“Không sai, nếu nó cũng sẽ bao nhiêu năm về nhà.”
Thôn trưởng bên cạnh nổi nữa, tiến lên : “Các ông đừng bừa, năm đó là Tiểu Ngân thúc tự . Các ông , năm đó hạn hán đến mức , thì quá nửa là c.h.ế.t đói. Trong thôn bao nhiêu hộ c.h.ế.t đói đấy.”
“Chúng đương nhiên , bởi vì nhà chúng cũng c.h.ế.t hai , nhưng nhà họ c.h.ế.t!” Chương lão đại : “Tại nhà các c.h.ế.t nào? Còn vì bán Chu Ngân đổi lương thực giữ mạng . Nếu ngươi đem bán, nó cũng sẽ tha hương cầu thực c.h.ế.t ở bên ngoài.”
Lão Chu mím chặt môi , Chương lão đại từng bước ép sát: “Lúc c.h.ế.t, trong lòng nó chừng hận ngươi thế nào . Cho nên tính kỹ , hai mới là cận nhất với Chu Ngân. Ngươi tưởng rằng mời đạo sĩ, mời cả thôn đến tang nghi cho nó là nó sẽ tha thứ cho ngươi ?”
“Ngươi mơ , trừ phi ngươi đối với những nó để ý lúc sinh thời một chút thì oán khí của nó may mới nhẹ .”
Lão Chu cúi đầu im lặng, thôn trưởng thì tức giận nhẹ, nhưng vai vế của ông thấp hơn một bậc nên những lời khó mà .
Đồng dạng tức giận nhẹ còn Mãn Bảo bên cạnh.
Nàng động thủ nhưng lão Chu giữ chặt lấy, vì thế chỉ thể trừng mắt hai một cái thật dữ tợn.
Chương lão nhị vặn bắt gặp ánh mắt của nàng, lập tức kêu lên: “Nhìn xem, xem , biểu ca, cũng quá dạy con . Đây là tiểu khuê nữ của , thấy chào biểu thúc thì thôi, còn dám trừng mắt!”
Hắn : “Muốn , loại hài t.ử thế sinh nên ném cho , đỡ tốn công nuôi lớn tốn cơm tốn gạo.”
Thôn trưởng tức quá hóa , đây là cốt nhục của Chu Ngân đấy, ném cái con khỉ mà ném.
Ông lười so đo với loại , dù Kim thúc keo kiệt cũng sẽ chẳng bao giờ để họ chiếm tiện nghi . Thôn trưởng định , kết quả bao xa thì Chương lão đại và Chương lão nhị : “Huynh tự suy xét , nghĩ xem chúng lý . Cùng lắm thì tối nay chúng ở đây một đêm, đợi nghĩ kỹ hẵng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-614.html.]
Lão Chu: “… Các ngươi còn dám ở ?”
Chương lão nhị : “Biểu ca, nhà còn hai tên tiểu t.ử thành nhỉ, đúng, tính cả cái thứ bồi tiền hóa nữa là ba đứa.”
Sắc mặt lão Chu trầm xuống, gõ mạnh tẩu t.h.u.ố.c xuống sàn nhà, hỏi: “Ngươi bảo ai là bồi tiền hóa?”
Chương lão nhị chẳng sợ ông chút nào, khinh bỉ liếc Mãn Bảo một cái dậy: “Được , biểu ca cứ suy nghĩ cho kỹ . Nhà mới của xây xong còn xem bao giờ, qua đó xem .”
Hai nhấc chân định về phía tiểu viện, kết quả , đến sân lớn thì chân hai trượt một cái, ngã oạch một cái rạp xuống đất.
Chu Đại Lượng ngay phía thấy liền phá lên, vui vẻ : “Biểu thúc, các ngài đừng khách khí thế, mau lên, mau lên.”
Hai tức điên lên, mắng thẳng mặt Chu Đại Lượng: “Thằng tiểu t.ử thúi cái gì đấy?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Đại Lượng lấy chân gạt gạt đất, mũi giày hất lên một đám bụi nhỏ, cho họ mặt mũi lấm lem bụi đất mới ha hả : “Bảo ai là tiểu t.ử thúi đấy, tức phụ bảo thơm lắm đấy nhé.”
Mọi đang ồ lên thì thôn trưởng đột nhiên từ ngoài cổng lớn bước nhanh , tát một cái đầu Chu Đại Lượng, : “Nói năng linh tinh cái gì đấy, khách đến kìa.”
“Không , giờ còn khách…” Chu Đại Lượng nhanh chóng im bặt, bởi vì thấy Bạch lão gia và Bạch lão phu nhân dẫn .
Lão Chu đang đau buồn nên để ý, mãi đến khi Mãn Bảo kéo tay ông, ông mới hồn, ngẩng đầu lên thì thấy Bạch lão gia dẫn Bạch lão phu nhân .
Bạch lão phu nhân còn dắt theo cả Bạch Thiện Bảo.