Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 622

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:23:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lai thúc nhịn nhắc bà: “Bà bớt lôi chuyện cũ , bao nhiêu năm , đáng để bà nhắc mãi thế .”

 

“Sao đáng, nhắc đến Chu Kim là nhớ ngay đến chuyện đầu tiên.”

 

Lúc đó Lai thẩm nhi cũng mới gả về thôn Thất Lý hai năm, ruộng hai nhà gần . Trẻ con nhà bảy tám tuổi đồng phơi nắng đen nhẻm, cấy mạ thì thoăn thoắt .

 

Khổ nỗi Chu Kim lúc đó mười ba mười bốn tuổi, xuống ruộng, con ốc đồng chạm chân một cái tưởng đỉa cắn, kêu la om sòm cả cánh đồng.

 

Lai thẩm nhi nhớ cũng khó.

 

Mãn Bảo mắt sáng rực lên. Lai thẩm nhi thấy đôi mắt long lanh của nàng càng thêm hào hứng, kể chuyện thích nhất là thính giả như Mãn Bảo.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mãn Bảo hỏi: “Cha con hồi đó còn lười hơn cả tứ ca con ạ?”

 

Chu ngũ lang và Chu lục lang cũng tò mò.

 

Lai thẩm nhi : “Sao mà so , tứ ca con , đặt mặt cha con thì thành chăm chỉ nhất hạng luôn.”

 

“Ai cũng bảo tứ ca con lười, nhưng theo thấy thì nó tính là lười, ít nhất việc đồng áng trong nhà nó đều . Lúc gia gia nãi nãi con xuống ruộng, cha con cứ ườn ở nhà, dưỡng da trắng bóc, còn trắng hơn cả cô nương sắp về nhà chồng.”

 

Ba tưởng tượng cảnh đó, đồng loạt rùng một cái. Thật sự quá khó tưởng tượng, cha bọn họ hiện giờ đen như cột nhà cháy.

 

Tuy nhiên dù đen thì cũng là cột nhà cháy tuấn tú hơn các cột nhà cháy khác.

 

Đừng ba , ngay cả đám Đại Đầu cũng ngẩn , khó thể tưởng tượng gia gia chúng lúc như thế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-622.html.]

Đại Đầu trái , chỉ Mãn Bảo hỏi: “Cố nãi nãi, còn trắng hơn cả tiểu cô con ạ?”

 

Lai thẩm nhi nheo mắt Mãn Bảo, : “Cũng tầm tầm đấy.”

 

Mãn Bảo tò mò: “Thế cha con đổi tính ạ?”

 

“Ôi dào, gian nan lắm, cuối cùng đều là do gia nãi con đ.á.n.h cho nên đấy,” Lai thẩm nhi : “Thế mới , trẻ con đ.á.n.h nên , lời là đ.á.n.h một trận, bất kể lớn bé đều hiệu nghiệm cả. Con xem cha con đấy, thành cha mới đánh, xem tứ ca con, ăn một trận đòn đau là ngoan ngay.”

 

Người già chuyện xưa nay nghĩ gì nấy, bà với đám thanh niên, thiếu niên, trẻ con lớn bé vây quanh: “Cho nên bảo mà, A Đức sớm nên lôi thằng con tẩn cho một trận, đuổi khỏi nhà, bỏ đói nó hai ba tháng xem nó còn lười nữa .”

 

Mãn Bảo hỏi: “A Đức là ai ạ?”

 

“Là cha của Lại T.ử đấy.”

 

Mãn Bảo liền mất hứng thú, tiếp tục hỏi về cha : “Thế cha con thì , cha con thì , kể tiếp chuyện cha con ạ.”

 

“Cha con mà kể,” Lai thẩm nhi mất hứng thú, : “Vẫn là tiểu thúc con hơn. Ôi chao, đó mới thực sự là đứa trẻ thông minh, nhặt hết nét của gia nãi con mà lớn. Đôi mắt , đúng , giống hệt đôi mắt Mãn Bảo, là tướng mạo đoan chính nhất nhà họ Chu chúng . Cái mũi giống nãi nãi con, cái sự thông minh lanh lợi đúng là tổ tiên nhà các con phù hộ.”

 

Lai thúc nhịn : “Vẫn là do Tiền thị dạy dỗ , mấy đứa con bà nuôi dạy đều ngoan ngoãn.”

 

Lai thẩm nhi nghĩ ngợi, gật đầu: “Cũng . Haizz, tiếc là lứa nhà họ Tiền con gái phù hợp, vốn dĩ định hỏi cưới con gái nhà họ Tiền cho thằng ba, khổ nỗi tuổi tác xứng.”

 

Lai thẩm nhi đông tây, lải nhải nửa ngày mới chủ đề chính: “Đừng nhà các con bây giờ quy củ nhiều thế, đó đều là do nương con đặt cả đấy. Lúc bà mới gả về, đáng thương lắm. Người nhà họ Chương tính tình chẳng , nãi nãi con cũng thế.”

 

Vì là cùng trang lứa, Lai thẩm nhi về vị đường tẩu t.ử (chị dâu họ) ngày xưa chẳng khách sáo chút nào: “Năm xưa gia gia nãi nãi con thấy bà ngoại con đẻ con trai, nghĩ nương con chắc chắn cũng đẻ , cho nên mới cưới nương con. nhà các con ? Chu Kim còn lười, nhà họ Tiền ngay từ đầu chẳng ưng, từ chối hai liền.”

 

Loading...