Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 616

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:33:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

: “Người nhà họ Chương chẳng loại lành gì. Thế hệ còn , chứ dưỡng đến thế hệ lũ lười biếng ham ăn. Trước lúc Chương thẩm nhi còn sống thì họ thích đến tống tiền, Chương thẩm nhi mất , họ càng thích đến hơn. Đến thì thôi , nào cũng xúi giục Tiểu Ngân gây sự với tẩu t.ử nó, đúng là não.”

 

“Chứ còn gì nữa, Tiểu Ngân từ lúc sinh do tẩu t.ử nó nuôi, lúc mới nhận chỉ chịu nhận tẩu t.ử nương thôi.”

 

“Thế bà thím chịu ?”

 

Ý Chương thị.

 

“Đương nhiên là chịu . Lúc cuộc sống của nương đại lang chẳng dễ dàng gì, mãi đến khi Chu Ngân lớn hơn chút mới đỡ khổ.”

 

“Thực cũng trách nương đại lang thương Chu Ngân. Luận về khoản thương , nhà họ Chu chẳng ai bì với tiểu t.ử đó. Các đừng Chu Kim bây giờ sợ lão bà, hồi trẻ , chậc chậc chậc… Cũng là do Chu Ngân dạy dỗ cả đấy.”

 

Thiếu niên hóng hớt phấn khích hỏi: “Dạy dỗ thế nào?”

 

“Đơn giản thôi, hễ lời, hoặc là bắt nạt tẩu t.ử nó, nó lập tức lăn đất ăn vạ, mách cha nương nó là đại ca bắt nạt nó. Lần nào Chu Kim cũng đ.á.n.h cho một trận.”

 

thế, thì hồi nhỏ đánh, Kim thúc các thì ngược . Hồi nhỏ là con một, trong nhà chiều chuộng hết mực, kết quả lấy vợ cha thì thường xuyên đánh, chậc chậc chậc…”

 

Mãn Bảo lão Chu và Tiền thị dắt ở hàng đầu tiên. Thủ Thanh đạo trưởng vẻ mặt nghiêm túc cầm pháp kiếm, miệng lẩm bẩm niệm chú.

 

Chẳng thực sự gọi hồn về , nhưng ông chuyên nghiệp. Mãn Bảo lắng tai , thì thấy ông niệm: “… Cố Chu Ngân phu thê năm xưa xa bỏ , nơi nương tựa, nay chiêu hồn về quê cũ nhận quả thăng sinh, cẩn cáo trong đơn … Chiêu hồn vạn dặm về nguyên quán, ngày nhận quả thăng sớm đăng tiên, thừa hưởng ân đức độ, hàn hồn hóa thành bích ba tiên…”

 

Thủ Thanh một cách dứt khoát, trường kiếm đ.â.m về phía , dường như đang mở đường cho vong hồn, ánh mắt sắc bén cổng lớn, mũi kiếm kéo dài một đường đến linh đường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-616.html.]

Lão Chu và Tiền thị đều chằm chằm đạo trưởng, Mãn Bảo cũng mở to đôi mắt tròn xoe ông .

 

Thủ Thanh đạo trưởng thở hắt một , lấy khăn tay lau mồ hôi một cách tao nhã : “Vong hồn về, thể đưa tang.”

 

Tiền thị đột nhiên òa nức nở, nhào lên quan tài, vỗ nắp quan tài lóc: “Ngân a, Ngân a, nhẫn tâm như , bao nhiêu năm trời cũng về thăm tẩu tử, một tay bón cơm bón nước nuôi khôn lớn, dù chỉ là về trong mơ một cũng mà…”

 

Thủ Thanh đạo trưởng lau khô mồ hôi như tắm.

 

Mãn Bảo còn kịp chuyện với ông thì tiểu Tiền thị túm lấy, cùng với Đại Đầu đang mặc đồ tang, ôm bài vị, kéo lên phía : “Giờ lành đến, đ.á.n.h cờ đưa tang ——”

 

Phùng thị và Hà thị vội vàng tiến lên đỡ Tiền thị dậy, tiếng than lập tức vang trời. Chu ngũ lang và Chu lục lang biến mất lâu cũng vội vã chui , mỗi đỡ một bên quan tài nghiêm chỉnh, cũng gào gọi tiểu thúc tiểu thẩm ầm ĩ.

 

Chẳng cần chảy nước mắt , cứ to là .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tiền thị là thật, ngay cả tiểu Tiền thị cũng kìm lau nước mắt nơi khóe mắt, nghẹn ngào vài lời an ủi.

 

Lão Chu cầm tẩu thuốc, mắt đỏ hoe đầu tiên. Tiếng kèn xô na vang lên, theo quan tài khỏi thôn, tiếng than vang vọng suốt dọc đường.

 

trong thôn thực quá đau buồn, ngược còn thấy nhẹ nhõm. Chu Ngân hạ táng quang minh chính đại, tảng đá lớn đè nặng trong lòng bao trong thôn cuối cùng cũng dỡ bỏ.

 

Ngay cả lão Chu và Tiền thị, tuy mắt đỏ hoe nhưng trong lòng phần nhiều là vui mừng.

 

Từ hôm nay trở , Tết nhất, Thanh minh năm , Đoan Ngọ, Trùng cửu cần cúng tế tổ tiên, họ đều thể đàng hoàng thắp cho Chu Ngân phu thê một nén hương, dâng một mâm cỗ thịnh soạn, chứ cần như , chỉ thể lén lút cắm ba nén hương mộ, ngay cả cỏ mộ cũng tìm cớ…

 

Loading...