“Cha, cha tiền riêng ạ?”
Lão Chu bèn lấy tiền riêng ông moi móc từ sáng sớm cho nàng xem, nhiều lắm, chỉ một xâu tiền cộng thêm mười mấy đồng lẻ xâu với .
Ông thở dài: “Tiền trong nhà đều do nương con giữ, từng đồng từng hào bà đều nắm rõ, mấy năm nay cha chỉ để dành một trăm mười sáu văn tiền thôi.”
Mãn Bảo ngơ ngác cha, ngay cả Tứ Đầu và Tam Nha gửi tiền tiết kiệm chỗ nàng cũng nhiều hơn .
Lão Chu hỏi Mãn Bảo: “Con nhiều tiền ?”
Mãn Bảo gật đầu, ít nhất là nhiều hơn cha nàng nhiều.
“Vậy, con cho cha vay một ít nhé?”
“Cha, cha cần tiền gì ạ?”
“Cha định đ.á.n.h cho nương con cái vòng bạc, cũng cần to lắm , mảnh một chút cũng .” Ông rầu rĩ : “Lần lên huyện cha ngắm , nhưng nương con đưa tiền mua vải chẳng dư bao nhiêu nên cha mua. Vốn định đợi bà già thêm chút nữa mua cũng , nhưng…”
hôm qua chẳng lôi chuyện cũ ?
Tuy bạn già ngoài mặt giận, nhưng ông cứ cảm thấy bà vui lắm. Đêm qua lão Chu mất ngủ hơn nửa đêm cũng vì nghĩ chuyện , càng nghĩ ông càng thấy trong lòng khó chịu như cỏ mọc.
Ông hoa tay múa chân miêu tả kiểu dáng và kích cỡ chiếc vòng bạc cho Mãn Bảo xem, nhỏ: “Cha hỏi , cái vòng bạc đó tốn ba lượng bảy trăm văn. Mãn Bảo, con cho cha vay nhé?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mãn Bảo tỏ vẻ nghi ngờ khả năng trả nợ của cha già: “Vậy cha lấy tiền để dành ạ?”
“Hôm mùng năm nhị ca con bán ngải thảo chẳng kiếm gần hai trăm văn ? Cha tính sang năm cho nó bán nữa, cha , tích cóp vài năm, đến lúc con xuất giá chắc chắn sẽ trả .”
Mãn Bảo: “…”
Nàng cũng chẳng buồn rửa mặt chải đầu nữa, đặt luôn chậu gỗ xuống kéo cha bàn chuyện ăn: “Cha, cha thế thì để dành tiền . Cha xem cha kìa, bao nhiêu năm mà mới hơn một trăm văn tiền riêng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-628.html.]
Lão Chu: “… Cha ?”
Tiền kiếm trong nhà đều đưa thẳng tay Tiền thị, mấy đứa con trai kiếm tiền còn thể giữ bốn phần, nộp sáu phần quỹ chung, còn ông thì nộp tất. Số tiền riêng là do ông chắt bóp mãi mới giữ đấy.
Lão Chu sầu não vô cùng.
Mãn Bảo bây giờ?
Chỉ thể bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc với ông, đồng thời đưa một kiến nghị: “Cha bán t.h.u.ố.c lào .”
Khoa Khoa , hút t.h.u.ố.c hại cho sức khỏe, cạnh hút t.h.u.ố.c cũng . Mãn Bảo sớm cha cai t.h.u.ố.c .
Tuy lão Chu yêu quý Mãn Bảo, nhưng từ bỏ sở thích ít ỏi của , vì dù ngoài miệng ừ hữ thế nào thì vẫn hút như thường.
Chu Kim thời trẻ cũng hút thuốc, ông thậm chí còn đời thứ .
Ông bắt đầu hút từ năm Chu Ngân bán . Khi đó Chu Ngân bán đổi một bao lương thực, còn móc nối cho trong thôn tìm việc để kiếm sống huyện.
Lúc ông dẫn theo đại lang nhị lang và trong thôn lên huyện khuân vác cho . Những bao tải nặng trịch đè lên vai từng việc nặng như ông, đêm ngủ , việc vất vả. Lúc bán hàng rong qua cho ông một nắm t.h.u.ố.c sợi, ông hút thử thấy dễ chịu.
Người bán hàng rong đó còn để cho ông ít hạt giống cây t.h.u.ố.c lá, hẹn khi nào trồng thì sang năm sẽ đến thu mua lá thuốc.
Kết quả lão Chu trồng , nhưng bán hàng rong nữa, cũng là quên mất c.h.ế.t ở .
Tóm , lá t.h.u.ố.c trồng ai mua, lão Chu đành tự phơi khô thái nhỏ để hút. Sau huyện cũng hút thuốc, bắt đầu thu mua lá thuốc.
Trong tình huống bình thường, lão Chu chỉ mang lá t.h.u.ố.c bán khi trong nhà tiền mua t.h.u.ố.c cho Tiền thị.
Bởi vì nếu trong nhà đến tiền t.h.u.ố.c cho Tiền thị cũng lo nổi thì cũng coi như đến bước đường cùng .