỗ lực kiếm tiền trả con.”

 

Mãn Bảo cha đầy thương cảm, gật đầu : “Cha, lát nữa con bảo nhị ca hái lá t.h.u.ố.c cho cha, cha nhớ cất kỹ đưa cho nhé.”

 

Nụ mặt lão Chu cứng , hỏi: “Đưa cho nhị ca con á?”

 

“Vâng, để nhị ca bán giúp cha.”

 

“Không !” Lão Chu thấy Mãn Bảo trừng mắt, vội vàng giải thích: “Dù cha cũng thành, chi bằng cha tự mang cho tiện, cha lá t.h.u.ố.c thường bán cho ai mà.”

 

Mãn Bảo nghĩ ngợi gật đầu: “Cũng ạ.”

 

Lão Chu thở phào nhẹ nhõm, ông quyết định “một nửa” thể “chiết khấu” một chút.

 

Tiền thị trong sân quanh, nhíu mày hỏi Tiểu Tiền thị: “Sáng sớm ngày cha con ?”

 

Tiểu Tiền thị sững sờ một chút: “Con thấy cha ạ.”

 

“Thế Mãn Bảo ? Giờ con bé sang đây ăn sáng để học chứ?”

 

Tiểu Tiền thị sắc trời, : “Hôm qua chắc mệt , con đoán vẫn còn kịp giờ, cứ để con bé ngủ thêm một lát ạ.”

 

Tiền thị nghĩ ngợi, ý kiến gì.

 

Kết quả ngẩng đầu lên liền thấy lão Chu dắt Mãn Bảo tủm tỉm từ tiểu viện sang.

 

Nhìn hai cái búi tóc lộn xộn đầu con gái, Tiền thị khỏi nhức mắt: “Mãn Bảo, ai buộc tóc cho con thế?”

 

“Cha con buộc đấy ạ.” Mãn Bảo soi gáo nước, thấy cũng tệ lắm, vì thế nhảy chân sáo chạy tới, còn đắc ý lắc lắc đầu hỏi: “Nương, ạ?”

 

Loading...